Thiên Lang Tông!
Qua bảy ngày thu dọn, Thiên Lang Tông đã được dọn dẹp sạch sẽ một lần nữa. Thủ sơn đại trận bên trên bầu trời được bố trí lại lần nữa, theo cái thủ sơn đại trận này, còn có một đám mây màu đen, giống như một con hắc phượng hoàng, chậm rãi uốn lượn bay múa trên không Thiên Lang Tông!
- Thiếu Âm Đại Trận?
Rất nhiều đệ tử nhìn hắc phượng hoàng như sương như khói kia, trong mắt lóe lên vẻ kỳ lạ. Thế nhưng tông chủ đã từng nói, có cái Thiếu Âm Đại Trận này, cho dù Long Cốt lại đến, cũng không cách nào phá vỡ.
- Đ-A-N-G...GG! Đ-A-N-G...GG!
- Đ-A-N-G...GG! Đ-A-N-G...GG!
Tiếng chuông cảnh báo Thiên Lang Tông diệt tông được gõ vang, gõ liên tục bốn mươi chín lần, thanh âm hùng vĩ, truyền khắp toàn bộ Thập Vạn Đại Sơn.
Trần Thiên Nguyên, Cung Vi, Mạc Tam Sơn, Mộ Dung Lục Quang, Vương Khả dẫn đầu tất cả đệ tử Thiên Lang Tông, đứng ở Anh Liệt Cốc, nhìn về phía đệ tử Thiên Lang Tông vừa mới hạ táng mặc niệm.
Đây là những người đã hy sinh trong đại chiến chính ma. Là anh hùng thủ hộ Thiên Lang Tông, cho dù là tông chủ, cũng phải mặc niệm thể hiện sự tôn trọng.
Đợi nghi thức mặc niệm kết thúc.
Trần Thiên Nguyên nhìn về phía đám đệ tử Thiên Lang Tông!
- Các vị đệ tử Thiên Lang Tông, các ngươi vì chính khí trong lòng, chưa bao giờ cúi đầu trước ma đạo, ta rất vui mừng, các đời anh hùng Thiên Lang Tông nằmlại ở Anh Liệt Cốc, càng vì các ngươi mà kiêu ngạo! Trong thời gian Trần Thiên Nguyên ta ở Thiên Lang Tông, cảm tạ chư vị một mực không rời không bỏ, cho tới bây giờ Trần Thiên Nguyên ta cũng không quên tru ma!
Trần Thiên Nguyên mở miệng nói.
Trần Thiên Nguyên vừa mở miệng, tất cả mọi người ngừng lại, nhìn về phía Trần Thiên Nguyên.
- Ba nghìn năm trước, thế giới này của chúng ta, trăm hoa đua nở, không phân chia chính ma, bất kể là tu đạo, tu phật hay là tu những cái khác, đều sẽ liên tục sinh ra các loại cường giả tối đỉnh, cho đến khi thành tiên phi thăng! Nhưng vào một ngày ba nghìn năm trước, trên trời rơi xuống ma chủng, thiên đạo xiêu vẹo, tà ma sinh sôi trong thiên địa, nhanh chóng lớn mạnh, được thiên đạo trợ giúp, nhất cử xưng bá thế giới này! Đó là một cái thời đại tăm tối! Thương sinh trở thành huyết thực, để ma cắn nuốt!
Trần Thiên Nguyên nói.
Đám người Vương Khả ở một bên nghiêm túc nghe, hiển nhiên đây là lần đầu tiên nghe được bí mật của cái thế giới này.
- Tà ma tung hoành thiên hạ, giết hại thương sinh, dưới thời đại hắc ám, chính đạo gian nan chống đối, dùng ngàn năm mới có một tia lực lượng chống cự, lại dùng ngàn năm mới có sức phòng ngự, cuối cùng dùng ngàn năm mới hình thành cục diện, một phật, một đạo, nhất đế lãnh tụ chính đạo như bây giờ! Thiên Lang Tông ta phụ thuộc vào thế lực nhất đế! Thập Vạn Đại Sơn chỉ là một cái tiểu chiến trường! Bên ngoài còn có một cái chiến trường chính ma càng lớn hơn! Chính ma chi chiến, càng thêm gian nan nghiêm trọng! Trần Thiên Nguyên ta và một số tông chủ đời trước của Thiên Lang Tông, phàm là người đạt tới Nguyên Thần cảnh, sẽ lập tức được đề bạt, tiến về bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, đối chiến với ma đầu càng lớn hơn! Sinh sôi không ngừng, vĩnh viễn không có điểm dừng! Giết sạch một ma cuối cùng mới thôi!
Trần Thiên Nguyên trịnh trọng nói.
Bỗng nhiên tất cả đệ tử Thiên Lang Tông có một loại dự cảm xấu.
- Cho nên, hôm nay ta đến đây cũng là cáo biệt chư vị!
Trần Thiên Nguyên hít sâu một hơi nói.
- Tông chủ!
