Trên bầu trời, tín hiệu hoa sen của Nhiếp Thiên Bá phát ra đã tản đi.
Các yêu ma Liên Hoa Huyết Quật bị hấp dẫn tới đều rời đi toàn bộ. Vương Khả, Giới Sắc, tự nhiên cũng đi, bão cát thổi trên sa mạc hoang vu.
Xà Vương vết thương chằng chịt bò trở về lần nữa. Vẻ mặt buồn bực nhìn đám người biến mất trong bão cát xa xa.
- Nếu không phải ta chạy nhanh, ta sẽ chết ở đây vào hôm nay? Mẹ nó, vì sao, vì sao mỗi lần ta đều xui xẻo như vậy?
Xà Vương bi phẫn.
Nghỉ ngơi trong phế tích một hồi.
- Sắc Dục Thiên còn sống? Ngươi còn có thế lực như vậy? Liên Hoa Huyết Quật? Nếu không phải Vương Khả vừa rồi ngăn cản, chỉ sợ ta đã chết? Vì cái gì lại như vậy? Ta còn phải cảm tạ Vương Khả? Mẹ nó, hắn hại ta thảm như vậy, ta dựa vào cái gì phải cảm tạ hắn?
Xà Vương buồn bực lâm vào xoắn xuýt.
- Có người ở phía trên không? Có ai không?
Xà Vương trong mơ hồ giống như nghe được thanh âm gì đó.
- Ta đây thương tích quá nặng, cho nên nghe nhầm hay sao?
Xà Vương mờ mịt nói.
- Mau tới cứu ta, ta ở phía dưới, ta ở phía dưới!
Tiếng gọi ầm ĩ vẫn còn tiếp tục.
Nơi này bão cát tiếng quá lớn, nếu không phải Xà Vương nằm ở đây không nhúc nhích, sát mặt đất, căn bản nghe không được.
Mang theo nghi hoặc, Xà Vương tìm, rất nhanh, tìm được cửa vào.
- Bành!
Vật chướng ngại lối vào địa cung bị mở ra, Xà Vương lập tức nhìn thấy Nhiếp Thiên Bá bị trói thành bánh chưng.
- Là ngươi? Nhiếp Thiên Bá?
Xà Vương trợn mắt.
Nhiếp Thiên Bá lần trước nghe Chu Yếm, đi xà quật mời mình ứng phó Vương Khả, kết quả bị Giới Sắc hòa thượng đánh cho một trận, bây giờ lại nhìn thấy Nhiếp Thiên Bá?
- Xà Vương? Nhanh, nhanh cứu ta, các ngươi vừa nói chuyện, ta toàn bộ nghe được, Vương Khả chính là đại lừa gạt, hắn căn bản không phải Huyết Bào Lão Tổ! Hơn nữa, đó là Giới Sắc hòa thượng, hắn trọng thương, hư nhược giống như phàm nhân, ngươi bị lừa!
Nhiếp Thiên Bá lập tức kích động nói.
Con ngươi Xà Vương co rụt lại, ta bị lừa?
Mang theo nghi hoặc, Xà Vương tiến vào địa cung, phóng thích Nhiếp Thiên Bá ra ngoài.
- Có ý gì? Ngươi lặp lại lần nữa! Sắc Dục Thiên là giả?
Xà Vương lạnh lùng nói.
- Giả, giả, tất cả đều là giả, ngươi bị Vương Khả lừa gạt! Yêu ma Liên Hoa Huyết Quật, toàn bộ bị lừa!
Nhiếp Thiên Bá tức giận nói.
Sau đó, Nhiếp Thiên Bá đem tất cả những gì mình biết nói cho Xà Vương nghe một lần.
Xà Vương càng nghe càng tức giận:
- Vương Khả, ngươi là kẻ lường gạt, ngươi làm hại ta thật thê thảm! Ta muốn giết ngươi! Rống!
- Đi mau, một hồi Nhiếp Thanh Thanh sẽ đến, ta dẫn ngươi đi Liên Hoa Huyết Quật, chúng ta cùng tiêu diệt Vương Khả!
Nhiếp Thiên Bá tức giận nói.
- Đi!
Xà Vương mang theo bi phẫn, nghiến răng nghiến lợi nói.
Một người một rắn, chậm rãi đi ra khỏi địa cung.
- Đi mau!
Nhiếp Thiên Bá thúc giục nói.
- Ta bị thương, vừa chữa thương, vừa đi! Đi không nhanh!
Xà Vương trầm giọng nói.
Nhiếp Thiên Bá buồn bực nói:
- Ta cũng vậy, phi kiếm bị Vương Khả đoạt, túi trữ vật cũng bị đoạt, bằng không, còn có thể cho ngươi chút đan dược!
- Vương Khả đáng chết!
Xà Vương trầm giọng nói.
- Nếu không, ta cho ngươi biết phương hướng, ngươi chậm rãi đi. Ta trở về trước, bẩm báo Thử Vương, cũng bắt lấy Vương Khả cùng Giới Sắc đáng chết kia?
Nhiếp Thiên Bá xoa tay nói.
- Không được, ngươi đi theo ta!
Xà Vương trầm giọng nói.
- Vì sao?
Nhiếp Thiên Bá lo lắng nói.
- Vạn nhất ngươi lừa ta thì làm sao bây giờ?
Xà Vương trợn mắt nói.
Nhiếp Thiên Bá: …
Ngươi bị Vương Khả lừa gạt sợ rồi sao? Ngay cả ta cũng không tin?
________________________________________
Bên trong sa mạc, gió lớn vô số!
Một đám yêu ma nâng hai cái kiệu to lớn, trên kiệu, phân biệt Vương Khả ngồi đội nón và Giới Sắc không đội nón.
Giới Sắc giả mạo Sắc Dục Thiên! Vương Khả giả mạo Huyết Bào Lão Tổ! Hai người đều im lặng.
- Chủ thượng, ngài trước kia ghét nhất ngồi kiệu! Tại sao hôm nay bảo chúng ta…
Một Huyết Ma tò mò hỏi.
Giới Sắc liếc nhìn Huyết Ma, cũng không nói chuyện, Vương Khả lại khàn giọng nói:
- Ngươi dạy chủ thượng làm việc?
- Không, không, ta chỉ cảm thấy kỳ quái, hiếu kỳ mà thôi. Huyết Bào Lão Tổ, ti chức cũng không có ý gì khác, hiếu kỳ hỏi một chút mà thôi!
Huyết Ma lập tức hoảng sợ nói.
- Ngươi có tò mò hay không, vì sao ta cũng ngồi kiệu? Muốn thẩm vấn ta một lần?
Vương Khả nói.
- Không, không dám! Lão tổ thứ tội!
Huyết Ma lập tức hoảng sợ nói.
Một đám Huyết Ma chúng quanh đều nhìn sang, tiểu tử ngươi tự tìm cái chết.
- Ngươi hỏi thay Thử Vương sao?
Vương Khả nói.
- A? Lão tổ thứ tội!
Huyết Ma lập tức hoảng sợ.
Vương Khả sững sờ, ta chỉ thuận miệng nói, ngươi sợ đến mức như vậy? Chẳng lẽ, bên trong Liên Hoa Huyết Quật, Thử Vương và Huyết Bào Lão Tổ có ám đấu? Không sai, nhất định là như vậy, một núi không được phép có hai con hổ. Đúng là phải cảm tạ tiểu tử này, mẹ nó, bằng không lỗ mãng tiến về Liên Hoa Huyết Quật như vậy, nói không chừng sẽ bại lộ.