Bên ngoài sơn môn Thiên Lang Tông!
Ma Tôn lập kế tiêu diệt Thiên Lang Tông, tất nhiên đã tính toán và bố trí, tự mình dẫn dụ cường giả Nguyên Anh cảnh của Thiên Lang Tông, thu xếp cho Tôn Tùng mê hoặc Mộ Dung Lục Quang bày ra chuyện tự vây khốn, còn lặng lẽ cho rất nhiều ta ma mai phục ở bên ngoài sơn môn của Thiên Lang Tông. Chỉ đợi một lần hành động sẽ phá huy hết căn cơ của Thiên Lang Tông, giải phong ấn Thiên Lang Tông.
Nhưng ai có thể ngờ được, kế hoạch vốn được bố trí hoàn mỹ lại bị nhóm người Vương Khả làm rối loạn hoàn toàn.
Chuông cảnh báo diệt tông bị gõ, lập tức báo cho tà ma bên ngoài biết nhiệm vụ lần này sắp thất bại.
- Tên ngu xuẩn Tôn Tùng kia đang làm cái gì vậy?
- Không phải đã nói chờ đóng kín sơn môn, bên trong sẽ không có bất kỳ động tĩnh gì sao? Chuông cảnh báo diệt tông? Hắn làm ăn thế nào không biết?
- Bên trong chắc chắn xảy ra chuyện không may!
- Ma Tôn ra lệnh, lần này phải thành công, bằng không chúng ta trở về đều sẽ chịu hình phạt!
- Phá vỡ sơn môn, phải nhanh lên. Bất chấp tất cả tiêu diệt Thiên Lang Tông, chúng ta ít nhất phải phá được Phong Ma Ấn của Thiên Lang Tông!
- Đúng, nhanh phá trận!
.........
......
...
Bên ngoài sơn môn vang lên tiếng chấn động lớn làm vô số người dân ở Lang Tiên Trấn cách đó không xa đều kinh ngạc nhìn qua.
- Má nó, là ai trước đây nảy ra ý xấu, muốn đóng kín sơn môn? Bây giờ, phải phá sơn môn này thế nào đây?
Trong đám tà ma vọng ra tiếng gầm hét giận dữ.
- Lão đại, đây là chuyện do ngài và Tôn Tùng cùng quyết định!
Một giọng nói không hiểu chuyện vang lên.
- Cút, ai bảo ngươi lắm miệng! Tiếp tục phá cho ta, không phá được đại trận sơn môn của Thiên Lang Tông thì tất cả chúng ta đều sẽ gặp xui xẻo đấy!
Tiếng hét giận dữ lại vang lên.
- Ầm ầm ầm!
Bên ngoài sơn môn Thiên Lang Tông liên tục vang lên tiếng nổ lớn.
Hai canh giờ sau. Cuối cùng có đệ tử Thiên Lang Tông ở bên ngoài chạy về. Bọn họ nhìn thấy sơn môn đóng kín, một đám tà ma với khí đen ngập trời đang đánh thẳng vào đại trận sơn môn.
- Không tốt, bên trong tông quả nhiên gặp chuyện không may! Quần ma loạn vũ lại có thể đánh tới Thiên Lang Tông ta rồi? Các ngươi tự tìm chết!
- Tà ma? Công đức? Má nó, ta chạy khắp Thập Vạn Đại Sơn không tìm được các ngươi, không ngờ các ngươi chạy tới nhà ta? Quá tốt, không, ý ta nói là thật quá đáng, các ngươi chịu chết đi!
- Các sư huynh đệ, tà ma làm loạn Thiên Lang Tông ta, các ngươi hãy theo ta cùng giết chúng!
- Giết!
.........
......
...
Trong giây lát, đại chiến nổ ra bên ngoài Thiên Lang Tông.
Nhưng chung quy vẫn có quá nhiều đệ tử Thiên Lang Tông không vội trở về, chỉ có số ít chạy về được. Chẳng mấy chốc, một số ít đệ tử Thiên Lang Tông này đã bị một đám tà ma bao vây.
- Sư huynh, không được rồi, tà ma quá nhiều! Chúng ta không ngăn được!
- Là ta sơ suất, không ngờ lại nhiều tà ma như vậy!
- Làm sao bây giờ?
- Chuông cảnh báo diệt tông đã gõ, các sư huynh đệ còn có Tông chủ và các điện chủ chắc chắn đang trên đường trở về. Chúng ta phải kiên trì!
- Giết!
