Bất Diệt Thần Vương

Chương 651: Chạy lung tung có thể chạy đúng rồi? (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Cho dù buồn bực thì Vương Khả cũng không có cách nào, chỉ có thể theo Tử Bất Phàm trở về!

- Tử đường chủ, thuộc hạ của ngươi đâu? Tại sao chỉ có một mình ngươi?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

- Ta để bọn hắn phân tán ra bốn phía, hấp dẫn lực chú ý của đám người Mộ Dung Lục Quang, để một mình ta tiến về Thiên Lang Điện, nhưng trong cái sương mù này có mê trận, hại ta đi quanh quẩn nửa ngày, cũng may nhìn thấy ngươi đi quanh vòng ở đó, bằng không ta đã sớm rời đi!

Tử Bất Phàm trầm giọng nói.

Vương Khả:

“. . .

Rốt cuộc hôm nay ta xui xẻo đến mức nào vậy?

- Vương Khả, Ma Tôn muốn bắt ngươi, ta tạm thời tin tưởng ngươi, nhưng nếu ngươi dám gạt ta, thì đừng trách ta không cho ngươi thể diện!

Tử Bất Phàm lạnh lùng nói.

Tử Bất Phàm cũng không phải người ngu, Vương Khả ngươi nói cái gì, thì ta tin cái đó sao? Hừ, mang ngươi đi theo, nếu ngươi dám gạt ta, ta sẽ giết chết ngươi!

Giờ phút này Vương Khả cũng hoàn toàn im lặng, ta dẫn đường? Sương mù dày đặc như thế này, đi vào đã không tìm được phương hướng rồi, ta làm sao dẫn đường? Mò mẫm vậy, dù sao lát nữa cũng nói lạc đường!

Vương Khả dẫn theo Tử Bất Phàm đi tới.

Đi không bao lâu.

- Ầm ầm!

- Hồng Y Tỏa!

- Lôi bạo!

Tiếng hét lớn từ đằng xa truyền đến.

Vương Khả trừng to mắt nhìn về phía cách đó không xa.

- Chẳng lẽ hôm nay gặp yêu quái sao? Tại sao, tại sao ta mò mẫm đi thì lại đi đúng đường? Mà nghiêm túc đi, thì lại không tìm được phương hướng chứ?

Vương Khả mờ mịt nói.

Bởi vì Vương Khả đã tìm được Chu Hồng Y.

Giờ phút này, Điền Chân thổ huyết đứng ở cách đó không xa, còn Chu Hồng Y thì đang đại chiến với Tử Trọng Sơn. Chiến đấu vô cùng kịch liệt, Điền Chân còn thỉnh thoảng đánh lén Chu Hồng Y.

- Điền Chân khốn kiếp, các ngươi dám tổn thương Chu Hồng Y, xem Thiểm Điện Thần Tiên của ta đây!

Tử Bất Phàm quát.

- Ầm ầm!

Thiểm Điện Thần Tiên của Tử Bất Phàm lập tức bộc phát ra lôi điện ngập trời, đánh cho song phương tách ra.

- Tử Bất Phàm?

Tất cả mọi người sợ hãi kêu lên.

- Vương Khả, tại sao Tử Bất Phàm lại ở nơi này?

Chu Hồng Y cũng kinh ngạc nói.

Vừa rồi hắn còn cho rằng Vương Khả chạy trốn, tại sao bây giờ lại mang theo Tử Bất Phàm đến vậy?

- Hả, Tử đường chủ không yên tâm về ngươi! Nghe nói ngươi gặp nguy hiểm, liều lĩnh muốn đến trợ giúp ngươi! Chu đường chủ, nữ nhân tốt như Tử đường chủ, rất khó tìm! Ngươi phải trân trọng đấy!

Vương Khả khuyên nhủ.

Tử Bất Phàm ở cách đó không xa cho Vương Khả một ánh mắt hài lòng.

Còn Chu Hồng Y lại không hiểu ra sao.

- Bất Phàm? Trở về cùng ta đi!

Bỗng nhiên Tử Trọng Sơn trầm giọng nói.

- Tử Trọng Sơn, vậy mà ngươi lại đi cùng Điền Chân đối phó ta? Chu Hồng Y chỉ vì tới cứu ta, nhưng ngươi lại đánh lén hắn? Ngươi biết Điền Chân đã làm gì với ta không?

Tử Bất Phàm tức giận nói.

- Khụ khụ, sư muội, ngày đó là ta xúc động, ta đã nhận lỗi với tông chủ rồi!

Điền Chân lập tức nói.

- Đánh rắm!

