Bất Diệt Thần Vương

Chương 52: Diệt ma? ai diệt ai? (4)

Chương Trước Chương Tiếp

Vẻ mặt Mộ Dung Lục Quang khó coi nói.

- Không sai, Thiên Lôi Tru Ma Trận đánh chết Kim Đan Cảnh thì cần một khoảng thời gian. Nhưng không sao, chúng ta có nhiều thời gian! Định Quang Kính sẽ khóa chúng ta một ngày. Vậy là đủ rồi, đủ rồi! Ngươi đóng lại sơn môn, người ngoài đều không tiến vào quấy rầy chúng ta! Đồng thời, bên ngoài sơn môn cũng đã bị tà ma do Ma Tôn phái tới bao vây, đề phòng bất kỳ người nào xông lên sơn môn làm phiền! Tiếp theo chính là lúc ta dùng lệnh phù này, lần lượt đánh chết từng người các ngươi. Kim Đan Cảnh à? Ta bổ thêm vài lần cũng không tốn bao lâu, ha ha ha ha ha!

Tôn Tùng cười to nói.

- Ngươi… ngươi… ngươi...!

Mộ Dung Lục Quang cả giận nói.

- Mộ Dung Lục Quang, Thiên Lang Tông ngươi giám sát tà ma của các tiên môn lại không điều tra mình à? Lần này bị ngươi hại thảm rồi!

Trương Ly Nhi trừng mắt tức giận nói.

Vẻ mặt Mộ Dung Lục Quang rất khó coi, sao mình có thể ngờ được tâm phúc của mình cũng bị ma hóa?

- Ha ha ha, bắt đầu từ ai đây? Lại bắt đầu từ đại sư huynh đi, ha ha ha!

Đầu ngón tay Tôn Tùng khống chế lệnh phù.

- Ầm ầm ầm!

Từng sấm sét từ trên cao hạ xuống, lao thẳng về phía Mộ Dung Lục Quang. Mộ Dung Lục Quang lập tức bị sấm sét bao vây.

- Tà ma, Thiên Lang Tông ta sẽ tiêu diệt tất cả các ngươi. Các ngươi cũng đừng mong chạy thoát được tên nào!

Mộ Dung Lục Quang bị sấm sét bao vây, bi thương căm phẫn gào thét.

- Ha ha ha ha, Thiên Lang Tông à? Qua ngày hôm nay, Thiên Lang Tông sẽ bị diệt tông! Chờ ta giết sạch tất cả các ngươi, đào sạch Thiên Lang Tông Linh Sơn mang đi, phá vỡ phong ấn Thiên Lang Tông, ta xem Thiên Lang Tông của ngươi còn có căn cơ gì để lập lại? Tất cả Nguyên Anh cảnh của Thiên Lang Tông ngươi ở bên ngoài! Phần lớn Kim Đan Cảnh của Thiên Lang Tông đều bị ngươi sắp xếp ra ngoài. Hừ, lúc này, ai có thể biết ta đang tiêu diệt Thiên Lang Tông? Ồ, đúng rồi, còn có một chuông cảnh báo diệt tông. Gõ chuông cảnh báo diệt tông, tất cả đám người bọn họ đều sẽ biết được và có thể trở về! Nhưng tất cả mọi người Thiên Lang Tông không có cách nào nhúc nhích, bao gồm cả ta bây giờ chỉ có thể khẽ động ngón tay phát động lệnh phù này mà thôi, ai đi gõ chứ? Ai đi gõ chuông đây? Chẳng lẽ là xương cốt chôn cất ở Anh Liệt cốc sao? Ha ha ha ha!

Tôn Tùng cười to nói.

Trong lúc Tôn Tùng đang cười to, một sơn cốc phía xa bỗng nhiên truyền tới một tiếng chuông.

- Keng!

Tiếng chuông lớn với sóng âm mạnh mẽ lập tức nổ vang làm tất cả mọi người ù tai, âm thanh lao ra khỏi Thiên Lang Tông, còn khuếch tán ra bên ngoài.

gương mặt Tôn Tùng cứng đờ. Trương Ly Nhi, Mộ Dung Lục Quang cũng kinh ngạc.

