Vương Khả vừa lên đã mắng chửi Chu Hồng Y!
Đệ tử Ma Giáo bình thường ở xung quanh không dám lắm miệng! Ô Hữu Đạo bị Vương Khả mắng nửa ngày, giờ phút này thấy Vương Khả bắt đầu mắng người khác, tâm tình lập tức thư thản không ít.
Vương Khả mắng Chu Hồng Y? Là giúp Long Cốt mắng, mặc dù đang mắng chửi Chu Hồng Y, nhưng là tiết lửa giận trong lòng Long Cốt.
Quả nhiên, theo Vương Khả mắng chửi một hồi, Long Cốt cũng không còn bài xích với Chu Hồng Y nữa. Mà chỉ lạnh lùng hừ một cái.
- Giáo chủ, ngài cũng đừng tức giận vì hắn! Chu Hồng Y chính là người chỉ toàn cơ bắp! Tuy ương ngạch một chút nhưng hắn là người giảng nghĩa khí, trọng tình cảm! Vì huynh đệ không tiếc mạng sống! Chỉ sợ giáo chủ cũng coi trọng cái phẩm chất này của hắn nhất, mới không giết hắn! Người như hắn, một khi trung thành với giáo chủ, chính là không bao giờ hối hận! So với một ít người hai mặt còn tốt hơn vô số, ít nhất sẽ không ở trước mặt một kiểu sau lưng một kiểu, càng sẽ không biết giáo chủ lâm nguy, còn thờ ơ lạnh nhạt!
Vương Khả nói với Long Cốt.
- Vương Khả, ngươi đang mắng ai vậy?
Ô Hữu Đạo trợn mắt tức giận nói.
- Ta nói ngươi sao? Ngươi nhảy ra làm gì?
Vương Khả trợn mắt nhìn Ô Hữu Đạo.
- Ngươi, ngươi dám vu khống lòng trung thành của ta đối với giáo chủ? Ta giết ngươi!
Ô Hữu Đạo tức giận nói.
Tên khốn nhà ngươi, mỗi một câu nói đều mang theo một chậu nước bẩn, nếu tiếp tục để ngươi giội xuống như vậy nữa, lão tử sẽ không nói được.
- Hỗn xược!
Long Cốt hừ lạnh một tiếng.
Sắc mặt Ô Hữu Đạo lập tức cứng đờ, không dám động thủ.
- Vương Khả nói chuyện có chỗ nào sai?
Long Cốt trầm giọng nói.
Ô Hữu Đạo lập tức sợ hãi:
- Giáo chủ, thuộc hạ trung thành tuyệt đối với ngài, Vương Khả hắn không ngừng hãm hại ta!
- Công đạo ở lòng người, Ô đường chủ, không phải ta nói ngươi là hạng người gì, thì ngươi là hạng người đó, không phải ta nói, mà là nhìn ngươi làm, ngươi làm cái gì, người khác có vu khống thế nào đi nữa cũng không được! Trong lòng giáo chủ có một cái cân, ngươi làm cái gì, không có cái gì, trong lòng giáo chủ đều rõ ràng! Ngươi đã làm, còn sợ người khác nói sao? Chính ngươi đang chột dạ cái gì?
Vương Khả hỏi.
Mặt Ô Hữu Đạo tối đen lại nhìn về phía Vương Khả, mẹ nó, lúc đầu ta không có chuyện gì, bị ngươi nói cho đều có việc.
- Giáo chủ! Đừng quan tâm tên Ô Hữu Đạo này, chúng ta vẫn nên nói chuyện Chu Hồng Y đi, ngài cũng nhìn thấy rồi, hắn và Tử Bất Phàm cũng được tính là đường chủ lâu năm, giao tình sâu đậm, ở loại thời điểm kia, đổi thành ta, ta cũng sẽ giống như Chu Hồng Y! Tình và nghĩa giá trị nghìn vàng! Đây là phẩm chất đáng quý!
Vương Khả trấn an Long Cốt.
- Hừ!
Long Cốt nhìn về phía Chu Hồng Y hừ lạnh một tiếng.
Cái hừ lạnh này, đại biểu mạo phạm lúc trước cho qua.
Long Cốt không nói chuyện, mà tiếp tục chờ Vương Khả, lúc trước Vương Khả ở Ma Long đảo đã nhận quân lệnh, nói nhất định sẽ thuyết phục Tử Bất Phàm đưa cho mình thị tẩm, Long Cốt còn đang chờ đây.
- Tử đường chủ, ta cũng đã nghe nói mâu thuẫn giữa các ngươi, thật ra ta với ngươi cũng không quá quen thuộc, nhưng ta biết cách làm người của ngươi, ngươi hi vọng tìm một người đàn ông mạnh mẽ đến bảo vệ ngươi, cho nên những năm qua, ngươi trước tìm Ma Tôn, Ma Tôn không để ý ngươi! Ngươi lại tìm đến Ô Hữu Đạo, nhưng hắn ngày ngày trốn trong phòng tối không biết làm gì, ngươi hoài nghi tâm lý hắn biến thái, cho nên không dám tìm hắn nữa, cuối cùng ngươi mới đưa ánh mắt nhìn về phía Chu Hồng Y, đáng tiếc ngươi không biết gu của Chu Hồng Y, những năm nay đều đi nhầm phương hướng!
Vương Khả nói.
- Ai tâm lý biến thái? Vương Khả, ngươi lại nói xấu ta?
Ô Hữu Đạo trợn mắt nói.
- Là Tử Bất Phàm hoài nghi ngươi, không phải ta nói tâm lý ngươi biến thái, ngươi không nghe thấy ta mới vừa thuyết minh sao? Ta thuyết minh không có tì vết, rất chú ý dùng từ đặt câu! Ta nói chính là nàng hoài nghi! Ngươi không thể để người khác hoài nghi một chút à?
