Bất Diệt Thần Vương

Chương 683: Ta vẫn là thần long đường chủ (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Khẩu hiệu của Vương Khả rung trời, khiến Ô Hữu Đạo và một đám đệ tử Ma Giáo đều mở to hai mắt nhìn, mấy câu nịnh hót này rất quen thuộc thì phải? Hình như lúc trước Vương Khả cũng nói như vậy với Ma Tôn?

- Ha ha ha ha ha!

Long Cốt bị câu nịnh nọt này làm cho cười phá lên.

- Nhìn cái gì vậy? Có chút tâm nào hay không? Còn không cùng ta chúc mừng giáo chủ? Muốn bị đánh sao? Nào học theo ta!

Vương Khả nhìn về phía đệ tử Ma Giáo khiển trách.

Chúng đệ tử Ma Giáo sầm mặt lại, nhưng lúc này giáo chủ đang vui, ai dám làm giáo chủ mất hứng?

- Thái Âm Ma Giáo, bách chiến bách thắng, thánh giáo chi chủ, văn thành võ đức, thiên thu vạn tái, nhất thống thiên hạ!

Tất cả đệ tử Ma Giáo hô lên.

Ô Hữu Đạo cũng sầm mặt lại, chỉ có thể thấp giọng hô.

- Tốt, Vương Khả, bây giờ ta càng nhìn ngươi càng thuận mắt!

Long Cốt hài lòng nói.

- Đó là đương nhiên, đệ tử Ma Giáo chúng ta đều trung thành với giáo chủ, vì giáo chủ phục vụ! Để giáo chủ nhìn không vừa mắt, chính là đám người không đủ trung thành với giáo chủ!

Vương Khả vừa cười vừa nói.

- Ừm, được rồi, hiện tại nên thực hiện lời hứa của ngươi!

Long Cốt nhìn về phía Vương Khả trầm giọng nói.

- Giáo chủ, xem ngài nói kia, cái gì mà làm tròn lời hứa, chuyện thuộc hạ đã đồng ý với giáo chủ, tự nhiên sẽ làm tốt, đây là việc nằm trong phận sự, là chức trách của ta, ta cam đoan để giáo chủ hài lòng!

Vương Khả lập tức cười nói.

- Tốt, ta chờ ngươi! Tên Ô Hữu Đạo này lâu như vậy cũng không giải quyết được sự tình, ta xem Thần Long đường chủ ngươi, làm thế nào để ta hài lòng!

Long Cốt nghiêm túc nói.

Ô Hữu Đạo ở một bên trợn mắt:

- Giáo chủ? Đến cùng Vương Khả nói cái gì, để ngài tự mình đến Thần Long đảo vậy?

- Còn không phải vì ngươi sao! Đến bây giờ cũng không xử lý được Tử Bất Phàm! Vừa rồi Vương Khả đến Ma Long đảo nói, hắn đến là có thể giải quyết! Còn bảo ta tự mình đến một chuyến, hừ!

Long Cốt hừ lạnh, nói một tiếng với Ô Hữu Đạo.

Vẻ mặt Ô Hữu Đạo cứng đờ:

- Bảo Tử Bất Phàm thỏa hiệp? Chỉ bằng Vương Khả? Giáo chủ, ngươi đừng bị hắn lừa gạt đấy!

- Ô Hữu Đạo, ngươi nói lời này là có ý gì? Chúng ta phục vụ cho giáo chủ, đây là nghĩa vụ chúng ta phải làm, ngươi không có năng lực thì thôi! Người khác làm xong việc, lại là lừa gạt giáo chủ sao? Giáo chủ có đại trí tuệ như vậy, sẽ bị lừa gạt ư? Ngươi đang sỉ nhục ai vậy!

Vương Khả lập tức quát mắng.

- Hả?

Long Cốt cũng lạnh lùng nhìn lại.

Ô Hữu Đạo biến sắc:

- Giáo chủ, thuộc hạ không có ý sỉ nhục giáo chủ, là Vương Khả cố ý giội nước bẩn cho ta!

- Ô Hữu Đạo, ai giội ngươi nước bẩn? Không phải ngươi vừa mới chất vấn giáo chủ sao? Không sai! Thực lực ngươi rất mạnh, trong tứ đại đường chủ, thực lực ngươi mạnh nhất, thế nhưng, thực lực ngươi có mạnh hơn nữa cũng có tác dụng gì? Ở trước mặt thần uy của giáo chủ, ngươi chính là một cái rắm! Không, ngươi ngay cả một cái rắm của giáo chủ cũng không sánh nổi, còn dám nghi vấn giáo chủ? Phi!

