Càng ngày kỳ hạn ba tháng càng gần!
Đại chiến chính ma hết sức căng thẳng! Giờ phút này, có rất nhiều đệ tử chính đạo, ma đạo tụ tập xung quanh Thiên Lang Tông, hình thành cục diện hai quân đối đầu. Thỉnh thoảng sẽ có một chút ma sát nhỏ, nhưng hai bên đều kiềm chế, chờ đến khi kỳ hạn ba tháng kết thúc thì quyết chiến.
Trong Thiên Lang Tông, càng ngày có càng nhiều đệ tử chính đạo đến trợ giúp. Trong đó có một cái tiểu viện, chia cho đệ tử Độ Huyết Tự ở lại.
Trong một gian phòng.
Chu Lâm nhìn một người mặc áo bào đỏ đứng trước mặt, do bản thân mang tới.
- Thúc tổ, mấy ngày nay, ta đã đi dạo qua các nơi trong Thiên Lang Tông một lần, đây là bản đồ ta vẽ lại, vị trí chúng ta đang đứng là ở gần Tây Lang Phong!
Chu Lâm đưa ra một tấm bản đồ.
Người mặc áo bào đỏ chậm rãi xốc mũ lên, người này không phải Sắc Dục Thiên thì còn là ai?
Sắc Dục Thiên nhìn bản đồ, vẻ mặt phức tạp:
- Chính ma chi chiến? A, không biết Ma Tôn phát bệnh thần kinh gì!
- Ta nghe nói, hơn hai trăm năm trước, Thập Vạn Đại Sơn do Ma Giáo khống chế, cái gọi là tiên môn chính đạo, chỉ là một chút gia súc do Ma Giáo nuôi nhốt? Dùng để cung cấp chân nguyên huyết mà thôi?
Chu Lâm hiếu kỳ nói.
- Không sai, lúc trước Ma Giáo mạnh mẽ không gì địch nổi! Coi như đối mặt toàn bộ thiên hạ bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, thì lực lượng của chúng ta cũng không thể coi thường! Thế nhưng, chuyện này đã trôi qua từ lâu! Chẳng lẽ Ma Tôn muốn khôi phục vinh quang ngày xưa sao?
Sắc Dục Thiên híp mắt nói.
- Đến cùng Ma Tôn có thực lực gì?
Chu Lâm tò mò hỏi.
- Không biết, rất mạnh, khẳng định hắn vô địch trong Thập Vạn Đại Sơn! Hắn là đệ nhất, hơn nữa còn là đệ nhất khiến cho người ta tuyệt vọng, tất cả cường giả còn lại trong Thập Vạn Đại Sơn, chỉ có thể vĩnh viễn đi tranh đệ nhị! Ai đi tranh đệ nhất với hắn, vậy thì đó chính là chuyện cười! Chuyện cười buồn cười nhất!
Sắc mặt Sắc Dục Thiên trở nên khó coi, nói.
- Thúc tổ, khi đó ngươi suýt chút giết hắn mà!
Chu Lâm nói.
- Giết hắn? Nếu như làm lại một lần, ta cũng không dám đi chọc hắn!
Sắc Dục Thiên lộ ra một nụ cười khổ.
Chu Lâm lộ ra vẻ kinh hãi, đến cùng thực lực Ma Tôn mạnh đến cỡ nào, khiến thúc tổ cũng lộ ra tuyệt vọng?
- Đúng là Thiên Lang Tông bố trí rất chu đáo, thậm chí còn vận dụng Cửu Tiêu Thiên Lôi Tru Ma Trận! Nhưng vô dụng, nếu như là chuyện Ma Tôn nhất định phải làm, đều chưa từng thất bại qua! Hắn nói muốn diệt Thiên Lang Tông, vậy Thiên Lang Tông tất diệt!
Trong mắt Sắc Dục Thiên lóe lên một cỗ cảm thán nói.
- Thiên Lang Tông sẽ bị tiêu diệt?
Chu Lâm biến sắc.
- Chúng ta không cần quản cái gì! Ta chỉ muốn Đại La Kim Bát! Hừ, chờ hỗn loạn mở ra, đừng quan tâm cái gì, theo ta lặng lẽ bắt lấy Vương Khả!
Sắc Dục Thiên trầm giọng nói.
- Vâng!
Chu Lâm ứng tiếng nói.
...
