Bên cạnh sông lớn, phía trên tảng đá, Vương Khả, Trương Chính Đạo, Trương Thần, ba người nằm dài, bởi vì chiêu cuối cùng bùng nổ, tất cả đều tinh bì lực tận, suy yếu nằm trên tảng đá. Cho dù quần áo bị đốt sạch chỉ còn lại nội khố, cũng không để ý, quá mệt mỏi rồi!
- Liên quan gì đến ta, Trương Thần Hư, ngươi không giải thích sao!
Vương Khả buồn bực kêu lên. Đây căn bản là tai bay vạ gió mà, Trương Ly Nhi mở tiệc rượu cũng dẫn đến ta gặp họa sát thân? Dựa vào cái gì?
- Giải thích có tác dụng gì, ta đến để thông tri ngươi? Vương Khả, ngươi mau chạy đi!
Trương Thần Hư nói.
Vương Khả: “…!
- Trương Thần Hư, ngươi đến mật báo thì mật báo, mẹ nó đánh nhau làm gì? Già đầu rồi, còn hại chúng ta hiện đều nằm đây, không biết phải nằm bao lâu?
Trương Chính Đạo quở trách.
- Các ngươi không phản kháng, để ta đánh một trận, không phải được rồi sao?
Trương Thần Hư trừng lớn mắt.
- Ngươi thối lắm!
Vương Khả, Trương Chính Đạo đồng thời mắng.
Trương Thần Hư đang muốn nói chuyện, bỗng nhiên biến sắc:
- Có người đến đây!
- Ai?
Vương Khả, Trương Chính Đạo cũng biến sắc.
Giờ phút này, ba người sức cùng lực kiệt, lõa lồ nằm đây, có kẻ thù đến tìm, thì phải làm sao?
Ba người gian nan cử động thân mình, quay đầu, nhìn thấy một thôn phụ trung niên, cầm lên giỏ ray, đến bờ sông.
- Rừng núi hoang vắng này, sao lại xuất hiện một thôn phụ?
Vương Khả sửng sốt.
- Không biết nữa, chắc là ở trên núi?
Trương Chính Đạo mờ mịt nói.
- Nàng đang rửa đồ ăn? Vo gao?
Trương Thần Hư cũng mờ mịt nói.
- A, gạo và đồ ăn hôm nay đã rửa sạch rồi, mệt mỏi một ngày, thật sự là vất vả, lên tảng đá ngủ một lúc đi!
Thôn phụ trung niên vặn vẹo thắt lưng, chậm rãi leo lên tảng đá của ba người Vương Khả.
Vương Khả biến sắc, mẹ nó, ngươi nói cho ai nghe vậy? Tự mình đến rửa đồ ăn, muốn nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi, cần nói ra sao? Thôn phụ này đã sớm phát hiện chúng ta?
- Hướng về phía chúng ta!
Trương Thần Hư biến sắc,
Hiển nhiên, cũng nhìn ra manh mối, thôn phụ này đã sớm phát hiện bọn họ, còn vo gạo, rửa đồ ăn? Ngươi thật biết diễn, ngươi muốn làm gì vậy?
- Hả, nơi này sao lại có ba người?
Thôn phụ trung niên leo lên tảng đá, bỗng nhiên “hoảng sợ.
Lúc này, ba người Vương Khả cũng nhìn thấy rõ bộ dáng của thôn phụ trung niên, mặt rỗ đầy mặt, nhìn qua sẽ giúp tinh thần tỉnh táo lại.
- Đại thẩm, chúng ta quen nhau sao?
Vương Khả biến sắc nói.
- A u, ba đại nam nhân các ngươi, lõa lồ ở đây, làm gì vậy? Thật sự là ngại chết người, ban ngày ban mặt mà!
Thôn phụ trung niên nhất thời bụm mặt, tỏ vẻ ghét bỏ.
Vương Khả, Trương Thần Hư, Trương Chính Đạo: “…!
- Xin hỏi cao nhân phương nào? Tại hạ Trương Thần Hư Kim Ô Tông! Không biết có gì chỉ giáo?
Sắc mặt Trương Thần Hư cứng đờ nói.
