Bất Diệt Thần Vương

Chương 54: Kiểm tra cơ thể (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Trương Ly Nhi lập tức suy nghĩ cẩn thận.

- Kim Ô Lệnh?

Tất cả mọi người sửng sốt.

Tất cả người Thiên Lang Tông đều bị trói chặt, chỉ có một 'gian phu' này không có việc gì? Hắn là gay à? Tuy đám người nghi ngờ nhưng phần lớn đều không dám chắc chắn.

- Kim Ô Lệnh là vật của Kim Ô Tông ta, nhanh trả lại cho ta!

Trương Ly Nhi lập tức lo lắng kêu lên.

- Trả lệnh phù Thiên Lôi Tru Ma Trận lại cho ta, nhanh lên! Ta có thể bỏ những tội mạo phạm của ngươi lúc trước!

Mộ Dung Lục Quang cũng lo lắng nói.

- Nhanh đưa lệnh phù cho ta, bằng không Ma Tôn nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!

Tôn Tùng cả giận nói.

Vương Khả chính là một con đường sống, hắn ngả về phía ai, bên đó có thể trở thành người chiến thắng cuối cùng, tất cả mọi người suốt ruột kêu lên.

Vương Khả nhìn mọi người, trực tiếp phớt lờ Trương Ly Nhi. Nói đùa à? Ta trả Kim Ô Lệnh lại cho ngươi, vậy chẳng phải ta cũng sẽ bị trói chặt sao? Quên mình vì người? Ngươi tưởng ta là kẻ ngốc sao?

Về phần Tôn Tùng? Càng không cần phải nói tới. Má nó, ngươi là một tà ma còn muốn ta ngả về phía ngươi? Vương Khả ta sợ sao?

Về phần Mộ Dung Lục Quang, Vương Khả khẽ nhíu mày. Dù sao, Vương Khả còn muốn sau này lăn lộn ở Thiên Lang Tông, không, sau này còn muốn bái Thiên Lang Tông, người này dù sao cũng sẽ là đại sư huynh đấy. Làm thế nào đấy? Chỉ có thể mặc kệ hắn thôi!

Về phần an toàn à? Vương Khả thật ra đã yên tâm hơn rồi. Chuông cảnh báo diệt tông đã gõ, Thiên Lang Tông Chủ sẽ nhanh chóng trở về. Mình cứu U Nguyệt Công Chúa, sắp cứu Thiên Lang Tông, lại có U Nguyệt Công Chúa đứng ra bảo đảm, đến lúc đó mình ở trước mặt Thiên Lang Tông Chủ lại được đằng chân lân đằng đầu, có thể đưa ra vài yêu cầu, có quá đáng không?

- Đưa lệnh phù cho ta, để ta chém yêu diệt ma, nhanh lên!

Mộ Dung Lục Quang nhìn về phía Vương Khả đầy chờ mong.

Vương Khả khẽ lắc đầu.

- Tiểu tử, ngươi muốn đối địch với Thiên Lang Tông ta sao?

Mộ Dung Lục Quang uy hiếp.

- Không, ta chỉ nghĩ, Tôn Tùng này là tà ma ẩn nấp, nếu chẳng may ngươi cũng vậy thì sao? Nếu ta đưa lệnh phù cho ngươi, chẳng phải là nối giáo cho giặc à? Vậy chẳng phải ta sẽ có lỗi với liệt tổ liệt tông Thiên Lang Tông sao?

Vương Khả nói.

- Ta? Tà ma?

Vẻ mặt Mộ Dung Lục Quang chợt trở nên lạnh lùng.

Mọi người xung quanh sửng sốt. Liệt tổ liệt tông Thiên Lang Tông thì liên quan gì tới ngươi? Sẽ mắng ngươi sao? Lý do này của ngươi cũng quá máu chó rồi!

- Vì không để cho thảm kịch tiếp tục phát sinh, Vương Khả ta bằng lòng mạo hiểm đắc tội tà ma, cũng phải vì mọi người chém yêu diệt ma, trả lại một bầu trời trong sáng!

Vương Khả nói với ngôn từ chính nghĩa.

Mộ Dung Lục Quang, Trương Ly Nhi đều trừng mắt nhìn về phía Vương Khả. Ngươi có thể giữ chút mặt mũi không? Ngươi làm vậy gọi là ăn mảnh đấy!

- Tiểu tử, ngươi cũng muốn một mình nuốt công đức diệt ma à?

Trương Ly Nhi trợn mắt nói.

