Hai ngày sau, Long Tiên Trấn, tòa cao ốc Thần Vương! Văn phòng Vương Khả!
Thiết Lưu Vân, Trương Chính Đạo lặng lẽ mặc hắc bào đến, ngồi trong văn phòng, thở phào, hiển nhiên xuyên qua đám tà ma đến nơi này cũng không dễ dàng.
- Không sao, không cần khẩn trương, nói với các ngươi rồi, đây là địa bàn của ta, không ai dám khó xử khách nhân của ta!
Vương Khả cười đưa nước cho hai người bọn họ.
- Ngươi nói thật nhẹ nhàng, mẹ nó, một đám tà ma chạy dưới lầu, ngươi biết chúng ta làm sao đến đây không?
Trương Chính Đạo trừng mắt kêu lên.
- Ta không phải mỗi ngày đều ở đây, cũng không có việc gì?
Vương Khả trợn trắng mắt.
Trương Chính Đạo: “…!
Ngươi là yêu nghiệt, chúng ta có thể so sánh với ngươi sao? Có thể trò chuyện với cả Ma Tôn, chúng ta còn có thể nói gì?
- Tông chủ ở đại trạch Vương gia ngươi, răn dạy Mạc Tam Sơn, ngươi có biết chuyện này?
Thiết Lưu Vân hỏi.
- Đương nhiên, sư tôn ủng hộ ta thật đúng lúc! Lão già xảo quyệt Mạc Tam Sơn kia, khẳng định lợi dụng cơ hội này, nói xấu ta khắp nơi. Sư tôn ở trước mặt đệ tử đại tông môn răn dạy Mạc Tam Sơn, vậy về sau lời đồn gây bất lợi ta sẽ không công tự phá!
Vương Khả hưng phấn nói.
- Đáng tiếc, Mạc Tam Sơn trực tiếp nhận lỗi hiểu lầm thân phận của ngươi, sau khi nhận tội, mới không bị xử phạt, bằng không, tự dưng ám sát đồng môn, ít nhất phải lột một tầng da hắn!
Trương Chính Đạo đáng tiếc nói.
- Đúng vậy, thật sự là đáng tiếc!
Vương Khả tỏ vẻ buồn bực.
- Mạc Tam Sơn xem như bị thương rất nặng, trong thời gian ngắn hẳn sẽ không làm khó dễ ngươi nữa?
Thiết Lưu Vân nhíu mày nói.
- Ai biết được, ta khẳng định còn phải đề phòng hắn!
Vương Khả lắc đầu.
- Ai! Mạc điện chủ thật là…!
Thiết Lưu Vân thở dài.
- Vương Khả, một đám đệ tử chính đạo cũng náo loạn muốn vay tiền, gửi ngân hàng, làm sao bây giờ? Dù sao cũng không thể chỉ có chỗ Ma giáo có thể? Ma Tôn cho ngươi năm trăm vạn cân linh thạch, ngươi không phải để đệ tử Ma giáo vay hết chứ? Tốt xấu gì cũng để đệ tử chính đạo thưởng thức chút ngon ngọt!
Trương Chính Đạo hiếu kỳ nói.
- Năm trăm vạn cân linh thạch này của Ma Tôn, các ngươi đừng nghĩ đến! Khẳng định phải cho đệ tử Ma giáo vay hết, bằng không bị điều tra, ta sẽ thật xui xẻo! Ma giáo cũng có rất nhiều người xấu!
Vương Khả lắc đầu.
- Hả?
- Nhưng không sao, bảo hiểm chúng ta khá lời, mượn tạm tiền ở nghiệp vụ bảo hiểm dùng cho nghiệp vụ ngân hàng chính đạo, ta đã an bài xong rồi. Tòa cao ốc Thần Vương số một Lang Tiên Trấn, cứ làm việc theo lẽ thường!
Vương Khả giải thích.
- Tòa cao ốc Thần Vương số một?
Thiết Lưu Vân hiếu kỳ nói.
- Đúng vậy, bằng không dễ nhầm lẫn, ta đã đặt số rồi, dựa theo trình tự xây dựng. Lang Tiên Trấn là tòa cao ốc Thần Vương số một, nơi này là tòa cao ốc Thần Vương số hai! Tòa cao ốc Thần Vương số một nghiệp vụ giành cho đệ tử chính đạo, tòa cao ốc Thần Vương số hai dành cho đệ tử ma đạo! Như vậy sẽ không xung đột gì!
