Bất Diệt Thần Vương

Chương 616: Ai giở trò lưu manh? (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Chu Kinh, quảng trường Đầu Phật! Trong một nhà dân tối tăm gần đó.

Lúc này, người trong nhà đã ngất đi, ở trước cửa sổ chỉ có một con rắn dài một trường đang quấn quanh, xuyên qua cửa sổ nhìn về phía quảng trường Đầu Phật!

- Vương Khả, Xà Vương ta đã làm vững chắc tu vi! Đến bây giờ mới tới tìm ngươi, Ngươi chờ sốt ruột lắm à? Ngươi cứ chờ quỳ xuống dập đầu cho ta, sau đó dâng tất cả tài bảo của ngươi cho bản đại vương, ha ha ha ha!

Xà Vương cười dữ tợn.

Nó phun lưỡi rắn, hận không thể lập tức xông ra tìm Vương Khả tính sổ.

Nhưng quảng trường Đầu Phật đông người làm vẻ mặt Xà Vương khó coi.

- Sao nhiều người vậy? Buổi lễ trao giải à? Trao giải em gái ngươi đấy! Vương Khả, sao mỗi lần gặp ngươi đều có chuyện ly kỳ cổ quái vậy? Các ngươi có nhiều đệ tử tiên môn như vậy cùng chơi đùa gì với Vương Khả thế?

Xà Vương buồn bực nhìn đài nhận thưởng phía xa.

Má nó, mỗi lần gặp Vương Khả đều sẽ xuất hiện vài con yêu thiêu thân, lần này mấy trăm đệ tử tiên môn ở đây, bản thân mình nên làm thế nào?

Tuy nói Xà Vương đã là Nguyên Anh cảnh, nhưng cũng chỉ mới vào Nguyên Anh cảnh, đối phó với mười mấy Kim Đan Cảnh đỉnh phong không thành vấn đề, nếu như hơn một trăm người thì sao? Mấy trăm Kim Đan Cảnh kia, mình tiến lên sẽ thực hiện được sao?

- Nhịn, tạm thời nhịn xuống đã! Má nó, Vương Khả, ta sẽ đợi đến khi ngươi ở một mình! Mấy lần trước ta quá đắc ý, lần này ta sẽ cẩn thận, ta sẽ không phạm phải sai lầm tương tự nữa!

Hai mắt Xà Vương lộ vẻ thâm độc.

Cứ như vậy, Xà Vương nhìn từng cảnh tượng cay mắt trên đài trao giải, nhìn Vương Khả tâng bốc các đệ tử tiên môn, cũng coi như cho Xà Vương thấy được nghệ thuật ngôn ngữ.

Cuối cùng, buổi lễ trao giải kết thúc, Vương Khả ngồi xuống ăn uống cùng các trưởng lão của các tiên môn. Bỗng nhiên, Vương Khả rời khỏi tiệc rượu, đi thẳng tới một cây lớn của quảng trường Đầu Phật.

- Đó là nha đầu trước đây giả mạo Ma Tôn?

Con ngươi của Xà Vương đột nhiên co lại.

Tiếp theo, Xà Vương lộ vẻ dữ tợn:

- Đúng là trời cũng giúp ta. Ha ha ha, tiểu nha đầu, trước đây ngươi giả mạo Ma Tôn cùng Vương Khả lừa gạt ta, ta tìm ngươi đã lâu cũng không tìm được ngươi. Giờ ngươi lại có thể tự mình tìm tới! Tốt quá, đợi đấy, sau khi ta đánh lén Vương Khả, ngươi cũng đừng mong chạy thoát, ha ha ha!

Trong đầu Xà Vương đã tưởng tượng thấy cảnh mình hành hạ Long Ngọc thế nào, gương mặt vô cùng hưng phấn.

Hắn lại thấy Vương Khả phía xa bỗng nhiên mời Long Ngọc cùng tham dự bữa tiệc rượu.

Long Ngọc lại có thể vui vẻ nhận lời.

- Vương huynh đệ, đây là đạo lữ của huynh à?

- Ha ha, đạo lữ của Vương huynh đệ quả nhiên là thiên tiên tuyệt sắc!

- Cũng chỉ có cô gái như vậy mới xứng đôi với Vương huynh đệ!

- Vương huynh đệ, chúng ta muốn mời Vương phu nhân một chén rượu, ngươi đại diện uống thay hoặc để Vương phu nhân uống!

