Bất Diệt Thần Vương

Chương 528: Như lai phật tổ (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Chu Kinh, quảng trường Phật Đầu!

Thời điểm Vương Khả và thánh tăng muốn bỏ gánh đi, tràng diện lâm vào lúng túng. Vương Khả phát bệnh tâm thần, quốc sư chỉ muốn gặp thánh tăng, tại sao ngươi lại bỏ gánh rời đi?

Kế hoạch của quốc sư làm sao bây giờ? Cục diện do Huyết Bào Lão Tổ bố trí làm sao bây giờ? Còn nữa, đám kia Huyết Bào Lão Tổ nhờ quan hệ an bài hòa thượng nắm nhóm, làm sao bây giờ? Ngươi không thể như không chịu trách nhiệm như vậy, nhiều người chờ hướng đi nội dung cốt truyện đấy, tại sao ngươi lại lui về sau màn?

Quốc sư hít sâu mấy hơi mới có thể áp chế xao động trong lòng.

Chu vương lúng túng, không biết làm như thế nào cho phải. Nhưng chuyện này còn lâu mới kết thúc, bởi vì dân chúng bị tướng sĩ bốn phía ngăn cản đã bắt đầu la hét.

- Thánh tăng, ngươi không thể đi!

- Đại vương, tại sao ngươi dám vu khống thánh tăng? Thánh tăng vô dục vô cầu, chỉ muốn siêu độ vong linh, nhưng ngươi mang theo quốc sư đến gây chuyện, bức thánh tăng rời Đại Chu vương triều, đây là vì cái gì?

- Cơ nghiệp hơn trăm năm của Đại Chu vương triều không thể huỷ trong thế hệ này!

- Hôn quân, thân nhân của ta bị yêu ma làm hại, ta bi thương muốn tự sát, thánh tăng đến đây siêu độ vong linh thân nhân của ta, ta mới có sống tiếp, tại sao ngươi muốn đuổi người? Chẳng lẽ, các yêu ma là ngươi an bài?

- Thánh tăng, ngươi không thể đi!

... .. . . ..

.. . . ..

. ..

Rất nhiều bách tính là tín đồ la lớn, giống như muốn kéo Đại Chu đại vương xuống đài.

Sắc mặt Chu vương cứng đờ, ta làm cái gì? Tại sao đã biến thành hôn quân?

Gương mặt quốc sư cứng ngắc, trầm giọng nói:

- Vương Khả, ngươi không nên quá đáng!

- Ta quá đáng cái gì? Các ngươi muốn xông vào trong nhà của ta, ta không cho, các ngươi liền ép buộc ta! Ta không thể trêu vào, còn tránh không được sao? Chúng ta bây giờ muốn dọn nhà, được rồi? Người tới, thu dọn đồ đạc, đóng gói một lần, chúng ta lập tức rời đi!

Vương Khả không nhường chút nào.

- Vâng!

Đệ tử Vương gia trong Trấn Ma Tự kêu lên.

Quốc sư: …

Chu vương: …

Huyết Bào Lão Tổ: …

Đông đảo hòa thượng: …

Ai cũng có thể nghĩ tới sẽ có lúc ngươi rời đi, ngươi không thể kéo hai ngày sao? Ít nhất chờ chúng ta làm xong việc của mình, cứ thế nào, chúng ta làm sao xuống đài?

Làm sao bây giờ?

- Thánh tăng, không nên đi!

- Hôn quân, ngươi là nghiệp chướng!

- Quốc sư, ngươi cần gì đi theo Chu vương nghiệp chướng chứ!

......

.. . . ..

. ..

Chung quanh đều là âm thanh huyên náo ồn ào.

Quốc sư đứng trên quảng trường Phật Đầu, nhìn đệ tử Vương gia bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi, hắn vô cùng tức giận, mẹ nó, các ngươi bị bệnh tâm thần sao? Hiện tại rời đi?

