Bất Diệt Thần Vương

Chương 57: Thiên lang tông chủ, trần thiên nguyên! (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Bên ngoài sơn môn có tà ma tập trung, tất cả đệ tử không có vấn đề gì thì lập tức ra ngoài sơn môn chém yêu diệt ma! Không nên thả một tà ma nào chạy thoát!

Người đàn ông áo trắng hô to.

- Tuân lệnh!

Khắp Thiên Lang Tông truyền đến hô to.

Người đàn ông áo trắng ra lệnh xong, đạp phi kiếm, lập tức lao tới quảng trường Đông Lang Điện.

Mà giờ phút này, đám người Vương Khả cũng phát hiện ra biến hóa xung quanh, đặc biệt là Định Quang Kính biến mất. Tất cả mọi người biết mọi chuyện đã được giải quyết xong.

- Là Tông chủ trở về!

Trên quảng trường, đệ tử Thiên Lang Tông mừng như điên nói.

Vẻ mặt Mộ Dung Lục Quang khó coi. Lần này hắn gạt Tông chủ, chuẩn bị một lưới bắt hết những tà ma do Thiên Lang Tông giám sát, một mình hưởng thụ công đức. Kết quả, chẳng những trúng phải gian kế của tà ma, má nó còn chẳng giết được một tà ma nào. Lần này, hắn phải ăn nói thế nào với Tông chủ đây?

Bởi vì Vương Khả phải lục soát người từng tà ma một, cho nên hai canh giờ này thật ra còn chưa kịp bổ hết tất cả tà ma, chỉ mới bổ được một nửa mà thôi. Tuy nhiên, cho dù chỉ bổ một nửa, Vương Khả cũng rất thỏa mãn. Bởi vì hai canh giờ này, cả người Vương Khả rõ ràng đã mập hơn nhiều.

Chỉ là không thể để tà ma vừa bị kiểm tra cơ thể nói ra chân tướng, phải lập tức giết tà ma đó diệt khẩu mới được.

- Chết đi, tà ma!

Vương Khả phát động Thiên Lôi Tru Ma Trận.

- Ầm ầm ầm!

Vương Khả tranh thủ cho sét đánh nổ tà ma này, hủy diệt chứng cứ trước khi người đàn ông áo trắng đến.

- Bái kiến Tông chủ!

Trên quảng trường, các đệ tử Thiên Lang Tông cung kính nói.

- Ra mắt Thiên Lang Tông Chủ!

Một đám khách khứa cũng lễ phép nói.

- Thiên Lang Tông Chủ, chúng ta là đệ tử Kim Ô Tông, nếu ngươi đã bắt được Định Quang Kính, còn không thả chúng ta ra?

Trương Ly Nhi lo lắng nói.

Bị khống chết suốt hai canh giờ, còn bị Vương Khả này sướng trước giết sau làm cay mắt nửa ngày trời, Trương Ly Nhi đã sớm giận không có chỗ phát tiết.

Người đàn ông áo trắng hạ xuống quảng trường, nhìn về phía đám người. Lúc này Vương Khả tất nhiên không dám càn rỡ nữa.

- Thiên Lang Tông đã xảy ra chuyện gì?

Người đàn ông áo trắng trầm giọng hỏi.

Người đàn ông áo trắng nhìn về phía Mộ Dung Lục Quang. Vẻ mặt Mộ Dung Lục Quang cứng đờ, không biết nói từ đâu. Một đệ tử Thiên Lang Tông bên cạnh đã mở miệng, kể lại tất cả những chuyện xảy ra trước đó.

Chuyện đám cưới quá mức khúc chiết, khúc chiết đến mức người đàn ông áo trắng biến sắc, cuối cùng nhìn về phía U Nguyệt Công Chúa cách đó không xa.

- Oong!

U Nguyệt Công Chúa là người đầu tiên được người đàn ông áo trắng thả ra, lập tức có thể cử động.

- Thi quỷ hoàng triều, Quỷ U Nguyệt ra mắt Thiên Lang Tông Chủ!

U Nguyệt Công Chúa trịnh trọng thi lễ.

Người đàn ông áo trắng lập tức tránh ra, ánh mắt phức tạp nói:

- Hóa ra là U Nguyệt Công Chúa. Lần này Thiên Lang Tông xảy ra náo loạn như vậy, đã không thể tiếp đón U Nguyệt Công Chúa chu đáo, vẫn mong U Nguyệt Công Chúa thứ lỗi!

Người đàn ông áo trắng rất khách sáo, khách sáo đến mức làm cho Mộ Dung Lục Quang và Trương Ly Nhi đều ngạc nhiên. Ngươi có cần khách sáo với một công chúa mất nước như vậy sao? Ánh mắt Vương Khả lại lập tức sáng lên, từ thái độ của người đàn ông áo trắng với U Nguyệt Công Chúa lại thấy được ngày hôm nay ổn rồi!

Người đàn ông áo trắng quay đầu nhìn về phía Mộ Dung Lục Quang.

