Bất Diệt Thần Vương

Chương 654: Các ngươi hợp tác (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Vương Khả, ta xem lần này ngươi chạy đi đâu!

Thanh âm dữ tợn của Mạc Tam Sơn từ phía sau truyền đến.

Chu Lâm nhìn tới, thấy Mạc Tam Sơn cũng giống như mình, đều dùng tay che mũi, máu tươi đã nhiễm đỏ cái cằm, mẹ nó, khẳng định cũng bị Vương Khả đánh lén giống như mình.

Trong lúc nhất thời, Ô Nha, Mạc Tam Sơn, Chu Lâm bao vây Vương Khả lại.

Vương Khả:

“. . .

Lúc đầu mình trốn vào trong sương mù, đã an toàn, tên Chu Lâm này đến làm loạn cái gì? Bây giờ bảo ta làm thế nào?

Ba người bao vây Vương Khả lại, đồng thời cũng đề phòng hai bên.

- Chu Lâm? Ngươi làm gì ở đây?

Mạc Tam Sơn trầm giọng nói.

- Chu Lâm đánh lén minh hữu. Mạc điện chủ, ngươi phải làm chủ cho ta!

Vương Khả nhìn về phía Mạc Tam Sơn.

Mạc Tam Sơn tối sầm mặt lại, làm chủ cho ngươi? Làm chủ cho ngươi cái rắm à!

- Ai là đồng minh với ngươi? Hừ, Vương Khả, ngươi cầm đồ vật không nên cầm! Còn nữa, Mạc Tam Sơn, ngươi thế mà đi cùng phân thân của Ô Hữu Đạo, ngươi rốt cuộc là đệ tử chính đạo, hay là nằm vùng Ma Giáo?

Chu Lâm dữ tợn nói.

- Mạc Tam Sơn, ngươi ngăn Chu Lâm lại, ta tới bắt Vương Khả!

Ô Nha trầm giọng nói.

- Không, vẫn nên để ta tới!

Mạc Tam Sơn lắc đầu.

Ba người chen lấn muốn đối phó Vương Khả, để Vương Khả biến sắc!

- Này, các ngươi muốn làm gì? Coi ta là người chết sao? Muốn bắt thì bắt? Ô Nha, nếu ngươi có thể bắt ta, lúc trước ở Liên Hoa Huyết Quật đã bắt được rồi, ngươi có năng lực gì mà bắt ta? Ta còn có kim vũ mao đây này, muốn nếm thử Như Lai Thần Cước của ta hay không! Còn nữa, Chu Lâm, Mạc Tam Sơn, các ngươi chống đỡ được Như Lai Thần Cước của ta sao?

Vương Khả lập tức lấy kim vũ mao ra.

Ba người sầm mặt lại.

- Ba vị, nội bộ các ngươi còn lục đục, sẽ chỉ khiến ta chạy! Nơi đây sương mù tràn ngập, hơi không cẩn thận, để ta chạy vào trong sương mù, các ngươi còn bắt cái rắm!

Vương Khả khuyên nhủ.

Mạc Tam Sơn:

“. . .

Chu Lâm:

“. . .

Ô Nha:

“. . .

Ba người không biết Vương Khả đang nói cái gì, ngươi đang dạy chúng ta làm việc? Khuyên chúng ta hợp tác, cùng nhau đối phó ngươi? Đến cùng thì ngươi đang nghĩ cái gì thế?

Không phải Vương Khả khuyên mọi người hợp tác, mà quan trọng là hiện tại trọc chân nguyên của Vương Khả đã trở thành màu xám, nếu tiếp tục có một lần ngoài ý muốn, trở thành màu đen, bản thân sẽ bị bốc cháy phi thăng!

Lần này không có tiên nhân băng áp chế, bản thân còn dây dưa với các ngươi nữa, chính là tự tìm cái chết! Ngộ nhỡ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy không phải là ta chết chắc sao? Bất cứ người nào trong các ngươi đánh ta, ta cũng không đánh cược nổi!

Làm sao bây giờ? Chỉ có thể mở ra lối riêng.

- Vương Khả, ngươi bảo chúng ta hợp tác, xử lý ngươi trước?

