Bất Diệt Thần Vương

Chương 562: Bàn chân thối (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Ô nha, Thử Vương, Huyết Bào Lão Tổ, tứ đại kỳ chủ, các yêu ma đều trợn mắt nhìn Vương Khả, mẹ nó, sao trên đời này lại có người da mặt dày như thế?

Vừa rồi tất cả mọi người muốn giết ngươi, ngươi cho rằng chửi chúng ta vài câu liền có thể lẫn vào chúng ta sao?

- Còn đứng ngây đó làm gì? Bắt lấy quốc sư phân thân, bắt lấy ô nha! Các ngươi muốn bị Sắc Dục Thiên trừng phạt sao?

Vương Khả trợn mắt khiển trách quát mắng.

- Còn nữa, Thử Vương, ngươi đừng làm loạn, bây giờ là ngã ba trong cuộc đời của ngươi, một khi đạp sai, ngươi sẽ rơi vào vực sâu vạn trượng! Ngươi muốn chết sao? Ô nha chỉ là phân thân, lực lượng có hạn, Sắc Dục Thiên một bàn tay cũng có thể đập chết, ngươi muốn tự tìm cái chết sao?

Vương Khả quát mắng.

- Vực sâu vạn trượng? Vương Khả, con mẹ ngươi cái gì là vực sâu vạn trượng? Từ khi ngươi tới Liên Hoa Huyết Quật, bản Thử Vương không có yên tĩnh bao giờ, mẹ nó, bản Thử Vương giết chết ngươi!

Thử Vương hét lớn một tiếng.

Vương Khả nhìn thấy Thử Vương đánh tới, lập tức lui vào trong đám người hô:

- Các ngươi đều điếc hay sao, muốn theo Thử Vương cùng phản bội Sắc Dục Thiên? Còn chưa động thủ?

Huyết Bào Lão Tổ nhìn chằm chằm Vương Khả cách đó không xa, mặc dù biết Vương Khả nói thật, Sắc Dục Thiên trở về, tất cả chỉ có thể lấy Sắc Dục Thiên như thiên lôi sai đâu đánh đó, nhưng, ngươi nói đúng, nhưng ta lại không muốn cứu ngươi!

Huyết Bào Lão Tổ không có xuất thủ cứu Vương Khả.

- Vương Khả, không có người nào có thể cứu ngươi! Phá!

Thử Vương kêu to.

- Oanh!

Vương Khả nấp trong đám người, nhóm người kia bị Thử Vương một chưởng đánh bay ra ngoài.

- Thử Vương, ngươi là nghiệt súc, có bản lĩnh đến đây! Nhìn Huyết Bào Lão Tổ xử lý ngươi hay không!

Vương Khả kêu to một tiếng.

Vào thời khắc nghìn cân treo sợi tóc, Vương Khả bỗng nhiên bổ nhào về phía trước, tránh một đòn của Thử Vương, đồng thời trốn ra sau lưng Huyết Bào Lão Tổ.

Nhìn thấy cảnh này, Huyết Bào Lão Tổ tức giận bệnh cũ tái phát, lập tức ho khan một trận.

Ta không cho chuẩn bị cứu ngươi, ngươi trốn đằng sau ta làm gì? Còn đang nắm áo bào của ta?

- Buông tay!

Huyết Bào Lão Tổ quát Vương Khả sau lưng.

Mẹ nó, thật cho rằng ta không dám giết ngươi hay sao?

- Huyết Bào Lão Tổ, thái độ của ngươi là có ý gì? Thử Vương phản bội Sắc Dục Thiên, ngươi ta nên kề vai chiến đấu mới đúng, ngươi gào ta làm gì? Chẳng lẽ ngươi cũng muốn phản bội Sắc Dục Thiên?

Vương Khả trợn mắt nói.

Huyết Bào Lão Tổ: …

Ngươi có mặt mũi nói chuyện sao? Người nào kề vai chiến đấu với ngươi? Ngươi gọi cái này là kề vai chiến đấu sao? Ngươi đang bắt ta làm bia đỡ đạn.

- Huyết Bào Lão Tổ, ngươi tránh ra, để cho ta trước thu thập Vương Khả hỗn đản này! Thử Vương lần thứ hai đánh tới.

Huyết Bào Lão Tổ đang muốn mở miệng nói 'Tốt' ! Kết quả bị Vương Khả giành trước một bước:

- A, Sắc Dục Thiên, rốt cục ngươi khôi phục tu vi, đi ra?

Vương Khả hô to như thế, dọa tất cả mọi người giật mình, quay đầu nhìn về phía cửa Huyết Trì Động, Thử Vương muốn nhào về phía Vương Khả, hắn sợ hãi dừng lại.

- Vương Khả, ngươi hù dọa ai đấy?

Thử Vương tức giận nói.

- Không có ý tứ, ta nhìn lầm! Nhưng mà không sao! Vừa vặn cho Huyết Bào Lão Tổ thời gian chuẩn bị, Thử Vương, ngươi lại đến!

Vương Khả kêu lên.

Huyết Bào Lão Tổ mặt đen lại, lập tức bỗng nhiên kéo huyết bào:

- Vương Khả, ngươi cút!