...

...

...

Sau khi Long Ngọc đến, người tới mời rượu Vương Khả càng nhiều hơn.

Long Ngọc ngồi bên cạnh mỉm cười, cũng không nói lời nào, ai tới mời rượu cũng không để ý, chỉ khẽ cười.

Lúc này, Vương Khả tất nhiên chắn ở trước mặt Long Ngọc, ăn uống cùng một đám đệ tử tiên môn.

Tuy Long Ngọc không nói gì nhưng trong lòng Vương Khả rất vui mừng! Dù sao ở trên địa cầu, bằng lòng đi cùng một người đàn ông tham dự bữa tiệc với đám bạn của người đàn ông là quan hệ gì?

Chỉ thiếu chút nữa là yêu nhau đấy!

Vương Khả hài lòng, ai tới mời rượu cũng không từ chối, cảnh tượng càng thêm náo nhiệt.

Mà ở trong Phật Đầu Tự cách một bức tường.

Mộ Dung Lục Quang đột nhiên biến sắc:

- Trương Chính Đạo, sao ngươi nhìn ta như vậy?

- Ta đang đợi ngươi ghen tỵ!

Trương Chính Đạo nói.

- Ghen tỵ? Sao ta phải ghen tỵ?

Mộ Dung Lục Quang trợn mắt nói.

- Vương Khả vừa có bạn gái thì ngươi lại ghen, lần nào chẳng phải vậy? Lần này, Vương Khả lại dẫn một người bạn gái xuất hiện, vẻ căm phẫn của ngươi đâu?

Trương Chính Đạo tò mò nói.

- Ngươi có bệnh à! Ta ghen tỵ cái rắm!

Mộ Dung Lục Quang trợn mắt nói.

- Ơ? Lần này thật kỳ lạ! Sao ngươi lại thờ ơ?

Trương Chính Đạo tò mò nói.

Mộ Dung Lục Quang đang muốn nói, Cung Vi đứng bên cạnh lắc đầu:

- Mộ Dung Lục Quang tuyệt đối không thờ ơ. Ta vừa mới nhìn thấy, khi Mộ Dung Lục Quang nhìn thấy rõ gương mặt của cô gái kia đã xiết chặt nắm đấm!

- Ồ? Thật à?

Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.

- Cung điện chủ, ngươi đừng vu oan cho ta! Ta đâu có làm vậy?

Mộ Dung Lục Quang trợn mắt nói.

- A di đà phật, người xuất gia không nói dối. Ta có thể làm chứng cho Cung Vi thí chủ. Vừa rồi Mộ Dung Lục Quang thật sự xiết chặt nắm đấm, đồng thời hít thật sâu một hơi, hình như có tức giận!

Bất Giới hòa thượng bỗng nhiên nói.

Mộ Dung Lục Quang:

-...

- Mộ Dung Lục Quang, Vương Khả không ở đây, ta cũng muốn hỏi. Có phải ngươi bị bệnh không? Từ trước đến nay ngươi chưa từng gặp Long Ngọc này, ngươi thấy nàng ở cùng với Vương Khả lại ghen thành như vậy? Không lẽ ngươi nghĩ tất cả mỹ nữ trong thiên hạ đều phải là vợ của ngươi?

Trương Chính Đạo nghi ngờ nói.

- Thối lắm!

Mộ Dung Lục Quang trợn mắt nói.

- Có lẽ… Các ngươi hiểu nhầm Mộ Dung Lục Quang! Có lẽ Mộ Dung Lục Quang không phải đang ghen với Vương Khả!

Cung Vi bỗng nhiên nói.

- Hả?

Mọi người nhìn về phía Cung Vi.

Mộ Dung Lục Quang cũng nghi ngờ nhìn về phía Cung Vi, ngươi muốn giúp ta giải thích gì vậy?

- Có lẽ là Mộ Dung Lục Quang luyến tiếc Vương Khả!

Cung Vi nói.

Trương Chính Đạo, Bất Giới hòa thượng, Mộ Dung Lục Quang đều sửng sốt. Ngươi nói gì vậy? Vì sao chúng ta nghe không hiểu? Vì sao Mộ Dung Lục Quang lại luyến tiếc Vương Khả? Hắn không phải thích đàn ông chứ! Ơ?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)