Vương Khả trợn mắt nhìn Ô Hữu Đạo.
Ô Hữu Đạo:
“. . .
- Ta đang xử lý vấn đề của giáo chủ đấy, Ô đường chủ, ngươi đừng ngắt lời ta được không! Ngươi mà cứ như này, khiến ta nói chuyện rất tốn sức!
Vương Khả trợn mắt nói.
Long Cốt ở một bên cũng trừng mắt nhìn Ô Hữu Đạo, khiến Ô Hữu Đạo nhất thời buồn bực không thôi.
- Tử đường chủ, ngươi cần một người đàn ông mạnh mẽ, mới có thể chinh phục ngươi, bây giờ thực lực giáo chủ đã là đệ nhất Thập Vạn Đại Sơn, người đàn ông như vậy, vừa mạnh mẽ đẹp trai, vừa bá khí ôn nhu! Không phải là kiểu ngươi thích nhất sao? Giáo chủ nói cho ngươi tương lai, tại sao ngươi còn cự tuyệt chứ? Cơ hội tốt như vậy, bao nhiêu nữ tử Ma Giáo đánh nhau vỡ đầu cũng không tìm được, nhưng cơ hội bày ở trước mặt ngươi, ngươi lại không biết trân quý vậy?
Vương Khả tỏ vẻ tiếc hận nói.
Ô Hữu Đạo, Chu Hồng Y ở một bên lộ vẻ cổ quái nhìn về phía Vương Khả, ngươi thật sự làm công tác tư tưởng sao!
Long Cốt lại cho là đương nhiên.
- Ta, người đàn ông của ta, nhất định chỉ được thích một mình ta!
Tử Bất Phàm thở dài, trầm giọng nói.
Vương Khả biến sắc, quay đầu nhìn về phía Long Cốt:
- Giáo chủ, xem như ta đã nghe rõ, không phải Tử đường chủ không nguyện ý cùng ngươi, mà là nàng muốn một mình chiếm hữu ngươi!
Mặt Tử Bất Phàm tối đen lại, ngươi nghe rõ cái rắm, hiểu như vậy sao?
Long Cốt cũng sững sờ, muốn chiếm hữu ta? Trước kia ta hiểu lầm sao?
Long Cốt cổ quái nhìn Vương Khả, Vương Khả lập tức gật đầu một cái, nhỏ giọng nói:
- Đã hiểu!
Long Cốt sững sờ, ngươi hiểu cái rắm, ta đâu có phát ra bất kỳ cái mệnh lệnh nào cho ngươi, làm sao ngươi hiểu được?
Chỉ thấy Vương Khả nghiêng đầu nhìn về phía Tử Bất Phàm:
- Tử đường chủ, ta cảm thấy ngươi như vậy là không đúng, giáo chủ thần uy, có hùng tài đại lược, thiên địa khí khái, làm sao có thể giới hạn với một phần tư tình nhi nữ được? Ngươi xem có anh hùng cái thế nào như vậy không? Cao không nói, ngươi xem quân vương trong nhân gian, có người nào không phải tam cung lục viện, cùng hưởng ân huệ? Tư tưởng này của ngươi là không đúng!
Long Cốt ở bên cạnh sững sờ, ngươi hiểu là cái này sao? Ừm, nhưng ta thích đạo lý này! Tốt! Làm sao hậu cung của ta chỉ có một người chứ?
- Vậy ta không chịu được!
Tử Bất Phàm lắc đầu.
- Tử đường chủ, giáo chủ là anh hùng cái thế, ngươi ngăn không được, coi như hiện tại đồng ý với ngươi, ngươi cam đoan, ngươi sẽ giữ được hắn sao? Không thể nào, người như ngươi làm sao có thể khống chế nhân vật như giáo chủ? Nếu không, ta thay mặt giáo chủ cho ngươi một đường lui, nếu có một ngày, thực lực ngươi mạnh hơn so với giáo chủ, đến lúc đó ngươi muốn giáo chủ thế nào, giáo chủ liền như thế được không?
Vương Khả nhìn về phía Tử Bất Phàm.
Long Cốt đang muốn quát tháo Vương Khả dám tự mình làm chủ, nhưng khi nghe Vương Khả nói xong, lại lập tức nở nụ cười, mạnh hơn so với ta? Nằm mơ à, đây là Vương Khả đang giúp ta lừa Tử Bất Phàm!
Tử Bất Phàm cắn môi:
- Người đàn ông của ta là anh hùng cái thế! Hắn chỉ được yêu một mình ta! Nếu giáo chủ thật sự yêu thích ta, thì để ta làm chính thê, những nữ tử khác chỉ có thể làm thiếp và nghe mệnh lệnh của ta!
- Giáo chủ?
Vương Khả nhìn về phía Long Cốt.
Ánh mắt Long Cốt sáng lên:
- Đây là tự nhiên!
- Không được, đến lúc đó ngươi đuổi hết những tiểu thiếp này đi thì làm sao bây giờ? Còn không phải để ngươi độc chiếm giáo chủ sao?
Vương Khả lập tức khiển trách, quát mắng.
Long Cốt ở một bên sững sờ, mẹ nó, tại sao Vương Khả ngươi lại suy tính chu toàn cho ta như vậy?
Long Cốt chợt phát hiện, có chuyên gia đàm phán như Vương Khả giúp mình, giống như có thể khiến bản thân bớt lo không ít.
- Ta có thể không đuổi thiếp, nhưng trong một tháng nhất định giáo chủ phải tiếp ta một nửa thời gian!
Tử Bất Phàm cắn môi nói.