Vương Khả lập tức quát mắng.

Trên trán Ô Hữu Đạo nổi đầy gân xanh, mẹ kiếp Vương Khả, nếu không phải là giáo chủ ở nơi này, Lão Tử sẽ xé miệng của ngươi! Vừa mắng ta, còn vừa châm ngòi quan hệ giữa ta và giáo chủ. Tại sao ngươi không đi chết đi!

- Ô Hữu Đạo, ngươi không làm được, thì để Vương Khả làm! Hừ, tâm tình tốt trên đoạn đường này, đều bị ngươi hủy rồi!

Long Cốt oán giận nói.

- Giáo chủ, ngài không cần tức giận với tiểu nhân, ngài nhìn ta đi, ta cam đoan sẽ để Tử Bất Phàm lập tức ngoan ngoãn với ngài!

Vương Khả lập tức trấn an Long Cốt nói.

- Ừ!

Lúc này tâm tình Long Cốt mới tốt một chút.

Ô Hữu Đạo ở một bên sầm mặt lại, ngươi mới là tiểu nhân ấy! Mẹ nó, thứ ngươi tu luyện là nịnh nọt đạo sao? Ma Tôn bị ngươi lừa gạt, giáo chủ này cũng bị ngươi lừa gạt? Vì sao vậy?

- Các ngươi đi hối thúc đi, nói là giáo chủ đến, còn không báo Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm đến bái kiến!

Vương Khả nhìn về phía một đám đệ tử Ma Giáo hạ lệnh.

Đám đệ tử Ma Giáo nhìn về phía Ô Hữu Đạo.

- Các ngươi nhìn Ô Hữu Đạo làm gì? Không thấy giáo chủ đang ở chỗ này à! Làm sao, chỉ huy các ngươi một chút, còn phải nhìn sắc mặt Ô Hữu Đạo ư?

Vương Khả trừng mắt quát mắng.

Ô Hữu Đạo vô cùng tức giận, bây giờ ngươi coi việc châm ngòi giữa ta và giáo chủ như bản năng sao? Bọn chúng chỉ làm theo trình tự bình thường, nghe ta chỉ huy, cũng bị ngươi vu khống một trận?

Ô Hữu Đạo còn chưa kịp lên tiếng, nơi xa đã có hai bóng người bay tới. Không phải Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm thì còn là ai?

- Thuộc hạ cung nghênh giáo chủ đến đây!

Sắc mặt Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm khó coi, hơi thi lễ.

- Hừ!

Long Cốt hừ lạnh một tiếng.

- Giáo chủ, ngài đừng nóng vội, giao cho ta, lúc trước ta đã bảo đảm với ngài, đợi chút nữa nhất định xử lý ổn thỏa cho ngài, tuyệt không giống Ô Hữu Đạo, ở trong này kéo dài công việc, không biết hắn đang làm gì!

Vương Khả lập tức trấn an Long Cốt.

Long Cốt không nói gì, ngồi ở trên bảo tọa, Ô Hữu Đạo đứng một bên sầm mặt lại nhìn về phía Vương Khả, ngươi nói chuyện cứ nói, tại sao phải giẫm ta một cước?

- Vương Khả, không phải ngươi. . .!

Chu Hồng Y tỏ vẻ cổ quái nhìn về phía Vương Khả.

Không phải ngươi đã phản bội Ma Giáo rồi sao?

- Chu Hồng Y, ngươi đừng nói nhảm, ta vẫn luôn là Thần Long đường chủ! Giáo chủ đã công nhận rồi! Còn nữa, không phải ta nói ngươi đâu, nhưng giáo chủ coi trọng ngươi như vậy, tại sao ngươi lại tranh cãi với giáo chủ! Lương tâm của ngươi để đi đâu rồi?

Vương Khả trợn mắt với Chu Hồng Y.

Mặt Chu Hồng Y đen lại nhìn về phía Vương Khả, không phải ngươi nói tới giúp chúng ta sao? Chuyện này là ý gì?

- Hừ, cũng may giáo chủ tính khí tốt! Rất yêu thích ngươi! Nếu đổi thành tính tình của ta, đã sớm giết chết ngươi rồi, còn để ngươi sống đến bây giờ sao? Phi!

Vương Khả quát mắng Chu Hồng Y.

Chu Hồng Y:

“. . .

Ngươi là tới giúp ta hay là đến mắng ta vậy?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)