Một đám đệ tử Thiên Lang Tông lộ ra vẻ lo lắng.
- Thiên Lang Tông, chỉ là một điểm xuất phát, cũng hi vọng chư vị có thể lịch luyện trưởng thành ở Thập Vạn Đại Sơn, về sau ra ngoài Thập Vạn Đại Sơn, lại kề vai chiến đấu cùng ta! Trần Thiên Nguyên ở đây tuyên bố, Cung Vi kế nhiệm vị trí tông chủ Thiên Lang Tông đời thứ chín! Mộ Dung Lục Quang kế nhiệm điện chủ Đông Lang Điện! Vương Khả kế nhiệm điện chủ Nam Lang Điện! Tất cả những cái khác đều như cũ!
Trần Thiên Nguyên trịnh trọng nói.
- Vâng!
Tất cả đệ tử Thiên Lang Tông cung kính cúi đầu.
Mấy người Vương Khả, Cung Vi cũng bái lạy.
- Chính ma chi chiến, gánh nặng đường xa, chính đạo chúng ta, thủ hộ thương sinh, vĩnh viễn không trở thành thức ăn!
Trần Thiên Nguyên quát to.
- Chính đạo chúng ta, thủ hộ thương sinh, vĩnh viễn không trở thành thức ăn!
Tất cả đệ tử Thiên Lang Tông quát to một tiếng.
Cuối cùng lễ truy điệu liệt sĩ, lấy việc Thiên Lang Tông thay đổi tông chủ kết thúc.
Trần Thiên Nguyên tiếp tục thông báo một ít chuyện, nói chuyện riêng với các điện chủ, cuối cùng đi lên Ngộ Kiếm Phong.
- Sư tôn, ngươi thật sự phải đi sao?
Vương Khả lộ ra một tia không nỡ.
- Cố gắng tu luyện, vi sư tin tưởng, không bao lâu nữa, ta và ngươi sẽ có thể gặp nhau ở bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn!
Trần Thiên Nguyên cười nói.
- Hả? Sư tôn tự tin với ta như vậy sao!
Vương Khả tỏ vẻ cổ quái nói.
- Ngươi có thể trưởng thành đến Kim Đan cảnh đệ tứ trọng nhanh như vậy! Đã vượt quá dự liệu của ta! Cho nên, thiên phú của ngươi so với ta càng tốt hơn, đạt tới Nguyên Thần cảnh cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn!
Trần Thiên Nguyên hài lòng nói.
Vương Khả lộ vẻ kỳ lạ nói:
- Sư tôn, ngươi không biết đâu, để tu vi đạt tới Kim Đan cảnh đệ tứ trọng, những năm này, ta không biết phải chịu đánh bao nhiêu lần!
- Ai tu hành mà không từng chiến đấu với người ta? Đánh hai lần thì thế nào? Đó là thúc giục ngươi!
Trần Thiên Nguyên nghiêm sắc mặt nói.
- Không phải đâu, sư tôn, ta nói bị đánh cùng với ngươi nói bị đánh không phải một cái khái niệm, ta sợ hãi bị đánh!
Vương Khả buồn bực nói.
Ta bị đánh tu vi sẽ tăng lên, sau đó liền bốc cháy!
- Được rồi, sợ cái gì, phải dũng cảm đối mặt!
Trần Thiên Nguyên trầm giọng nói.
Vương Khả:
“. . .
Được rồi, ta không nói nữa, không bại lộ Đại Nhật Bất Diệt Thần Công, ta căn bản không giải thích được.
- Sư tôn, lần này ngươi đi, sẽ không có ai che chở ta nữa! Ta bị người bắt nạt thì làm thế nào?
Vương Khả không ngừng nói.
Trần Thiên Nguyên nhìn chằm chằm Vương Khả một hồi. Ngươi bị người bắt nạt? Mẹ nó, mấy năm nay ta thu thập tin tức liên quan tới ngươi, đều là giả sao? Ngươi sẽ bị bắt nạt ư? Trần Thiên Nguyên nửa ngày không biết nói gì.
- Sư tôn, tại sao ngươi lại nhìn ta như vậy?
Vương Khả khó hiểu nói.
Mặt Trần Thiên Nguyên dài ra:
- Lần thứ nhất ta phát hiện, da mặt của ngươi còn dày hơn so với tưởng tượng của ta!
Vương Khả:
“. . .
- Được rồi, không phải ngươi muốn pháp bảo sao?
Trần Thiên Nguyên trợn mắt nói.
- Hì, sư tôn, ngươi nhìn ra? Không sai, ta có một cái Đại La Kim Bát, thế nhưng cái đồ chơi này không nghe lời! Còn có một chiếc lông chim vàng kim, đối phó đám người Ô Hữu Đạo, căn bản vô dụng!
Vương Khả lập tức cười nói.
Trần Thiên Nguyên cổ quái nhìn Vương Khả:
- Ngươi mới là Kim Đan cảnh, suốt ngày nghĩ đến ứng phó Nguyên Anh cảnh đỉnh phong làm gì?