Bất Diệt Thần Vương

Chương 668: Nam lang điện chủ (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Vương Khả lập tức cười nói.

Mạc Tam Sơn:

“. . .

Mạc Tam Sơn nghiêng đầu đi, không nhìn vẻ mặt đắc ý của Vương Khả.

- Tông chủ, nếu như ngài rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn, vậy Ma Giáo lại đến phạm thì làm sao bây giờ? Chỉ sợ thực lực Long Cốt còn mạnh hơn so với Ma Tôn lúc trước? Coi như thủ sơn đại trận của Thiên Lang Tông, cũng chưa chắc ngăn cản được?

Mộ Dung Lục Quang lo lắng nói.

Mộ Dung Lục Quang nói xong, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ lo lắng.

- Tông chủ, nói đến, ta cũng cảm thấy kỳ quái, vừa rồi ngươi và Long Cốt chiến đấu được một nửa, vì sao bỗng nhiên dừng lại?

Cung Vi hiếu kỳ nói.

Trần Thiên Nguyên nhìn về phía một cánh rừng bên ngoài Thiên Lang Tông, lúc trước, nơi đó có bốn người mặc trường bào ám kim đứng, nhưng giờ phút này lại người đi nhà trống.

Trần Thiên Nguyên thở dài:

- Ta sợ mình chiến đấu với Long Cốt, sẽ bị người khác nhặt tiện nghi!

- Hả?

Đám người khó hiểu nói.

Trần Thiên Nguyên nhìn phương hướng bốn người mặc trường bào ám kim rời đi, lắc đầu:

- Việc này các ngươi chưa có năng lực tiếp xúc, về sau ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn sẽ biết!

- Vâng?

Đám người khó hiểu nói.

- Về phần ta đi rồi, phòng thủ Thiên Lang Tông như nào, thật ra ta cũng đã nghĩ đến một cái biện pháp, nhưng phải xem Trương Chính Đạo có chịu đáp ứng hay không!

Bỗng nhiên Trần Thiên Nguyên nhìn về phía Trương Chính Đạo.

- Ta?

Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.

- Trương Chính Đạo, ta muốn mượn ngươi một vật!

Trần Thiên Nguyên nghiêm túc nói.

- Ta? Ta không có tiền! Ngươi muốn mượn cái gì?

Sắc mặt Trương Chính Đạo cứng đờ.

- Nếu ta đoán không sai, ngươi có một cây quạt xếp màu đen đúng không?

Trần Thiên Nguyên trịnh trọng nói.

- Sư tôn, ngươi đang nói mệnh căn của hắn? Không sai, hắn có một cái!

Vương Khả lập tức bổ sung.

- Ngươi muốn làm gì?

Sắc mặt Trương Chính Đạo cứng đờ.

- Cái quạt xếp này của ngươi, là đồ vật năm đó Trương Thiên Sư sử dụng, về sau truyền cho con hắn, cũng chính là cha của ngươi! Cha ngươi phạm sai lầm lớn, bây giờ đang chịu nỗi khổ giam cầm! Mà ngươi xem như là con của hắn, cũng bị liên luỵ, những năm này phải lập công chuộc tội, đồng thời bị phong cấm tu vi, đúng không?

Trần Thiên Nguyên nói.

- Ta?

Vẻ mặt Trương Chính Đạo cứng đờ.

- Ngày xưa cái quạt xếp màu đen này, bị cha ngươi hạ xuống cấm pháp, cho nên, cho nó dù nằm trong tay ngươi, tạm thời cũng không dùng đến, vì vậy ta mới mượn ngươi cái quạt xếp màu đen dùng một lát, Thiên Lang Tông vốn có nền móng đại trận, lợi dụng cây quạt xếp màu đen này của ngươi bố trí một cái 'Thiếu Âm Đại Trận'! Có thể chống đối Long Cốt và Thái Âm Quyền Trượng của hắn!

Trần Thiên Nguyên trịnh trọng nói.

- Thiếu Âm Đại Trận?

Sắc mặt Trương Chính Đạo trở nên phức tạp.