Tử Bất Phàm trợn mắt nói.

- Bất Phàm, được rồi, ngươi không nên ở Ma Giáo nữa, cùng ta về Kim Ô Tông đi!

Tử Trọng Sơn nói lần thứ hai.

- Quả nhiên đúng như Vương Khả nói, hai người các ngươi cấu kết với nhau làm việc xấu, muốn lừa gạt Tử Bất Phàm trở về, Điền Chân, ngươi thật đúng là bẩn thỉu, hôm nay ai cũng đừng nghĩ mang Tử Bất Phàm đi, hai người các ngươi tiến lên một bước nữa, ta sẽ lập tức giết các ngươi!

Chu Hồng Y gào to, ngăn ở trước mặt Tử Bất Phàm.

Vẻ mặt Điền Chân cứng đờ, ta làm gì mà bẩn thỉu?

Tự nhiên Vương Khả sẽ không để cho Điền Chân hỏi ra.

- Tử đường chủ, ngươi đã thấy chưa? Chu Hồng Y vì ngươi ngăn cản tai họa, lúc này, cần sự ủng hộ của ngươi! Ngươi đừng phụ tâm ý của Chu Hồng Y!

Vương Khả ở một bên khuyên nhủ.

- Còn cần ngươi phải nói sao?

Tử Bất Phàm hét lớn một tiếng.

Thiểm Điện Thần Tiên trong tay lập tức đánh về phía Điền Chân.

- Sư muội nghe ta nói, nghe ta giải thích đã, ta xin lỗi ngươi!

- Bất Phàm, đừng làm loạn, nghe ca ca, nhanh!

Tử Trọng Sơn kêu lên.

- Ầm ầm!

Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm song kiếm hợp bích, lập tức bộc phát ra thần uy ngập trời, bay thẳng tới chỗ hai đại Nguyên Anh cảnh chính đạo.

- Vương Khả, đến cùng thì ngươi ở bên nào!

Tử Trọng Sơn trợn mắt tức giận nói.

Tử Trọng Sơn đã nhìn ra, muội muội lên cơn không nhận bản thân, nhất định là do Vương Khả khích bác, tên hỗn đản Vương Khả này.

Vương Khả bên nào?

Vương Khả không ở bên nào cả! Vương Khả quay đầu chạy!

- Ta chỉ muốn tìm đường chạy mà thôi, ở đâu ra nhiều chuyện như vậy? Haiz! Các ngươi đánh đi đánh đi, dù sao ta cũng phải tiếp tục chạy trốn!

Vương Khả căn bản không để ý tới tiếng kêu la sau lưng, rất nhanh đã chạy mất dạng.

- Lúc trước nghiêm túc chạy trốn, lần nào cũng đi nhầm phương hướng, ta tùy tiện mò mẫm, thế mà lại tìm được Chu Hồng Y? Kỳ quái, nếu không, ta tiếp tục mò mẫm thử xem? Nói không chừng có thể mò mẫm ra ngoài thì sao? Đúng, cứ làm như vậy đi!

Vương Khả hít sâu một cái nói.

Tiếp theo Vương Khả nhặt lên một nhánh cây, ném lên trên trời.

Nhánh cây rơi xuống đất, ngón tay chỉ một cái phương hướng, Vương Khả lập tức chạy theo phương hướng nhánh cây chỉ, chạy được một đoạn, lại tiếp tục ném nhánh cây, sau đó lại đi theo hướng nhánh cây chỉ.

- Mò mẫm thì mò mẫm, mẹ nó, nhánh cây chỉ chỗ nào, ta sẽ đi chỗ đó! Nói không chừng có thể đi ra ngoài!

Vương Khả chờ mong.

Cứ như vậy Vương Khả mò mẫm một đoạn thời gian, bỗng nhiên sững sờ nhìn một ngọn núi trước mắt.

- Tây Lang Phong? Không phải ta vừa mới ở phía đông sao? Tại sao lại đến phía tây rồi?

Vương Khả kinh ngạc nói.

Vì sao nhận ra Tây Lang Phong? Bởi vì cách chân núi không xa chính là địa lao, ký ức Vương Khả vẫn còn khắc sâu, lần trước, hắn đã nhìn thấy cha của Thánh Tử ở nơi này, cũng chính là quái vật khô lâu!

Vương Khả nhìn cửa địa lao, khẽ nhíu mày, bởi vì Long Ngọc từng nhờ bản thân đưa cho quái vật khô lâu một món đồ vật, thế nhưng đó là địa bàn Mạc Tam Sơn quản lý, nên khoảng thời gian này, bản thân vẫn không tìm được cơ hội.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)