Thánh tăng lập đàn giảng kinh!
Người đến tấp nập vây xem, Niếp Thiên Bá và mười người huyết bào lén lút chui dưới nền đất.
- Các vị, chúng ta đang làm gì?
Sắc mặt Niếp Thiên Bá khó coi nói.
- Vừa rồi mấy yêu chuột đến báo, nói đường hầm đã đào xong, đào đến phía dưới Trấn Ma Tự, phát hiện một Địa Cung!
Một người huyết bào nói.
- Thì sao?
Niếp Thiên Bá khó hiểu nói.
- Đầu óc ngươi có vấn đề sao, còn không nhìn ra?
Người huyết bào trừng mắt.
- Có ý gì?
Niếp thiên Bá khó hiểu nói.
- Đệ tử thân truyền của Địa Tàng Vương Bồ Tát? Ha, lời nói này cũng có người tin tưởng? Hôm nay đến đây bao nhiêu hòa thượng, ngươi không phải không nhìn thấy. Những hòa thượng kia là muốn vạch trần thánh tăng trước mặt mọi người, thánh tăng sẽ bị lộ tẩy!
Người huyết bào nói.
- Lộ tẩy?
- Khẳng định sẽ lộ tẩy, đến lúc đó, một đám đệ tự Phật môn khẳng định muốn Trấn Ma Tự này bị hủy, trả lại trong sạch cho Phật môn, thánh tăng này gặp xui xẻo lớn rồi!
Người huyết bào nói.
- Nhưng…!
- Ngươi còn không nhìn ra sao, thánh tăng cũng biết mình là giả, có nguy cơ bại lộ, nên thời điểm hắn giảng kinh, cũng không dám đi ra Trấn Ma Tự! Sợ bị đánh! Giảng kinh có thể lừa gạt, nhưng lỡ như không lừa được…!
- Không lừa được sẽ thế nào?
- Đương nhiên phải trốn! Nhưng nhiều hòa thượng bao vây như vậy, làm sao trốn thoát? Chỉ có một biện pháp thần không biết quỷ không hay!
- Trốn ở Địa Cung dưới Trấn Ma Tự?
Hai mắt Niếp Thiên Bá sáng lên.
- Không sai! Cho nên, chúng ta hiện tại phải chờ ở Địa Cung, chờ Thánh Tăng tiến vào Địa Cung, chúng ta sẽ bắt người rồi chạy! Thần không biết, quỷ không hay, hoàn thành dăn dò của Thử Vương! Ha ha ha ha!
Người huyết bào đắc ý cười to nói.
- Nhưng vẫn cứ có dự cảm bất hảo!
Sắc mặt Niếp Thiên Bá cổ quái nói.
- Phí lời cái gì? Dự cảm bất hảo gì? Ngươi muốn bị đánh hả!
Người huyết bào trừng mắt.
Một đám người lạnh lẽo đi theo đường hầm nhóm chuột yêu đào ra, nối thẳng đến Địa Cung của Trấn Ma Tự.
Trong Địa Cung dưới Trấn Ma Tự, u ám vô cùng, không phải không có một bóng người mà là chỉ có một mình Trương Chính Đạo. Trương Chính Đạo đã sớm mở ra Thiểm Điện Thần Thiên, chợt nghe thấy hai người hòa thượng và Vương Khả nói khoác bên trên.
Trương Chính Đạo mở lớn miệng:
- Nhiều hòa thượng như vậy cũng không nổ bằng các ngươi? Vương Khả, các ngươi nói khoác như vậy sẽ gặp báo ứng!
Tuy Trương Chính Đạo mắng Vương Khả, nhưng bản thân lại nghe thật chăm chú, thậm chí, mấy con chuột lớn đào một động lớn, tiến vào đi dạo một vòng, Trương Chính Đạo cũng không phát hiện.
Trương Chính Đạo bởi vì rất chú ý thanh âm phía trên, không chú ý mấy con chuột lớn, mấy con chuột lớn tiến vào, kêu chít chít vài tiếng, quay đầu chạy. Bởi vì Trương Chính Đạo lần này ngụy trang bằng một miếng vải đen, bao phủ cả người mình, mãi không nhúc nhích, nên mấy con chuột lớn cũng không để tâm, nơi này quá tối rồi! Mấy con chuột đi bộ một vòng, quay về bẩm báo!
Không bao lâu, Niếp Thiên Bá và người huyết bào đi theo đường hầm đến Địa Cung này.
- Thật là Địa Cung? Thánh tăng muốn trốn vào trong đây?
Niếp Thiên Bá kinh ngạc nói.
- Trên mặt đất sao lại có một đống dây thừng?
Một đám người huyết bào hiếu kỳ nói.
- Không biết!
Một đám người tiến vào hiếu kỳ nhìn xung quanh.
Thời điểm mọi người nói chuyện, Trương Chính Đạo hồi phục lại tinh thần.
Trương Chính Đạo trốn trong tấm vải đen, thông qua lỗ thủng trên miếng vải, nhìn bốn phía xuất hiện thêm mười một người.
- Tình huống gì vậy? Người đến từ đâu?
Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.
- Địa Cung này không phải chỉ có một mình một người sao? Sao lại xuất hiện thêm nhiều người như vậy. Cửa cơ quan bên trên vẫn chưa mở ra, chuyện quái quỷ gì vậy?
Chuyện quái quỷ? Không, Trương Chính Đạo từng gặp qua chuyện này, nên cũng không sợ hãi, mà tò mò nhìn đám người đến.
Nhóm người đến tản ra bốn phía, bỗng nhiên thấy một mảnh vải ở góc tường giống như bọc lấy cái gì đó, trong đó có một người, nhất thời tiến lên mở ra.
“Bang!
Trương Chính Đạo bại lộ trước mặt mọi người.
Một đám người nhìn Trương Chính Đạo, Trương Chính Đạo nhìn một đám người. Toàn cảnh lâm vào tĩnh mịch.
- Bắt lấy hắn!
Một người huyết bào nhất thời kêu lên.
- Nâng lên!
Trương Chính Đạo nhất thời quát nhẹ.
“Vù!
Nhất thời, Thiểm Điện Thần Tiên che kín mặt đất nháy mắt chớp động, lập tức cuốn lấy một đám người. Đồng thời, ngay cả mấy con chuột lớn cũng bị quấn quanh.
Niếp Thiên Bá bị quấn quanh một bộ phận cực kỳ xấu hổ, dòng điện xuyên qua, luồng điện kịch liệt, trong nháy mắt kích thích Niếp Thiên Bá kêu thảm lên.
- A…!
Niếp Thiên Bá hét thảm.
- Sao lại có điện?
Mọi người cả kinh kêu lên.
- Điện giật miệng ta rồi!
- Tên khốn, có mai phục!
- Nguy rồi, chúng ta trúng kế rồi!
Một đám người huyết bào nhất thời kêu thảm, vẻ mặt Trương Chính Đạo hoảng sợ, dòng điện lưu thông đến mức lớn nhất.
- Sao lại thế này, sao lại có nhiều người như vậy? Các ngươi đến từ đâu? Muốn đánh lén ta? Nằm mơ, điện, điện, điện cho ta…!
Trương Chính Đạo kích động kêu lên.