- Tông chủ, đệ tử cũng chỉ nóng lòng muốn diệt ma, lần này không báo đã làm...!

Mộ Dung Lục Quang cúi đầu nói.

Người đàn ông áo trắng lạnh lùng nói:

- Mộ Dung Lục Quang, ngươi biết Thiên Lang Tông ta phải trả giá lớn thế nào mới có thể tìm ra được thân phận những tà ma này không? Không báo đã làm? Ngươi có biết, bởi vì ngươi không báo đã làm, phá hỏng chuyện lớn của chúng ta không? Chúng ta vốn định nhân lúc những tà ma này không phát hiện ra mình bị lộ, tìm hiểu nguồn gốc của chúng, một lưới bắt sạch tà ma ở Thập Vạn Đại Sơn, ngươi lại tự chủ trương, làm kế hoạch của chúng ta thất bại trong gang tấc!

Mộ Dung Lục Quang biến sắc. Hóa ra Tông chủ cố ý không nhằm vào những tà ma này, là còn có kế hoạch khác.

- Đệ tử biết tội, mong Tông chủ trách phạt!

Mộ Dung Lục Quang buồn bực nói.

- Hừ!

Người đàn ông áo trắng hừ lạnh, rõ ràng bây giờ không phải là lúc trách phạt.

- Thiên Lang Tông Chủ, ngươi muốn vây khốn chúng ta đến khi nào?

Trương Ly Nhi ở bên cạnh có chút tức giận nói.

Người đàn ông áo trắng nhìn một đám khách lo lắng, lại vung tay lên.

Rất nhiều sấm sét từ trên cao hạ xuống, không cần lệnh phù trong tay Vương Khả, người đàn ông áo trắng lại có thể phát động Thiên Lôi Tru Ma Trận bình thường. Rất nhiều sấm sét giống như thác nước trút xuống, tất cả các vị khách nhìn thấy vậy thì biến sắc. Đây là muốn giết người diệt khẩu sao?

Ngay cả Trương Ly Nhi cũng tái mặt.

- Ầm ầm ầm…!

Trong những tiếng kêu thảm thiết, tất cả tà ma lập tức bị sấm sét đánh nổ tung lên. Từng ánh sáng màu vàng xông thẳng đến người đàn ông áo trắng, rất nhanh đã rơi vào trong lòng bàn tay của người đàn ông áo trắng, hóa thành một quả cầu màu vàng.

Mà một đám khách khứa xung quanh cuối cùng cũng được tự do.

Khi những tiếng nổ qua đi, các vị khách xác định mình không bị thương, mới thở dài một cái, toàn thân toát mồ hôi lạnh.

- Các vị, lần này Thiên Lang Tông ta thất lễ để xảy ra một trò khôi hài, làm các vị bị sợ hãi rồi!

Người đàn ông áo trắng thi lễ với tất cả khách khứa.

- Thiên Lang Tông Chủ khách khí rồi. Không có việc gì, không có việc gì!

Đám người mới sống sót sau tai nạn, tất nhiên không dám mạo phạm.

- Thiên Lang Tông ta cũng chỉ vừa phát hiện ra những tà ma này không lâu, còn chưa kịp báo cho các vị tiên môn biết, kết quả xảy ra những hiểu nhầm này, hi vọng các vị không lấy làm phiền lòng!

Người đàn ông áo trắng thở dài nói.

- Không trách, không trách!

Các khách lập tức phất tay.

Ngươi là một đại lão Nguyên Anh cảnh nhận tội với chúng ta, chúng ta dám nói gì? Chỉ có thể dùng quyển sách nhỏ ghi lại oán khí trong lòng thôi.

- Nếu các vị không trách, vậy ta lại đưa những công đức có được từ tà ma cho các vị, thể hiện sự áy náy của Thiên Lang Tông ta!

Người đàn ông áo trắng cười nói.

Người đàn ông áo trắng vung tay lên, quả cầu màu vàng trong lòng bàn tay lập tức phân tán ra, hóa thành rất nhiều tia sáng màu vàng xông thẳng tới mọi người ở đây. Đương nhiên, ngoại trừ Vương Khả, tất cả mọi người đều được chia một tia.

Các khách thấy công đức vào cơ thể, lập tức mừng rỡ:

- Cảm ơn Thiên Lang Tông Chủ!

Oán khí? Bây giờ có lợi, làm gì còn oán khí nữa?

Tuy Trương Ly Nhi cũng được chia một phần, nhưng trong lòng lại không cao hứng nổi, vốn mình phải được nhiều hơn.

Người đàn ông áo trắng hóa giải oán khí của các vị khách, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Vương Khả.

- Tại hạ Tông chủ của Thiên Lang Tông, Trần Thiên Nguyên. Lần này Thiên Lang Tông gặp nạn, cảm ơn tiểu hữu giúp đỡ!

Người đàn ông áo trắng thi lễ và nói với Vương Khả.

Thiên Lang Tông Chủ, Trần Thiên Nguyên!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️