Rốt cục Mạc Tam Sơn không nhịn được hỏi.

- Chớ nóng vội, chớ nóng vội, Mạc điện chủ, các ngươi bình tĩnh trước đã, không nên động, ta muốn hỏi các ngươi một chút, có phải các ngươi muốn Đại La Kim Bát trong ngực ta hay không?

Vương Khả hỏi.

- Ừ?

Ba người lập tức nhìn về phía Vương Khả.

Không biết vừa rồi Vương Khả làm cái quỷ gì, thế mà nhét Đại La Kim Bát vào trong ngực, hiện tại lại lấy ra rồi.

Ba người nhìn thấy cái Đại La Kim Bát này, ánh mắt đều sáng lên.

- Các ngươi muốn, các ngươi nói với ta là được, ta có thể cho các ngươi mà, các ngươi cứ đánh đánh giết giết làm gì chứ? Không phải là một cái chén bể thôi sao? Đừng tổn thương hòa khí! Ta có thể cho các ngươi!

Vương Khả khuyên nhủ.

Ba người:

“. . .

Con em ngươi mới không thể tổn thương hòa khí ấy! Vừa nãy ngươi có thái độ này sao?

- Thế nhưng, ta chỉ có một cái Đại La Kim Bát, cho ai đây?

Vương Khả nhìn về phía ba người.

- Ha ha, Vương Khả, ngươi muốn dùng Đại La Kim Bát, châm ngòi để ba người chúng ta tự giết lẫn nhau, sau đó ngươi lại ngư ông đắc lợi sao?

Mạc Tam Sơn cười lạnh nói.

Hai người khác cũng lạnh lùng nhìn về phía Vương Khả, giống như đã nhìn thấu Vương Khả.

- Ai nói? Ta thực sự muốn cho các ngươi, các ngươi ai muốn, nếu không, ta cho ngươi?

Vương Khả nhìn về phía Chu Lâm.

Chu Lâm lập tức che cái mũi lại.

- Ngươi sợ như vậy, ta cho Mạc Tam Sơn?

Vương Khả nhìn về phía Mạc Tam Sơn.

Ánh mắt Mạc Tam Sơn sáng lên, một tay che mũi, một tay muốn đến lấy.

- Nhưng còn Ô Hữu Đạo thì sao? Hắn cũng muốn!

Vương Khả nói.

- Vương Khả, ngươi muốn chết sao?

Ba người lạnh lùng nói.

- Như vậy đi, nếu tất cả mọi người đều muốn Đại La Kim Bát, vậy dựa vào bản lãnh! Tiếp lấy!

Vương Khả hét lớn một tiếng.

Trong lúc hét lớn, bỗng nhiên ném mạnh mà ra.

- Hiu!

Vương Khả nhìn về một phương hướng khác bên trong sương mù. Bỏ chạy.

- Khốn kiếp!

Mạc Tam Sơn biến sắc nhào tới.

Nhưng Ô Nha và Chu Lâm thì không, bởi vì hai người biết rõ cái Đại La Kim Bát này biết bay trở về, họ đều gắt gao nhìn chằm chằm Vương Khả, giống như đã nhìn thấu mưu kế của Vương Khả.

- Oanh!

Bên trong sương mù truyền ra một tiếng vang thật lớn, chỉ thấy, Mạc Tam Sơn phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược trở về.

- Cái gì?

Đám người sững sờ.

Tại sao Mạc Tam Sơn lại bị đánh trở về? Xảy ra chuyện gì vậy?

- Sắc Dục Thiên?

Mạc Tam Sơn rơi xuống đất sợ hãi kêu lên.

Chỉ thấy, một bóng người đặc đi ra từ trong sương mù dày, không phải Sắc Dục Thiên thì là ai?

Sắc Dục Thiên một tay nắm chặt Đại La Kim Bát Vương Khả ném ra, một quyền đánh lui Mạc Tam Sơn đến đoạt Đại La Kim Bát, vẻ mặt dữ tợn nhìn về phía Vương Khả.

- Thúc tổ?

Chu Lâm vui mừng nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)