Bất Diệt Thần Vương

Chương 68: Chân khí hỗn loạn (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Hơn nửa tháng qua đi! Bên ngoài sơn môn của Tham Lang tông!

Trương Chính Đạo dẫn theo một đoàn xe đi tới, bị cản lại ở cửa sơn môn Thiên Lang Tông.

- Các ngươi làm gì vậy? Ta là trưởng lão khách khanh của Thiên Lang Tông, các ngươi không nhận ra Trương Chính Đạo ta sao?

- Cái gì? Các ngươi muốn kiểm tra đồ của chúng ta à? Ngươi dám? Ngươi chỉ là một đệ tử cấp thấp, có tư cách gì mà đòi kiểm tra đồ của ta chứ? Ta muốn gặp Tông chủ. Các ngươi nghi ngờ trưởng lão khách khanh ta sao? Ta làm trưởng lão khách khanh chỉ là để trang trí à? Sao các ngươi không kiểm tra túi đựng đồ của Trần Thiên Nguyên, mà đòi kiểm tra đồ của ta? Các ngươi tính là gì chứ?

............

.........

...

Trương Chính Đạo gào hét với đám đệ tử canh giữ sơn môn, thái độ rất kiêu ngạo hống hách.

Mộ Dung Lục Quang đứng phía xa nhìn cảnh tượng đó, sắc mặt khó coi.

- Đại sư huynh, Trương Chính Đạo này chẳng phải là chiếc đèn cạn dầu đâu. Chúng ta còn phải tiếp tục kiểm tra sao?

Một đệ tử Thiên Lang Tông khẽ hỏi Mộ Dung Lục Quang.

- Đã hơn mười ngày, mỗi ngày Trương Chính Đạo đều mang một đoàn xe vận chuyển hàng tới 'Ngộ Kiếm Phong', hắn rốt cuộc mang gì lên? Trên xe đều có khí độc tản ra xung quanh?

Mộ Dung Lục Quang nhíu mày nói.

- Không biết, nhưng xem ra đều là mấy vật độc!

- Độc?

Mộ Dung Lục Quang nhíu mày suy nghĩ.

- Đại sư huynh, bởi vì lần trước phạm sai lầm mà huynh bị Tông chủ trừng phạt, phải ở đây trông coi sơn môn một thời gian! Mà tên Vương Khả kia lại chiếm lợi lớn đấy! Ta nghe nói, Tông chủ mặc hắn học tập công pháp trong Công Pháp các. Chúng ta đều phải dựa vào công trạng mới có thể lần lượt xem một bộ công pháp, Vương Khả hắn dựa vào cái gì chứ?

- Hừ, cho hắn xem. Hắn cũng không thể học nhanh như vậy được!

Mộ Dung Lục Quang lạnh lùng nói.

- Ta còn nghe nói U Nguyệt Công Chúa cũng ở \Ngộ Kiếm Phong. Liệu tiểu tử Vương Khả kia có thể...!

- Vương Khả không phải là gay sao?

Mộ Dung Lục Quang nhíu mày nói.

- Chúng ta vốn cũng nghĩ như vậy. Lúc trước phát động Thiên Lôi Tru Ma Trận, hắn còn sờ tà ma, nhưng hắn ngoại trừ sờ cả người nam tà ma, nữ tà ma cũng không tha mà! Tiểu tử này thoạt nhìn đã thấy kỳ lạ!

Sắc mặt Mộ Dung Lục Quang thâm trầm:

- U Nguyệt Công Chúa? Bây giờ nàng đang hiểu nhầm ta, cho dù ta có đi tới đó cũng vô dụng! Chờ sư tôn của ta trở về, hủy bỏ trừng phạt của ta, ta sẽ từ từ nghĩ cách!

- U Nguyệt Công Chúa chắc chắn là của đại sư huynh, còn có Trương Ly Nhi nữa. Lần này bởi vì Vương Khả mà xảy ra chút sự cố. Nhưng ta tin tưởng, dựa vào khả năng hấp dẫn của đại sư huynh, Trương Ly Nhi sớm muộn gì cũng sẽ phải lòng đại sư huynh thôi!

Mộ Dung Lục Quang nghe nói vậy, trong lòng mới dễ chịu một chút:

- Được rồi, tên Trương Chính Đạo này chính là cao da chó, không cần lục soát nữa, đỡ cho ầm ĩ lớn chuyện lại để Tông chủ biết được! Sau này chú ý xem đám người Vương Khả cần nhiều vật độc như vậy làm gì?

- Vâng!

Dệ tử Thiên Lang Tông đáp một tiếng.