Một đám đệ tử Thiên Lang Tông bởi vì quá ít người nên đang gặp nguy hiểm.
Trong lúc quần ma dữ tợn muốn chém giết, nuốt chửng đám đệ tử Thiên Lang Tông này, một trận gió lớn từ trên cao cuốn xuống, khiến tất cả mọi người bỗng nhiên cảm thấy dựng tóc gáy.
Quần ma và đám đệ tử Thiên Lang Tông ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy lúc này có một người đàn ông áo trắng đứng ở trên một thanh phi kiếm lơ lửng giữa không trung. Người đàn ông kia trông có vẻ đã trung tuổi, sắc mặt nghiêm nghị lại đẹp trai bất phàm, dưới ánh mặt trời dịu nhẹ chẳng khác nào thiên thần hạ xuống trần gian, khiến người ta khiếp sợ. Khí tức khủng khiếp vừa rồi là do người đàn ông này phát ra.
- Tông chủ, là Tông chủ trở về!
Có đệ tử Thiên Lang Tông mừng như điên nói.
- Tông chủ của Thiên Lang Tông? Không xong rồi. Sao hắn về nhanh vậy?
Có tà ma sợ hãi kêu lên.
Người đàn ông áo trắng này lạnh lùng quan sát rất nhiều tà ma bên dưới, trong mắt lóe lên sát khí và vung tay lên.
- Vạn Kiếm Phong Bạo!
Người đàn ông áo trắng quát lạnh.
- Ầm!
Phía sau người đàn ông áo trắng đột nhiên xuất hiện hàng nghìn hàng vạn kiếm khí. theo người đàn ông áo trắng chỉ tay, các kiếm khí lập tức lao về phía quần ma.
- Cẩn thận!
"Chạy mau!
- Ầm ~~~~~~~~~~~~!
Một tiếng động lớn vang lên, một đám tà ma bị kiếm khí giết chết ngay lập tức, phần còn lại thì bị thương nặng. Hình như có từng tia sáng màu vàng trào về phía người đàn ông áo trắng.
Rất nhiều núi đá vỡ nát, rất nhiều bụi bặm mù mịt, người đàn ông áo trắng chỉ tay lại giải vây cho các đệ tử Thiên Lang Tông bình thường.
- Cảm ơn Tông chủ đã cứu giúp!
Đệ tử Thiên Lang Tông vừa thoát khỏi sự vây khốn, lập tức quỳ xuống bái lạy.
Có hơn nửa tà ma xung quanh bị thương nặng, số còn lại nhanh chóng chạy trốn.
Người đàn ông áo trắng không để ý đến tà ma bên ngoài, mà bước chậm vào đại trận giữ núi của Thiên Lang Tông.
Đại trận giữ núi của Thiên Lang Tông ngăn cách trong và ngoài, làm tà ma không có cách nào bước vào. Nhưng hắn là Thiên Lang Tông Chủ có thể hiểu rõ từng trận pháp như lòng bàn tay, sao có thể bị ngăn lại được?
- Phù!
Người đàn ông áo trắng vừa bước vào trong Thiên Lang Tông thì đạp phi kiếm bay lên, lập tức thấy rõ tất cả tình hình trong Thiên Lang Tông, đặc biệt là quảng trường Đông Lang Điện đang có sấm chớp mưa bão lập lòe.
Vương Khả vẫn đang phát động Thiên Lôi Tru Ma Trận, tiêu diệt tà ma.
Người đàn ông áo trắng nhíu mày, lộ vẻ nghi ngờ. Nhưng Thiên Lang Tông không có vấn đề gì đáng ngại, người đàn ông áo trắng cũng yên tâm hơn.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên Định Quang Kính trên bầu trời.
Người đàn ông áo trắng vẫy tay một cái.
- Oong!
Lại thấy Định Quang Kính này rung lên, bay đến trong tay người đàn ông áo trắng, người đàn ông áo trắng dùng nó chiếu vào quảng trường Đông Lang Điện, đệ tử Thiên Lang Tông xung quanh lập tức có thể hoạt động.
- Bái kiến Tông chủ!
Khắp sơn cốc truyền đến giọng nói kích động của đệ tử Thiên Lang Tông.
Sau hai canh giờ bị trói chặt, tất cả mọi người vẫn còn sợ hãi.
- Đệ tử Thiên Lang Tông nghe lệnh!
Người đàn ông áo trắng quát lạnh.
- Có mặt!
Đệ tử Thiên Lang Tông ở khắp nơi đáp một tiếng.