Vương Khả trịnh trọng khuyên nhủ.
- Vương huynh đệ yên tâm, chúng ta nghe ngươi!
Chúng đà chủ lập tức ứng tiếng trả lời.
Trương Chính Đạo ở một bên lộ ra vẻ cổ quái nhìn Vương Khả, địch không động, ta không động? Mẹ nó, đệ tử chính đạo bất động, đệ tử Ma Giáo cũng bất động? Hai phe đều đang ôm cây đợi thỏ? Vậy ai làm con thỏ đụng cây đây?
Quả nhiên, mục đích của Vương Khả chỉ là vì kiếm tiền! Như này sẽ không phải đánh? Không phải chết người, vậy không phải là không cần để ý tiền bồi thường bảo hiểm sao?
Ngay cả khi chính ma giao chiến, hai quân đối chọi, ngươi cũng có thể kiếm bộn tiền? Tại sao ngươi lại không biết xấu hổ như vậy chứ?
- Các vị chờ tin tức tốt của ta!
Vương Khả nhìn về phía một đám đệ tử Ma Giáo thi lễ.
- Được!
Một đám đệ tử Ma Giáo ứng tiếng trả lời.
Trương Chính Đạo rụt đầu lại, muốn đi theo Vương Khả vụng trộm rời đi. Trong lòng không ngừng choáng váng, khó trách Vương Khả không nguyện chờ đợi ở nơi đó, khó trách Vương Khả muốn một mình chạy trốn, đây không phải là tìm đường chết! Mà là đã tính trước! Coi như đụng phải đệ tử Ma Giáo, thì cũng chẳng có chuyện gì, đây là tìm đường chết sao?
Mẹ nó, đây mới thực là chạy trốn!
Đúng ở thời điểm Trương Chính Đạo cảm thấy may mắn khi chạy trốn cùng Vương Khả.
- Bành!
Bỗng nhiên có một người từ đằng xa nhảy tới.
- Đường chủ!
Chúng đệ tử Ma Giáo lập tức vui vẻ.
- Chu Hồng Y?
Vương Khả kinh ngạc nói.
Ta đang chuẩn bị rời đi, tại sao ngươi lại trở về?
- Vương Khả? Tại sao ngươi lại ở đây?
Chu Hồng Y trừng mắt, hình như có sát khí.
Chúng đà chủ hiểu lầm, nhưng Chu Hồng Y không có hiểu lầm, tên Vương Khả này đâu có đi nằm vùng? Ngay cả Ma Tôn cũng đã nói, muốn bắt hắn lại, Vương Khả đã thật sự phản bội Ma Giáo, nhưng tại sao hắn lại ở nơi này?
Trương Chính Đạo ở một bên lập tức bị dọa cho khẽ run rẩy, toi rồi!
- Chu đường chủ, ngươi trở về thực sự là quá kịp thời!
Vương Khả lập tức tiến lên kích động nói.
Vương Khả kích động? Không, là kinh hãi! Nhưng càng là lúc này, Vương Khả càng phải thể hiện tố chất trong lòng. Ta không thể sợ hãi, một khi ta sợ hãi, Chu Hồng Y sẽ hạ sát thủ với ta, ta phải ổn định hắn!
- Đường chủ, lần này Vương huynh đệ đi Thiên Lang Tông nằm vùng, thực sự là tuyệt phẩm!
- Không sai, đường chủ, chúng ta đã biết Vương huynh đệ làm như thế là muốn dẫn đệ tử chính đạo tiến vào vòng mai phục của chúng ta!
- Có thể nói Vương huynh đệ vì chúng ta, đã không để ý sinh tử!
. ..
. ..
. ..
Một đám đà chủ Ma Giáo tán thưởng.
Chu Hồng Y:
“. . .
Nằm vùng? Nằm vùng cái rắm! Nếu Vương Khả thực sự nằm vùng, làm sao Ma Tôn còn bảo chúng ta bắt hắn?
Chu Hồng Y sầm mặt lại muốn vạch trần Vương Khả.
- Chu đường chủ, thật ra lần này ta đặc biệt tới tìm ngươi!
Vương Khả nhíu mày nói.
- A, ha ha ha, đặc biệt tìm ta? Vương Khả, không phải ngươi vừa mới nói với bọn hắn, ngươi tới giúp Ma Giáo ứng phó đệ tử chính đạo sao? Tại sao lại là đặc biệt tới tìm ta?
Chu Hồng Y khinh thường nói.
- Ta đặc biệt tới tìm ngươi, dẫn huynh đệ Ma Giáo ứng phó đệ tử chính đạo chỉ là thuận tiện mà thôi!
Vương Khả lập tức giải thích nói.
- Ồ?
Tất cả mọi người nhìn về phía Vương Khả.
- Ha ha, ta cũng muốn nhìn một chút, ngươi làm sao gạt ta!
Chu Hồng Y lạnh lùng nói.
- Đây là việc riêng tư, Chu đường chủ có thể đi ra chỗ khác nói chuyện được không?
Vương Khả trịnh trọng nói.
- A, ha ha ha, ngươi còn muốn gạt ta? Đi chỗ khác nói chuyện, để không vạch trần ngươi?
Chu Hồng Y khinh thường nói.
- Chu đường chủ, ta ở trước mặt ngươi, có thể lật ra bao nhiêu sóng gió, không phải là ngươi sợ bị ta lừa gạt chứ?
Vương Khả nhìn về phía Chu Hồng Y.
- Hừ, được, ta cho ngươi một cơ hội!
Chu Hồng Y lạnh lùng nói.
Trong lúc nói chuyện, Chu Hồng Y đã vung tay lên, một cái cương tráo bao vây hai người, như vậy lúc hai người nói chuyện, người bên ngoài sẽ không nghe thấy.
Trương Chính Đạo ở một bên lộ ra vẻ lo lắng, Vương Khả, ngươi nhất định phải lừa gạt được Chu Hồng Y đấy, bằng không chúng ta sẽ thảm.
Bên trong cương tráo, Chu Hồng Y cười lạnh:
- Nói đi! Ta xem ngươi thêu dệt thế nào, lần này ngươi phản bội Ma Giáo, ta xem ngươi còn nói ba hoa được đến đâu!
- Chu đường chủ, ta có phản bội Ma Giáo hay không, chờ một lát hãy nói, ta muốn nói với ngươi chính là, ngươi nhanh đi cứu Tử Bất Phàm đường chủ đi!
Vương Khả lập tức nói sang chuyện khác.
- Cứu Tử Bất Phàm?