Vương Khả căn bản không thèm nhìn Trương Ly Nhi, nhưng trong lòng lại hăng hái gật đầu. Má nó, tuy không biết công đức diệt ma là gì, nhưng nhìn tất cả mọi người tranh cướp như vậy, dựa vào đâu mà ta không nên? Ta cũng mặc kệ dưa ngọt không ngọt, tạm thời tóm trước lại nói sau.

- Tiểu tử, ngươi biết dùng lệnh phù của Thiên Lôi Tru Ma Trận sao?

Mộ Dung Lục Quang còn hung hăng kêu lên.

- Cái này thì có gì khó chứ? Giống như con chuột điều khiển từ xa thôi. Ta sờ lên lại cảm ứng được màn hình, ấn vào là được. Ngươi xem!

Vương Khả phát động lệnh phù.

- Ầm!

Một tia sét từ trên cao hạ xuống, hung hăng bổ vào trên thân Mộ Dung Lục Quang.

- A, tiểu tử, ngươi dám!

Mộ Dung Lục Quang cả giận nói.

- Xin lỗi, xin lỗi, vừa rồi ấn sai rồi. Ngươi xem, ta cũng bị thương, vừa bổ sấm sét vào người ngươi làm một hòn đá nhỏ bắn ra, cắt tới tay ta, ta cũng chảy máu đấy! Ta đang chảy máu vì Thiên Lang Tông!

Vương Khả lập tức nhận lỗi.

Vừa rồi hắn thật sự tay trượt. Nhưng cũng có thể chứng minh với tất cả mọi người, Vương Khả có thể phát động lệnh phù.

- Vậy ngươi đừng động vào nữa, chờ các đệ tử Thiên Lang Tông ta trở về, không cần ngươi diệt ma!

Mộ Dung Lục Quang cả giận nói.

Nhiều tà ma như vậy, nhiều công đức như vậy, Mộ Dung Lục Quang không lấy được, nhưng cũng không muốn để một người ngoài chiếm lợi.

- Vừa rồi chẳng phải các ngươi đã nói, Định Quang Kính chỉ có thể kiên trì được một ngày sao? Nếu chẳng may một ngày sau đệ tử Thiên Lang Tông còn chưa quay về tông, vậy tà ma không phải sẽ làm ác à? Hơn nữa, nếu bên ngoài sơn môn có tà ma xông tới thì làm thế nào? Không được, không được! Như vậy là không được! Đối với tà ma, nguyên tắc của tại hạ là không tha thứ! Xin lỗi, cho dù cuối cùng bị tất cả mọi người chửi rủa, ta cũng phải diệt từ tất cả tà ma, trả lại bình an cho muôn dân trăm họ!

Vương Khả theo lý còn cố nói.

Mộ Dung Lục Quang, Trương Ly Nhi trừng mắt nhìn về phía Vương Khả, tiểu tử này còn có thể vô sỉ hơn không? Ngươi quyết tâm muốn độc chiếm công đức à?

- Bắt đầu từ ai đây? Đúng rồi, ta xem thử nào!

Vương Khả đi tới trước mặt Tôn Tùng.

- Ngươi, ngươi dám giết ta, Ma Tôn sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!

Tôn Tùng khẩn trương, tiếp tục uy hiếp Vương Khả.

Nhưng Vương Khả đâu nghe lọt tai lời của hắn, đôi mắt sáng lên nhìn chằm chằm vào cổ tay Tôn Tùng, nói chính xác hơn là vòng tay chứa vật trên cổ tay của Tôn Tùng.

Thứ tốt đấy! Lúc trước mình rời khỏi Chu Tiên Trấn, ngay cả một tờ giấy vệ sinh cũng tiếc để lại, lẽ nào lại lãng phí một vòng tay chứa vật bảo bối trong đợt sét đánh mạnh như vậy? Không thể nào!

Vương Khả lập tức cầm tay phải của Tôn Tùng lên và đặc biệt nhanh nhẹn tháo vòng tay chứa vật xuống, giấu vào trong tay áo dưới sự khó hiểu của tất cả mọi người.

- Ngươi muốn làm gì?

Tôn Tùng sợ hãi kêu lên.

Vương Khả tháo được vòng tay chứa vật của Tôn Tùng còn không thấy đủ, lại bắt đầu cướp đoạt đồ trên người của Tôn Tùng, rất nhanh đã cướp được túi đựng đồ giấu ở trong người hắn.

- Quả nhiên, lão tà ma còn có đồ cất tiêng?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️