Cách đó không xa, Trương Chính Đạo cũng nhận ra Mộ Dung Lục Quang đang gây khó dễ cho mình, thỉnh thoảng lại ném tới ánh mắt khiêu khích. Khi đám đệ tử canh giữ sơn môn cho đi, Trương Chính Đạo còn rất đắc ý.

- Đi thôi, chúng ta vào núi!

Trương Chính Đạo cười to nói.

- Vâng!

Đoàn xe phía sau theo sát Trương Chính Đạo đi về phía trong sơn môn.

Trương Chính Đạo nhìn về phía Mộ Dung Lục Quang khiêu khích. Mộ Dung Lục Quang giống như căn bản không quan tâm tới cao da chó Trương Chính Đạo này, cũng không nhìn hắn, mà nhìn về không trung phía xa. Đột nhiên, ánh mắt Mộ Dung Lục Quang lập tức sáng lên, trên mặt lộ vẻ vui mừng.

- Bái kiến sư tôn!

Mộ Dung Lục Quang cúi đầu trước không trung.

Trương Chính Đạo quay đầu qua, nhìn thấy một nữ tử trung niên mặc đạo bào đạp một thanh phi kiếm bay đến. Gương mặt người phụ nữ lạnh lùng, lông mày dựng ngược như núi băng, dù ở rất xa vẫn có thể cảm nhận được hơi lạnh phả vào mặt

- Bái kiến Đông Lang Điện chủ!

Các đệ tử canh giữ sơn môn xung quanh lập tức cung kính bái lạy.

Nữ tử kia đạp trên phi kiếm lạnh lùng nhìn qua một lượt. Ánh mắt lạnh lùng khiến tất cả mọi người ớn lạnh, giống như bị đông cứng vậy.

- Nhiếp Diệt Tuyệt của Thiên Lang Tông à? Nữ điện chủ sát tinh này trở về rồi? Không tốt, không nên cho nàng để mắt tới, đi mau, đi mau!

Trương Chính Đạo lập tức giật mình, ra lệnh cho đoàn xe nhanh chóng tránh né Nhiếp Diệt Tuyệt.

Trương Chính Đạo dẫn theo đội xe vận tải hốt hoảng bỏ chạy.

Nhiếp Diệt Tuyệt chỉ liếc nhìn qua rồi lại nhìn chằm chằm về phía Mộ Dung Lục Quang.

- Lục Quang, sư phụ đã biết chuyện ngu ngốc mà ngươi đã làm!

Nhiếp Diệt Tuyệt lạnh lùng nói.

- Đệ tử nóng lòng diệt ma nên mới rơi vào cạm bẫy đó!

Mộ Dung Lục Quang khổ sở nói.

- Sư phụ không phải trách ngươi diệt ma, sư phụ trách thái độ của ngươi đối với U Nguyệt Công Chúa. Trước đây, chẳng phải sư phụ đã từng căn dặn ngươi, bảo ngươi cố gắng qua lại thân thiết với U Nguyệt Công Chúa sao? Ngươi đã làm chuyện ngu xuẩn gì vậy?

Nhiếp Diệt Tuyệt lạnh lùng nói.

- Ta...!

Mộ Dung Lục Quang lộ ra vẻ mặt cay đắng.

- Ngươi muốn cưới Trương Ly Nhi à? Muốn nhận được sự ủng hộ của Kim Ô Tông sao? Hừ! Ngu ngốc! Nếu ngươi được người phía sau U Nguyệt Công Chúa ưu ái, một Kim Ô Tông ủng hộ đã tính là gì? Người phía sau U Nguyệt Công Chúa có thể cho ngươi cả Kim Ô Tông! Ngươi lại lấy vừng ném dưa hấu? Ngu xuẩn, ngu xuẩn không thể chịu nổi!

Nhiếp Diệt Tuyệt trừng mắt.

- A?

Mộ Dung Lục Quang biến sắc, kinh ngạc kêu lên.

Trước đây, khi hắn đi Thi Quỷ Hoàng Triều làm đại tướng quân, chính sư tôn đã bảo mình cố gần gũi với U Nguyệt Công Chúa. Ban đầu mình còn tưởng rằng Thi Quỷ Hoàng Triều bị hủy diệt, U Nguyệt Công Chúa sẽ không có giá trị lợi dụng lớn nữa. Nhưng bây giờ nghe sư tôn nói, Mộ Dung Lục Quang lại hối hận muốn xanh cả ruột.

- Sư tôn, người phía sau U Nguyệt Công Chúa rốt cuộc là ai vậy?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️