- Sư tôn nói, chỉ cần để cho những công đức này vào cơ thể là được?
Vương Khả hơi tò mò.
Hắn nhẹ nhàng chọc thủng lớp niêm phong bên ngoài, công đức trong tay giống như nhận ra Vương Khả vậy, bỗng nhiên hóa thành một tia sáng màu vàng xông thẳng vào cơ thể hắn.
- A!
Vương Khả cảm giác toàn thân chợt run lên, thật thoải mái, tư duy cũng lập tức trở nên nhanh nhẹn hơn rất nhiều, giống như trong nháy mắt, ký ức sắp lãng quên ở sâu trong óc lập tức trở nên rõ ràng hơn, đồng thời cảm giác tu vi của mình thật lâu không có cách nào đột phá bỗng nhiên hiểu thấu đáo huyền cơ nào đó, sắp đột phá rồi. Loại cảm giác này rất tuyệt vời, làm cho Vương Khả bất giác muốn chìm đắm trong đó.
- Công đức? Không trách được những người tu tiên nóng lòng không chờ được muốn công đức, quả nhiên thật thoải mái!
Vương Khả kích động nói.
Nhưng trong phút chốc, công đức trong cơ thể bỗng nhiên bị thứ gì đó dẫn dắt, xông thẳng vè phía đan điền của Vương Khả.
Đan điền của Vương Khả có một thanh trường kiếm màu vàng, Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm!
Lúc Vương Khả ở trên địa cầu, tổ tiên đã truyền xuống bảo vật này, mình trùng hợp cơ duyên mới dùng máu tươi kích hoạt thanh kiếm, kiếm này lại có thể mang theo Vương Khả xuyên qua bầu trời sao trong vũ trụ, tới tinh cầu bây giờ. Đáng tiếc, khi hắn đến tinh cầu này, tất cả năng lượng bên trong Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm đã tiêu hao hết, Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm cũng hóa thành một tia sáng màu vàng vào trong cơ thể Vương Khả ngủ say.
Ban đầu Vương Khả còn tưởng mình căn bản không có cách nào khởi động Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm. Nhưng mười năm trước, Vương Khả và Trương Chính Đạo đi đào mộ tổ tiên của một Yêu Vương, đào ra một tà ma nhập vào xác chết. Lúc đó Trương Chính Đạo quay đầu chạy trốn, để mặc Vương Khả một người đối mặt. Vương Khả cho rằng mình sẽ phải chết trong tay tà ma nhập xác này. Kết quả Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm tự động bảo vệ chủ, chém tà ma này.
Nhưng sau khi chém tà ma, có một khí đen quấn lấy Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm. Mười năm tiếp theo, Vương Khả gặp vận rủi không ngừng.
Lúc này, công đức vừa vào cơ thể, lập tức bị Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm hấp thu. Trong nháy mắt, Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm bỗng nhiên phát ra ánh sáng màu vàng chói mắt.
- Thanh bảo kiếm tổ truyền của ta cần dùng công đức mới phát động được à?
Vương Khả kinh ngạc nói.
Trong cơ thể Vương Khả bỗng nhiên truyền đến tiếng kêu thảm thiết thê lương, tâm thần Vương Khả phong tỏa, lập tức phát hiện là khí đen quấn ở trên Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm. Khí đen này ngưng tụ thành hình dạng tà ma mà Vương Khả nhìn thấy trước đây. Nó đang liều mạng giãy giụa, Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm lại như đang chém nó vậy.
- Gào, không, không, dung hợp với ta, dung hợp với ta! Không, không…!
Khí đen biến thành tà ma phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Vương Khả kinh sợ đến mức da đầu căng ra.
- Mười năm trước, Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm không hoàn toàn giết chết tà ma này? Tà ma này lại có thể chui vào trong cơ thể ta? Nếu không phải nhờ có Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm giúp ta chống đỡ mười năm, ta đã bị tà ma này đoạt xác?
Vương Khả biến sắc.
- Vật nhỏ, thu thần kiếm lại, nhanh thu thần kiếm lại. Ta có rất nhiều công pháp, ta có rất nhiều pháp bảo, tất cả đều cho ngươi, đều cho ngươi hết. Nếu ngươi bằng lòng dung hợp với ta, tất cả công pháp của ta đều cho ngươi, để ngươi thành đệ nhất thiên hạ, đệ nhất thiên hạ!
