Bất Diệt Thần Vương

Chương 597: Vỡ thành sương mù (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Bất Giới hòa thượng nhìn về phía Vương Khả.

- Ta lo lắng cái rắm à? Ta và Sắc Dục Thiên lại không thân, lo lắng làm quái gì!

Vương Khả nói rất thẳng.

Bất Giới hòa thượng:

-... !

Má nó, là ta vô cớ gây sự, đi hỏi Vương Khả làm gì? Đây chẳng phải là tự tìm phiền phức sao?

Bất Giới hòa thượng hít sâu một hơi, trầm giọng nói:

- Đây cũng là một cuộc tu hành! Mỗi người đều có con đường của mình! Sắc Dục Thiên bởi vì chấp niệm không cần thiết, mới đi từng bước vào vực sâu, chỉ có bản thân hắn mới có thể cứu được hắn!

- Ý của ngươi là hắn chỉ cần điên, không, chỉ cần biến thân thành Giới Sắc hòa thượng là có thể thoát khỏi sự vây khốn?

Vương Khả ngạc nhiên nói.

- Không sai, Đại La Kim Bát nhận chủ! Chủ nhân là Giới Sắc! Giới Sắc có khả năng đặc biệt, có thể dễ dàng sử dụng Đại La Kim Bát. Sắc Dục Thiên có khí thế tàn ác quá nặng, cho nên hắn sử dụng mới rất gian nan! Nếu để Giới Sắc sử dụng Đại La Kim Bát, có thể phá được cục diện trước mắt!

Bất Giới hòa thượng giải thích.

- Nhưng bây giờ hắn không phải là Giới Sắc!

Vương Khả nhíu mày nói.

- Không sai, chỉ có hiểu được sống chết, trấn áp tâm ma, biến trở về Giới Sắc, lại có thể hóa giải nguy cơ. Đây là một kiếp nạn của hắn, cũng là một cơ duyên trên con đường tu hành của hắn! Có thể trở về thành Giới Sắc hay không, lại phải xem hắn có thể trấn áp tâm ma, mang lòng từ bi hay không!

Bất Giới hòa thượng nói.

- Không phải. Biến thành Giới Sắc rất dễ dàng, chỉ cần đập một gậy lên trên đầu hắn là được, trước đó ta đã làm như vậy rồi!

Vương Khả nghi ngờ nói.

Bất Giới hòa thượng trừng mắt nhìn về phía Vương Khả:

- Ngươi đùa kiểu gì vậy? Đập một gậy lại có thể biến trở về Giới Sắc?

- Đúng vậy! Ta từng thử qua! Hơn nữa cũng đã thành công!

Vương Khả khẽ gật đầu.

Bất Giới hòa thượng:

-... !

Lẽ nào, lẽ nào lý luận phật pháp tu hành của ta trước đây là sai lầm?

- Mộ Dung Lục Quang, còn đứng ngây ra đó làm gì nữa? Theo ta ra tay đi!

Cung Vi gào to một tiếng.

Trong lúc gào hét, nàng lại một quyền ầm ầm đập về phía Quốc sư.

- Không biết tự lượng sức mình!

Quốc sư hừ lạnh một tiếng.

- Ầm!

Đột nhiên, Như Lai Phật Tổ lại mọc ra hai cánh tay, ầm ầm đập Cung Vi giống như đối phó với Sắc Dục Thiên vậy.

- Tru Ma Bạt Kiếm Thuật!

Mộ Dung Lục Quang chém tới một kiếm.

- Ầm!

Chiêu thức giống nhau, Như Lai Phật Tổ mọc ra đôi cánh tay thứ tư, ầm ầm đập Mộ Dung Lục Quang.

- A!

- A!

Cung Vi, Mộ Dung Lục Quang lập tức kêu thảm trong lòng bàn tay của Như Lai Phật Tổ.

Như Lai Phật Tổ có uy lực quá mạnh mẽ, đám Nguyên Anh cảnh này căn bản không phải là đối thủ của nó. Nó chấp tay hành lễ, nghiền ép cho ba Nguyên Anh cảnh chỉ có thể phát ra từng tiếng kêu thảm thiết.

- Như Lai Phật Tổ tám cánh tay? A, thực lực của Quốc sư thật kinh khủng. Bất Giới hòa thượng, hay chúng ta chạy trước?

Vương Khả nhìn về phía Bất Giới hòa thượng.

Bất Giới hòa thượng lại ngồi ngay ngắn giống như trên quảng trường Đầu Phật, nhắm mắt như đang tụng kinh.

- Bất Giới hòa thượng? Ngươi điên a? Lúc này, ngươi còn có hứng thú niệm kinh văn?