Thử Vương đứng xa nhìn về phía Huyết Bào Lão Tổ:

- Làm sao bây giờ? Vương Khả là người bị bệnh thần kinh, mẹ nó, hôm nay quốc sư khẳng định không gặp được thánh tăng!

Huyết Bào Lão Tổ tức giận một lúc, thở sâu:

- Thôi, ta cũng không biết Vương Khả và thánh tăng muốn làm gì! Mẹ nó, đừng chờ, động thủ đi!

- Động thủ?

Thử Vương nhìn về phía Huyết Bào Lão Tổ.

- Không sai, không động thủ, một lúc nữa Vương Khả mang theo thánh tăng chạy đi từ cửa sau, quốc sư mang theo Chu vương hồi cung, chúng ta sẽ không làm gì được!

Huyết Bào Lão Tổ vô cùng tức giận nói.

- Vậy thì động thủ đi!

Thử Vương thở dài.

- Hô!

Hai vệt huyết quang lập tức bay thẳng về phía quốc sư, Chu vương.

- Quốc sư? Nhận lấy cái chết, trả mạng cho binh sĩ của ta!

Thử Vương kêu to một tiếng.

Thử Vương quát như sấm sét, lợi trảo duỗi ra, hai đạo trảo cương bay thẳng về phía quốc sư.

- Cái gì?

Rất nhiều người chung quanh biến sắc.

Quốc sư trợn mắt, hắn đánh ra một chưởng nghênh đón.

- Oanh ~~~~~~~~~~!

Chưởng cương màu vàng va chạm với trảo cương, hình thành một làn sóng khí, bách tính và binh sĩ chung quanh bị thổi bay đi.

- Yêu ma công thành rồi!

Không biết ai hô một câu.

Lập tức, bách tính, tướng sĩ ngã nhào sợ hãi chạy tán loạn.

Vương Khả trợn mắt nhìn về phía Thử Vương.

- Thử Vương có bệnh hay sao, ngươi đánh lén liền đánh lén, hô cái gì? Sợ người khác không biết sao?

Vương Khả kinh ngạc nói.

Thử Vương chỉ là tiếp theo, một thân ảnh huyết bào bay thẳng về phía Chu vương, giống như muốn bắt Chu vương.

Quốc sư dĩ nhiên phát hiện địch tập, sao lại để Chu vương bị bắt, vung tay áo một cái, cuốn Chu vương về phía sau mình, đưa tay đánh ra một chưởng.

- Oanh!

Chưởng cương màu vàng đánh tan thân ảnh huyết bào.

- Huyết Bào Lão Tổ? Thử Vương? Hừ, các ngươi thật to gan, còn dám lộ diện trước mặt ta?

Quốc sư lạnh lùng nói.

- Cái gì?

Đệ tử chính đạo chung quanh lập tức biến sắc đề phòng.

- Thử Vương, ngươi hô cái gì? Ngươi báo tin cho quốc sư sao? Hại chúng ta bại lộ thân hình, còn không công mà lui!

Huyết Bào Lão Tổ tức giận nói.

- Ta? Ta không chú ý!

Thử Vương lúng túng nói.

- Hừ!

Huyết Bào Lão Tổ hừ lạnh một tiếng.

Quay đầu, Huyết Bào Lão Tổ đạp không nhìn về phía quốc sư:

- Thôi, đã bại lộ, vậy ta cũng không ẩn giấu!

- Các vị đồng đạo, động thủ!

Quốc sư kêu to một tiếng.

- Uống!

Đệ tử chính đạo trên quảng trường lập tức xông lên trời.

Nguyên một đám trường kiếm chém về phía Thử Vương và Huyết Bào Lão Tổ.

- Hừ, Nguyên Anh cảnh chiến đấu, các ngươi nên trốn xa một chút! Hồng Liên kiếm mở!

Huyết Bào Lão Tổ kêu to một tiếng.

- Ông!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)