- Chuông cảnh báo diệt tông vang lên? Không thể như vậy được! Không thể như vậy được. Người bị Định Quang Kính chiếu tới, phản chiếu hình ảnh, đều sẽ bị trói chặt, ai có thể gõ chuông?

Tôn Tùng cả giận nói.

- Chuông cảnh báo diệt tông vang lên, đệ tử Thiên Lang Tông đang ở Thập Vạn Đại Sơn sẽ nhanh chóng biết được, lập tức chạy về, bao gồm cả đám người Tông chủ!

Mộ Dung Lục Quang mừng như điên.

- Không sao, Thập Vạn Đại Sơn lớn như vậy, bọn họ muốn chạy về cũng phải mất rất nhiều thời gian. Trước khi bọn họ trở về, ta sẽ đánh chết các ngươi. Thiên Lôi Tru Ma Trận, bổ!

Tôn Tùng vội vàng phát động lệnh phù, từng sấm sét lao ra khỏi đám mây và giáng xuống.

Lần này không chỉ nhằm vào Mộ Dung Lục Quang, mà một đám đệ tử Thiên Lang Tông, đệ tử Kim Ô Tông đều bị sấm sét quan tâm.

- Ầm ầm ầm!

Từng tia sét lập lòe với uy lực ngập trời. Những tiếng kêu thảm thiết vang lên.

- Ha ha ha ha ha, không nhúc nhích được, không nhúc nhích được? Còn muốn diệt ma à? Ngày hôm nay, lại để cho đám tà ma chúng ta tiêu diệt hết đám người tự cho mình là đúng này đi!

Tôn Tùng cười to nói.

- Không sai, đánh chết bọn họ, ha ha, nhanh đánh chết bọn họ!

Tà ma đang đám khách khứa hưng phấn hoan hô.

- Tôn Tùng, ta phải giết ngươi!

Trong bão sấm chớp, Mộ Dung Lục Quang buồn bực quát.

- Ngươi tới đi. Ngươi có bản lĩnh cử động đi, có bản lĩnh tới lấy lệnh phù của ta đi. Có lệnh phù này lại có thể khống chế Thiên Lôi Tru Ma Trận. Các ngươi cầm được sao? Tới lấy đi! Ha ha ha ha... Á!

Tôn Tùng đang cười nói, gương mặt chợt cứng đờ.

Sấm sét xung quanh đột nhiên dừng lại. Tất cả mọi người không hiểu nhìn về phía Tôn Tùng. Sao Tôn Tùng bỗng nhiên ngừng lại vậy?

Bọn họ chỉ thấy, ở trước mặt Tôn Tùng đột nhiên xuất hiện thêm tên gian phu, à không, là Vương Khả. Vương Khả lại có thể không bị Định Quang Kính ảnh hưởng vậy, đi tới trước mặt Tôn Tùng đặc biệt linh hoạt tự do, tháo lệnh phù từ trong tay hắn ra.

- Là ngươi à?

Trương Ly Nhi sửng sốt.

Cả người Mộ Dung Lục Quang chật vật cũng trừng mắt nhìn về phía Vương Khả có thể hoạt động tự do.

Chuyện này… sao có thể như vậy được? Định Quang Kính có thể khống chế tất cả mọi người dưới Kim Đan Cảnh, Vương Khả xem ra còn chưa đặt tới Kim Đan Cảnh, sao có thể cử động được?

- Vương Khả, làm sao ngươi có thể cử động được?

U Nguyệt Công Chúa cũng ngạc nhiên nói.

- Ngươi, sao ngươi không bị Định Quang Kính ảnh hưởng?

Tôn Tùng cũng hoảng sợ.

Vương Khả không để ý đến Tôn Tùng, mà nghiên cứu lệnh phù cướp được từ trên tay của Tôn Tùng, kinh ngạc nói:

- Công nghệ khoa học kỹ thuật cao à? Còn kèm theo điều khiển từ xa?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️