- Cái quạt xếp màu đen kia, gọi là 'Thiếu Âm Phiến'! Còn đường đệ Trương Thần Hư của ngươi thì có một cái 'Thiếu Dương Phiến'! Chúng vốn là một đôi, ngươi ở Thiên Lang Tông, ta có thể giúp ngươi chấn nhiếp kẻ thù một lần, một khi ta rời khỏi nơi này, chưa chắc kẻ thù năm đó của cha ngươi sẽ buông tha cái Thiếu Âm Phiến này, chưa chắc ngươi đã giữ được! So với việc bị người khác cướp đi, không bằng quang minh chính đại mang nó đi bố trí thành Thiếu Âm Đại Trận! Ít nhất, những người muốn cướp đoạt Thiếu Âm Phiến của ngươi, cũng không dám trắng trợn như vậy nữa!

Trần Thiên Nguyên trịnh trọng nói.

Vẻ mặt Trương Chính Đạo liên tục thay đổi, chậm rãi lấy quạt xếp màu đen của bản thân ra.

- Đây là cha ta cho ta, là mệnh căn của ta! Cha ta nói, nhất định phải bảo vệ tốt cái quạt này, thế nhưng . . .!

Trong mắt Trương Chính Đạo hằn lên tia máu.

Trần Thiên Nguyên cũng không nói gì nữa, giống như đang chờ đợi Trương Chính Đạo quyết định.

Chỉ có Vương Khả là trợn to mắt nhìn về phía Trương Chính Đạo, tình huống gì vậy? Trương Chính Đạo là đường huynh Trương Thần Hư? Cmn, đến cùng tên Trương Chính Đạo này còn có bao nhiêu bí mật?

- Được, đa tạ Trần tông chủ chỉ điểm, ta nguyện ý đưa Thiếu Âm Phiến cho Thiên Lang Tông mượn tạm, thời điểm ta rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn, ta sẽ mang đi!

Trương Chính Đạo thở dài, không muốn đưa Thiếu Âm Phiến ra.

Trần Thiên Nguyên tiếp nhận Thiếu Âm Phiến, liếc nhìn Trương Chính Đạo:

- Yên tâm, Thiên Lang Tông mượn ngươi Thiếu Âm Phiến, Thiên Lang Tông cũng sẽ không bạc đãi ngươi!

Vừa nói, Trần Thiên Nguyên vừa điểm một chỉ vào giữa trán Trương Chính Đạo.

- Sư tôn, ngươi làm gì vậy!

Vương Khả lo lắng kêu lên.

- Oanh!

Đột nhiên, xung quanh Trương Chính Đạo bộc phát ra một cỗ khí thế khổng lồ, bay thẳng đến bốn phương tám hướng.

- Nguyên Anh cảnh?

Mộ Dung Lục Quang kinh ngạc nói.

Trương Chính Đạo kinh ngạc nhìn bản thân:

- Gông xiềng phong ấn trong cơ thể ta? Trần tông chủ, ngươi giúp đã giúp ta phá mở một tầng? Thế nhưng . . .!

- Yên tâm, nếu như cấp trên của ngươi hỏi tới, ngươi cứ đẩy lên người của ta! Về phần kẻ thù của cha ngươi? Cũng không cần lo lắng hắn làm khó dễ, ta đã giúp ngươi cởi ra thì sẽ cởi ra, có chuyện gì có thể tới tìm ta!

Trần Thiên Nguyên trầm giọng nói.

- Vâng, đa tạ Trần tông chủ!

Trương Chính Đạo lập tức cảm kích nói.

- Không cần cám ơn ta, là ta phải cám ơn ngươi! Thiên Lang Tông mượn Thiếu Âm Phiến của ngươi, đây coi như là Thiên Lang Tông bù đắp cho người! Cố gắng làm việc, ta tin tưởng, cha ngươi sẽ bởi vì ngươi, mà có một ngày ra tù!

Trần Thiên Nguyên trịnh trọng nói.

- Vâng!

Trương Chính Đạo cảm động nói.

Vương Khả lại trợn mắt nhìn về phía Trương Chính Đạo, quả nhiên ngươi đang lừa gạt ta, trước kia ngươi đã là Nguyên Anh cảnh? Mẹ nó, trong miệng ngươi có vài câu là thật!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)