Mẹ nó, Thử Vương muốn giết ngươi, liên quan gì đến ta!

- Huyết Bào Lão Tổ, ngươi không có lương tâm, ta cứu Sắc Dục Thiên, giúp ngươi lấy công bù tội, ngươi còn bảo ta cút! Hừ, đáng đời các ngươi bị quốc sư trọng thương! Quốc sư ô nha phân thân ở nơi này, hắn biết rõ Sắc Dục Thiên sắp khôi phục, ngươi cho rằng bản thể hắn sẽ không tới sao? Hiện tại không sớm giúp Sắc Dục Thiên tiêu diệt Thử Vương cùng ô nha phân thân, ngươi nội chiến với ta? Ngươi có bệnh! Đợi chút nữa Sắc Dục Thiên xuất quan, xem hắn trừng phạt ngươi ra sao!

Vương Khả trợn mắt mắng.

Huyết Bào Lão Tổ: …

- Huyết Bào Lão Tổ, ngươi tránh ra! Ta biết, ngươi cũng chướng mắt Vương Khả, ngươi muốn hắn chết, ngươi không thể động thủ, để cho ta tới!

Thử Vương đánh tới lần thứ hai.

Huyết Bào Lão Tổ lại giận dữ, mẹ nó, Vương Khả kêu gào rất hung hăng nhưng vẫn trốn sau lưng mình, nắm lấy áo bào bản thân, giống như muốn đồng quy vu tận với mình.

- Mẹ kiếp, Vương Khả, ta quay đầu lại sẽ giết chết ngươi!

Huyết Bào Lão Tổ tức giận nói.

Sau khi tức giận xong, Hồng Liên kiếm trong tay chém tới.

Một đóa kiếm khí khổng lồ lao về phía Thử Vương.

- Oanh!

Thử Vương bị nổ bay ra xa:

- Huyết Bào Lão Tổ, ngươi làm sao . . .

- Phản bội chủ thượng, ngươi đáng chết!

Huyết Bào Lão Tổ trầm giọng nói.

Thử Vương biến sắc.

- Thấy không, thấy không? Huyết Bào Lão Tổ đã đại biểu Sắc Dục Thiên, chính thức tuyên chiến với Thử Vương và ô nha, các ngươi là mù lòa hay bị điếc sao? Động thủ đi, đánh chết ô nha, mau ra tay, chẳng lẽ các ngươi cũng theo Thử Vương phản bội Sắc Dục Thiên?

Vương Khả quát đám yêu ma chung quanh.

Chúng yêu ma giương mắt nhìn Vương Khả, cũng phiền muộn, mẹ nó!

Nếu không phải Vương Khả và Sắc Dục Thiên đồng thời trở về, nếu chẳng phải mọi người không rõ thái độ của Sắc Dục Thiên với Vương Khả, mọi người hận không thể lập tức chém chết tên vương bát đản Vương Khả này. Thứ đồ chơi gì? Ngươi cũng dám chỉ huy chúng ta?

Nhưng mà, Huyết Bào Lão Tổ động thủ đầu tiên, chúng yêu ma cũng lập tức nhào về phía ô nha.

- Tốt, tốt, tốt, ngươi muốn che chở hắn? Huyết Bào Lão Tổ, vậy ta sẽ giết ngươi trước!

Thử Vương hét lớn một tiếng.

- Ầm ầm!

Chỉ thấy áo bào Thử Vương nổ tung trong nháy mắt, hóa thành một con chuột to lớn.

- Còn biến thành bản thể? Yêu thú Nguyên Anh cảnh có thể biến lớn thu nhỏ sao? Lưu manh như vậy?

Vương Khả trợn mắt kinh ngạc nói.

- Rống!

Lão tử to lớn gào to, lập tức đánh tới.

Huyết Bào Lão Tổ biến sắc, Hồng Liên kiếm trong tay lập tức chém ra. Từng đoá từng đoá hồng liên hư không nở rộ.

- Ầm ầm!

Hồng liên nổ tung, giống như cơ quan pháo, nổ Thử Vương.

Sau khi Thử Vương biến lớn, da dày thịt béo, cũng có thể chịu được, mấu chốt là Huyết Bào Lão Tổ hiện tại trọng thương, căn bản không phát huy ra uy lực quá lớn. Vừa vung kiếm, vừa phun huyết.

- Nổ, nổ chết đứa cháu này! Hừ, thứ đồ chơi gì. Cũng dám động thủ với Huyết Bào Lão Tổ, bằng không, ta đã sớm giết chết hắn!

Vương Khả đứng ở cách đó không xa gào to.

Thử Vương: …

Huyết Bào Lão Tổ: …

Ngươi mẹ nó có thể đừng khoác lác hay không? Ngươi có thể giết chết Thử Vương? Mẹ nó, nếu ngươi có thể giết chết hắn, cần gì phải trốn đằng sau ta không buông tay? Ngươi càng khoác lác ta càng giận!

- Phốc!

Huyết Bào Lão Tổ tức giận phun ra một ngụm máu.

- Rống, tránh ra, để cho ta xé Vương Khả hỗn đản này!

Thử Vương gầm to.

- Ầm ầm!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)