Vương Khả kinh ngạc nói.

- Vương Khả, a, ngươi tưởng ngươi chạy thoát được sao?

Quốc sư bỗng nhiên cười lạnh nói.

Một khí tức khủng khiếp bao phủ lấy Vương Khả giống như phong tỏa hắn vậy. Vương Khả biến sắc, mình bị Quốc sư để mắt tới?

- Quốc sư, ngươi để mắt tưới ta làm gì? Ta lại không chọc giận ngươi!

Vương Khả buồn bực nói.

- Không trêu chọc ta sao? Phân thân của ta cũng bị hủy vì ngươi, còn có lông chim vàng của ta nữa. Vương Khả, ta còn chưa đi tìm ngươi, ngươi lại có thể tự mình tới Chu Kinh. Tốt, tốt, tốt, vậy ngươi hãy cùng hắn ở lại đây đi!

Quốc sư cười lạnh nói.

- A, ngươi không nói, ta thiếu chút nữa quên mất, ta còn có một sợi lông chim vàng!

Vương Khả lập tức lấy ra lông chim vàng.

Quốc sư:

-...!

- Tới đi, Quốc sư, cùng lắm thì chúng ta đồng quy vu tận, nếu ngươi dám ra tay với ta, ta cũng có Như Lai Thần Cước!

Vương Khả trầm giọng nói.

- Phù!

Đột nhiên, phía sau lưng Như Lai Phật Tổ xuất hiện cặp cánh tay thứ năm, đôi Như Lai Thần Chưởng ầm ầm lao về phía Vương Khả.

- Má nó, ngươi thật sự tới à? Một trăm vạn cân linh thạch đấy. Lần này lão tử thua thiệt lớn! Như Lai Thần Cước!

Vương Khả buồn bực kêu lên.

Trong khi nói chuyện, hắn chợt phát động lông chim vàng, trọc chân nguyên cuồn cuộn tràn vào trong đó.

Đột nhiên, lông chim vàng xuất hiện một Như Lai Thần Cưới cực lớn nghênh đón.

- Ầm!

Trọc chân nguyên dẫn động Như Lai Thần Cước vừa ra, chân thối chua loét hóa thành khí tức màu vàng nồng đậm lập tức che trời lấp đất trào về phía Quốc sư.

Chân chưa đến, mùi vị quen thuộc này đã tới trước. Hơn nữa, kỳ lạ là cho dù Quốc sư phát động vòng cương khí bảo hộ, chân thối lại có thể không để ý tới vòng cương khí bảo hộ, tràn ngập toàn thân Quốc sư.

- Lại là cái mùi này? Vì sao, vì sao đều là lông chim vàng, ngươi phát động ra lại có mùi chân thối? Tại sao lại như vậy?

Quốc sư cố nén cảm giác buồn nôn, tức tối quát.

- Ầm!

Hai Như Lai Thần Chưởng ầm ầm giống như ôm chân thối vào lòng bàn tay.

Ôm chặt tới mức giữ chân thối giữ không trung.

- Làm sao có thể như vậy được? Tại sao có thể như vậy được? Sao Như Lai Thần Cước của ta có thể bị ôm lấy, nhanh đạp đi!

Vương Khả sốt ruột.

Thế nhưng, hai Như Lai Thần Chưởng ôm chặt lấy nó, làm Như Lai Thần Cước của Vương Khả không thể tiến lên tấc nào.

- Không phải lực lượng của bản thân ngươi thì vĩnh viễn đừng ôm kỳ vọng quá lớn, Vương Khả, Như Lai Thần Cước này của ngươi đã không có hiệu quả nữa rồi! Vỡ!

Quốc sư cười lạnh nói.

- Két két két két!

Chỉ thấy Như Lai Thần Cước của Vương Khả vỡ nát, thật giống như bị hai Như Lai Thần Chưởng bóp nát vậy.

Vương Khả nhìn thấy vậy, xong đời, tuyệt chiêu của ta không có tác dụng à?

- Ha ha ha ha ha, chà, chuyện gì xảy ra?

Quốc sư đang cười to chợt cứng người.

Chỉ thấy thời điểm Như Lai Thần Cước bị bóp nát và vỡ ra, nhanh chóng hóa thành sương mù màu vàng cuồn cuộn nổ tung vậy. Bịch một tiếng, khói thuốc che trời lấp bao phủ Quốc sư, bao phủ Như Lai Phật Tổ mười cánh tay, bao phủ Đại La Kim Bát, bao phủ tất cả mọi thứ ở đây.

Mùi chân thối chua loét lập tức bao phủ bốn phương tám hướng.

- Ọe!

Dân chúng trong thành gần đấy lập tức nôn khan một trận.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)