Thoáng cái kỳ hạn ba tháng đã qua, trong một cái đại điện lâm thời bên ngoài Thiên Lang Tông.
Ma Tôn đạp bước đi tới.
Ô Hữu Đạo, Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm cung kính đứng ở một bên trong đại điện. Ngoài điện có vô số đệ tử Ma Giáo chờ đợi.
- Người chưa tới đủ sao?
Ma Tôn ngồi ở trên bảo tọa, bình tĩnh nói.
- Khởi bẩm Ma Tôn, Vương Khả phản bội Ma Giáo, hắn lựa chọn Thiên Lang Tông, đang rộng mời cường giả chính đạo, chuẩn bị ngăn cản lần công phạt này của chúng ta!
Ô Hữu Đạo trầm giọng nói.
- Vương Khả?
Ma Tôn nhẹ nhàng gõ đầu ngón tay lên thành bảo tọa.
- Vâng, Ma Tôn vừa mới phong hắn làm đường chủ, vậy mà hắn lại đứng về phía Thiên Lang Tông, thuộc hạ hoài nghi, bản thân hắn là đệ tử chính đạo, chứ không phải nhập ma! Hắn bị ép vào đường cùng, nên chỉ có thể bại lộ bản thân!
Ô Hữu Đạo trịnh trọng nói.
- Vậy thì chờ sau khi san bằng Thiên Lang Tông, bắt hắn mang đến trước mặt ta, bản tôn sẽ tự mình thẩm vấn!
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Vâng!
Đám người nghe tiếng trả lời.
- Các ngươi triệu tập người thế nào rồi?
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Khởi bẩm Ma Tôn, toàn bộ thuộc hạ của ta đã đến!
Chu Hồng Y trịnh trọng nói.
- Thuộc hạ của ta cũng đã đến!
Tử Bất Phàm cung kính nói.
- Toàn bộ thuộc hạ của ta đang chờ đợi mệnh lệnh của Ma Tôn!
Ô Hữu Đạo cũng cung kính nói.
- Nếu người đã đến đông đủ thì chờ gì nữa? Đi thôi, theo bản tôn san bằng Thiên Lang Tông!
Ma Tôn lạnh lùng nói.
- Vâng! ba đại đường chủ trả lời.
Ma Tôn đứng dậy, ba đại đường chủ theo sát phía sau, bước ra khỏi đại điện.
- Đi, san bằng Thiên Lang Tông, uy trấn Thái Âm Ma Giáo, nhất thống Thập Vạn Đại Sơn!
Ô Hữu Đạo quát.
- San bằng Thiên Lang Tông, uy trấn Thái Âm Ma Giáo, nhất thống Thập Vạn Đại Sơn!
Vô số đệ tử Ma Giáo ở ngoài điện hét lớn.
Ma Tôn và ba đại đường chủ, đạp chân bay lên không trung, bay về phía cửa sơn môn Thiên Lang Tông.
Chúng đệ tử Ma Giáo nhao nhao theo sát phía sau, đệ tử Kim Đan cảnh, càng giẫm lên phi kiếm, một đường bay đi, giống như trăm vạn đại quân xuất chinh, sát khí mãnh liệt giống như biển gầm, cuốn về phía Thiên Lang Tông.
Một số thám tử chính đạo thấy Ma Giáo xuất hiện quy mô lớn, lập tức biến sắc, dồn dập thả ra pháp thuật tín hiệu.
- Hưu! Hưu! Hưu!
Từng đạo tín hiệu bay lên trời, đại biểu cho đại quân Ma Giáo đã tới.
Giờ phút này, Thiên Lang Tông cũng nhận được tin tức. Trong lúc nhất thời, toàn bộ cường giả Thiên Lang Tông tụ tập ở trên các đỉnh núi, cách kết giới Thiên Lang Tông, nhìn từng đạo tín hiệu ở nơi xa.
Trên quảng trường Thiên Lang Điện.
Cung Vi đứng trên đầu, mặt lộ vẻ ngưng trọng, nhìn đám người Ma Giáo đen nghịt ở phía xa, sau lưng Cung Vi là đám người Vương Khả, Mộ Dung Lục Quang, Mạc Tam Sơn, Chu Lâm, Tử Trọng Sơn, Điền Chân và các cường giả cấp tông chủ tiên môn, vẻ mặt cả đám nghiêm túc, như lâm đại địch.