Tà ma khí đen kia kêu lên thê lương.
Bây giờ, chỉ có Vương Khả có thể dẫn động được Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm. Chỉ cần Vương Khả đồng ý, tà ma do khí đen kia biến thành sẽ có thể được cứu.
- Ngươi tưởng ta ngốc chắc? Dung hợp? Dung hợp em gái ngươi đấy! Ngươi thậm chí còn chẳng đối phó được bảo kiếm tổ truyền của ta, còn đòi đệ nhất thiên hạ à? Thối lắm!
Vương Khả nói với vẻ mặt ghét bỏ.
- A, đừng mà, a…!
Tà ma khí đen kia phát ra một tiếng hét thảm cuối cùng.
- Ầm!
Lại thấy tà ma khí đen bị Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm hoàn toàn chém cho tan thành mây khói. Trong nháy mắt, toàn thân Vương Khả phát ra ánh sáng màu vàng cực mạnh.
Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm được công đức rót vào, dường như càng thân thiết với Vương Khả hơn.
Chỉ tiếc là bây giờ Vương Khả vẫn không có cách nào lấy nó ra khỏi đan điền.
- Không lấy ra được thì thôi. Ngươi có thể tự động bảo vệ chủ là đủ rồi. Bây giờ ta rót vào rất nhiều công đức, lực lượng của ngươi cũng lớn hơn. Ngươi là bảo vật do tổ tiên ta truyền xuống, bảo vật của tổ tiên ta, sau này, ngươi hãy bảo vệ tốt cho ta đấy, ta chính là độc đinh của Vương gia trên địa cầu!
Vương Khả đang mong đợi Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm đáp lại, đáng tiếc, Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm cuối cùng là vật chết, cũng không có lời nào.
Chỉ là theo rất nhiều công đức rót vào, Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm chậm rãi chiếu ra rất nhiều chữ nhỏ trong đan điền của Vương Khả.
Chữ viết rất nhỏ, Vương Khả cố gắng cảm ứng mới 'thấy rõ' là chữ gì.
- Công pháp này để lại cho con cháu đời sau của Vương thị ta, cố gắng tu luyện, sớm ngày đạt được cảnh giới Địa Tiên! Khi tu luyện phải nhớ thật thận trọng!
Vương Khả nhìn phần rõ nhất trước mặt đọc.
- Tổ tiên của ta thật sự có một thần tiên à? Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm thật sự là bội kiếm của tổ tiên ta sao? Còn để lại một trang công pháp? Địa tiên? Đó là cấp bậc gì vậy? Công pháp tiên nhân à?
Vương Khả bỗng nhiên kích động nói.
Hắn lại cố tập trung xem kỹ.
Đại Nhật Bất Diệt Thần Công? Tên công pháp thật khí phách. Lão tử cuối cùng đã tới lúc đổi vận rồi. Công đức, công đức tốt, ha ha ha, Đại Nhật Bất Diệt Thần Công?
Vương Khả kích động nói.
Nhưng kích động thì kích động, mặt Vương Khả chậm rãi cứng đờ. Bởi vì "Đại Nhật Bất Diệt Thần Công" mặc dù là công pháp hoàn chỉnh, nhưng chữ quá nhiều, nhiều đến dọa chết người.
Trong đan điền của Vương Khả có vô số chữ nhỏ hiện ra từng lớp. Tâm thần Vương Khả có thể nhìn ra một số lượng đại khái.
- Ta tính toán sơ qua, số từ trên công pháp này ít nhất cũng phải hai trăm nghìn chữ. Đây là thần công tu tiên hay tiểu thuyết mạng mà nhiều chữ như vậy? Ta không ăn không uống, không ngừng đọc, cũng phải đọc mất ba năm rưỡi? Tính cả thời gian tìm hiểu qua loa huyền ảo trong công pháp, năm sáu chục năm thoáng cái đã trôi qua! Đây là còn chưa bắt đầu luyện, chờ ta tu luyện...!
Vương Khả dần đen mặt.
- Chẳng trách thần tiên trên ti vi đều là ông cụ bà cụ. Cũng bởi vì số lượng từ trên công pháp tu tiên quá nhiều, đọc đến lúc tuổi đã cao mới bắt đầu tu tiên sao?
Vẻ mặt Vương Khả cổ quái nói.