- Ta? Ta chỉ là một thôn phụ sơn dã, đến rửa đồ ăn, vo gạo mà thôi. Vừa vặn nhìn thấy các ngươi, không quấy rầy các ngươi làm chuyện xấu hổ chứ!
Thôn phụ trung niên thả tay ra, tiến lên từng bước hỏi.
- Có chuyện gì xấu hổ? Ngươi là ai, không thấy chúng ta đang ở đây phơi nắng sao?
Trương Chính Đạo sốt ruột la lên.
Thôn phụ trung niên này lại lịch thế nào, cứ đến gần chúng ta là có ý gì?
- Đại thẩm, nếu có chỗ nào đắc tội, mong thứ lỗi, chúng ta đi trước một bước!
Vương Khả lập tức nói.
Tươi cười trên mặt thôn phụ trung niên càng sáng lạn:
- Đừng nóng vội, đừng nóng vội, nơi này cũng không phải chỗ của ta, muốn ở đây bao lâu cũng được! Các ngươi hẳn rất mệt mỏi?
Thôn phụ trung niên hòa ái dễ gần, khiến sắc mặt ba người Vương Khả cứng đờ? Thôn phụ này là ai, muốn làm gì, tươi cười của ngươi thật quá quỷ dị mà?
- Ngươi không phải muốn thừa dịp chúng ta suy yếu, đánh lén chúng ta chứ? Ngươi muốn làm cái gì? Đòi tiền, chúng ta có thể cho ngươi!
Trên mặt Trương Thần Hư lộ ra vẻ lo lắng. Đây là một nữ thổ phỉ đến cướp bóc sao?
Vương Khả biến sắc, lặng lẽ giấu vòng trữ vật dưới thân. Mẹ nó, hôm nay thật quá xui xẻo, nếu không phải do Trương Thần Hư, mình sẽ xui xẻo như vậy sao?
- A u, các ngươi xem ta là thổ phỉ sao? Ta không phải thổ phỉ? Ta chỉ là một thôn phụ tốt bụng. Vẫn là hắn hiểu chuyện nhất, gọi ta một tiếng đại thẩm, đại thẩm làm sao sẽ tham tài? Ta chỉ thấy các ngươi nằm ở đây, quan tâm các ngươi một chút thôi!
Thôn phụ trung niên cười càng sáng lạn.
Vương Khả: “…!
Trương Thần Hư: “…!
Trương Chính Đạo: “…!
Mẹ nó, ngươi quan tâm chúng ta, xem chúng ta là kẻ ngốc sao?
- Đại thẩm, không cần người quan tâm, chúng ta nghỉ ngơi một hồi là tốt rồi!
Sắc mặt Trương Thần Hư khó coi nói.
Thôn phụ trung niên đã ngồi xổm trước mặt Trương Thần Hư.
- Ai da, đừng khẩn trương, ta sẽ không hại các ngươi, đừng thẹn thùng, đến đây, để đại thẩm xem thử, thương thế của các ngươi thế nào!
Thôn phụ trung niên bỗng nhiên đặt tay lên ngực Trương Thần Hư.
- Ngươi muốn làm cái gì?
Trương Thần Hư biến sắc.
Muốn đánh lén ta sao?
Vương Khả, Trương Chính Đạo gian nan đứng dậy, muốn nhảy sông chạy trốn.
Nhưng thôn phụ trung niên cũng không công kích Trương Thần Hư, chỉ cẩn thận kiểm tra.
- Đừng khẩn trương, đừng khẩn trương, ta xem thử!
Thôn phụ trung niên nuốt nước miếng nói.
“Ách?! Trương Thần Hư sửng sốt.
Nàng xác thực không công kích ta, chẳng lẽ chỉ kiểm tra thân thể ta thật sao, lực đạo sờ cũng không nhỏ.
Nhìn thấy thôn phụ trung niên vuốt ngực Trương Thần Hư, trong mắt tỏa sáng, trên mặt lộ vẻ hưng phấn.
- Chậc chậc, cơ ngực này, trổ mã thật tốt, trưởng thành thế nào vậy?
Thôn phụ trung niên cười cực kỳ hưng phấn.
- Hả, hả?