Vương Khả hưng phấn tiếp tục cướp đoạt.
Vương Khả quay lưng về nhau đám đông nên mọi người không nhìn thấy rõ được động tác của hắn, nhưng từ góc đứng của U Nguyệt Công Chúa lại nhìn thấy hết.
- Vương Khả, ngươi đang, ngươi đang...!
U Nguyệt Công Chúa kinh ngạc nói.
- Xuỵt!
Vương Khả nhìn về phía U Nguyệt Công Chúa chớp chớp mắt, ra hiệu cho nàng không cần nói ra.
U Nguyệt Công Chúa ngạc nhiên há hốc miệng. Vương Khả hắn nghèo tới phát điên rồi à? Ngay cả tiền trên người tà ma sắp chết tiền mà hắn cũng không buông tha?
- Tiểu tử, ngươi đang làm gì vậy?
Mộ Dung Lục Quang trừng mắt không hiểu nói.
Ngoại trừ U Nguyệt Công Chúa, không ai nhìn thấy được Vương Khả đang cướp đoạt vòng tay chứa vật và túi đựng đồ. Dù sao thủ pháp của Vương Khả thành thạo, toàn bộ quá trình đều được che giấu. Hắn muốn độc chiếm bảo vật, sao có thể để cho mọi người nhìn thấy?
- Ta đang kiểm tra cơ thể!
Vương Khả nói mà không quay đầu lại.
- Kiểm tra cơ thể?
Trương Ly Nhi không hiểu nói.
- Nguyên tắc của ta là không đổ oan cho một người tốt, không buông tha cho một người xấu! Nếu chẳng may hắn không phải tà ma thì sao? Ta phải kiểm tra, xác định hắn là tà ma thì ta mới có khả năng bổ tiếp. Nếu chẳng may bổ sai thì sao?
Vương Khả quay lưng lại, nói với mọi người.
- Hắn à? Còn phải kiểm tra cơ thể nữa sao? Ngươi bị ngốc à? Hắn không phải tà ma thì ai là tà ma chứ?
Mộ Dung Lục Quang tức giận trừng mắt.
Ngươi vừa nghi ngờ ta là tà ma, bây giờ ngươi còn nghi ngờ Tôn Tùng không phải tà ma, các ngươi là đồng bọn sao?
Trương Ly Nhi đứng bên cạnh khẽ nhíu mày:
- Sao ta có cảm giác hắn đang chiếm lợi của Tôn Tùng vậy?
- Hả?
Mọi người nhìn về phía Trương Ly Nhi.
- Hắn, hắn, hắn thật sự là gay à? Trước khi diệt ma t cũng muốn thoải mái một lần sao?
Trương Ly Nhi mở miệng ngạc nhiên.
Đám người tiếp tục nhìn Vương Khả. Quả nhiên, Vương Khả không ngừng sò Tôn Tùng, gò má lộ vẻ phóng túng, dâm đãng (kích động)?
Là thật à? Tiểu tử này thật sự là gay à?
- Đủ rồi!
Tôn Tùng không chịu nổi nhục, hét lớn một tiếng.
Vương Khả lập tức nhảy ra:
- Hừ, ta đã kiểm tra xong, ngươi chính là tà ma. Bây giờ xem ta thay mặt chính nghĩa trừng phạt đây. Tà ma, đi tìm chết đi!
- Ầm ầm ầm!
Liên tiếp có sấm sét từ trên cao đánh xuống. Trong nháy mắt, Tôn Tùng bị mưa sấm chớp bao phủ. Mặc dù hắn có tu vi Kim Đan Cảnh cũng vô dụng. Thiên Lôi Tru Ma Trận khủng khiếp được chuẩn bị là dành cho Kim Đan Cảnh đấy.
- A!
Sau khi liên tiếp đánh sét xuống, Tôn Tùng phát ra một tiếng hét thảm và nổ tung. Đồng thời một tia sáng màu vàng bị bắt vào trong Định Quang Kính.
Mọi người không quan tâm tới công đức màu vàng kia, mà trợn mắt hốc mồm nhìn Vương Khả.
- Sướng xong lại giết? Không có chút tình cảm nào. Đây là tên biến thái à!
Trương Ly Nhi trừng mắt kinh ngạc nhìn về phía Vương Khả.
Mọi người xung quanh cũng ngạc nhiên nhìn Vương Khả. Thật đúng như lời Trương Ly Nhi nói sao? Người này còn kỳ lạ hơn cả tà ma!
Vương Khả không để ý tới thái độ của mọi người, hưng phấn đi về phía một nữ tà ma khác đang bốc khí đen. Vương Khả cười hưng phấn, lại bị đám người Trương Ly Nhi hiểu thành nụ cười dâm đãng biến thái.
- Đừng động đậy, để ta lại kiểm tra cơ thể, xem ngươi có phải là tà ma hay không nào, ha ha ha!
Vương Khả hưng phấn cười to.
Hắn vừa cướp đồ của một Kim Đan Cảnh xong, phát tài, phát tài rồi! Bây giờ cướp đoạt của tà ma thứ hai. Lại thu hoạch được bao nhiêu đây? Vương Khả làm sao có thể không cười, làm sao có thể không kích động được?
Nhưng ở trong mắt đám người, nụ cười này vô cùng tà ác.
- Ngươi muốn làm gì? Ngươi muốn làm gì? Đừng mà!
Nữ tà ma đang bốc khí đen cũng kêu lên.
Vương Khả không quan tâm, lập tức giở trò kiểm tra cơ thể.
- Đừng đụng vào ta!
Nữ tà ma kia cả giận nói.
- Biến thái, cầm thú, ngay cả nữ tà ma cũng không tha!
Trương Ly Nhi đỏ mặt hung ác nói.
- Kiểm tra xong, là một tà ma. Vậy để ta đại biểu chính nghĩa trừng phạt ngươi, tà ma chịu chết đi!
Vương Khả gào to.
- Ầm ầm ầm!
Lại một nữ tà ma bị sấm sét đánh chết, lại có ánh sáng màu vàng bị Định Quang Kính thu đi. Vương Khả có thu hoạch cực lớn, hưng phấn đi về phía tà ma bốc khói đen kế tiếp. Tà ma này ở trước mặt Vương Khả lập tức lộ vẻ tuyệt vọng.
- Đừng tới đây, ngươi đừng tới đây!
- Đừng động đậy! Nào để ta tới kiểm tra cơ thể cho ngươi, hì hì hì!
Vương Khả nóng lòng không chờ được, vươn hai bàn tay tội ác ra.
Tất cả quảng trường Đông Lang Điện vốn là hiện trường hai bên chính ma sống mái với nhau, rất nghiêm túc trang trọng, cũng bởi vì tiếng cười quỷ dị này của Vương Khả mà thay đổi, trở nên không đứng đắn.