Vương Khả giải thích.
Thiết Lưu Vân: “…!
Trương Chính Đạo: “…!
Ngươi bây giờ cùng ăn cả hai đạo chính ma à!
- Nghiệp vụ ngân hàng khác nghiệp vụ bảo hiểm, rườm rà hơn nhiều. Chuyện này cần phổ cập thêm nhiều tri thức, cần các thủ đoạn chuyên nghiệp như bảo an, giám định, cất giữ, bán đấu giá, Phần lớn thuộc hạ của ta đều có thể xử lý, phiền toái duy nhất là việc bảo an! Tòa cao ốc thứ hai chỗ này, ta chiêu mọ Đồng An An, mang theo một đám đệ tử Ma giáo làm bảo an. Vấn đề của hắn không lớn, nhưng tòa cao ốc Thần Vương số một bên kia, cần có Thiết sư huynh giúp đỡ!
Vương Khả cười nói.
- Vương Khả, ngươi nói gì vậy, ngươi có cần gì thì cứ việc nói!
Thiết Lưu Vân vỗ ngực.
- Ta hy vọng Thiết sư huynh mang theo các sư huynh Thiên Lang Tông tạm thời đóng quân ở tòa cao ốc Thần Vương số một, giúp chúng ta giám định và bảo an. Vật phẩm người khác cầm cố bảo quản ở Thiên Lang Tông, đồng thời dùng đại trận bảo hộ! Bằng không dễ dàng xảy ra sai sót!
Vương Khả trịnh trọng nói
- Yên tâm đi, việc nhỏ!
Thiết Lưu Vân lập tức đáp ứng.
- Vậy thật sự cảm ơn Thiết sư huynh! Thiết sư huynh an tâm, đãi ngộ của công ty Thần Vương ta, tuyệt đối sẽ không để nhóm sư huynh chịu thiệt, nhất định là tiêu chuẩn cao nhất!
Vương Khả nhất thời cảm kích nói.
- Không cần, không cần!
Thiết Lưu Vân cười nói.
- Nên như vậy, nên như vậy!
Vương Khả cười nói.
Trương Chính Đạo bên cạnh trừng mắt:
- Vương Khả, ngươi có ý gì? Tòa cao ốc Thần Vương số một không phải do ta quản lý sao?
- Ngươi không phải còn xử lý nghiệp vụ bồi thường bảo hiểm sao? Ngươi nhận hết việc nổi không? Ta mời Thiết sư huynh trợ giúp, ngươi còn không vui? Ngươi không phải thích nhàn hạ sao? Vì sao còn muốn làm nhiều việc?
Vương Khả trừng mắt lại nói.
- Không phải, ta chỉ là…
Trương Chính Đạo có hơi khó mở miệng.
- Ta hiểu được, ngươi muốn động đến tiền cho vay? Trương Chính Đạo, ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ, làm tốt nghiệp vụ của mình là được, làm loạn tham ô là phải chặt tay!
Vương Khả trừng mắt.
Sắc mặt Trương Chính Đạo cứng đờ. Mẹ nó, con hồ ly Vương Khả này, chút tâm tư ấy ngươi cũng biết?
- Không quản thì không quản, ta còn ngại phiền toái đó, hừ!
Trương Chính Đạo che giấu tham lam của mình.
- Thiết sư huynh, tòa cao ốc Thần Vương số một, người của ta, ta đã dặn dò rồi, ngươi trực tiếp đi theo bọn họ là được!
Vương Khả nói.
- Được, vừa lúc, bọn Triệu Tứ đã hỏi ta từ lâu, ta hiện tại có thể trả lời bọn họ!
Thiết Lưu Vân cười nói.
- Đúng rồi, Thiết sư huynh, ngươi có biết tình huống của điện chủ Nam Lang Điện không? Ta có chút chuyện muốn tìm nàng!
Vương Khả hỏi.
- Sư tôn ta? Không biết, người từ trước đến nay đều là thần long thấy đầu không thấy đuôi! Trừ phi chính người tự về Thiên Lang Tông, nếu không đừng ai nghĩ tìm được người!
Thiết Lưu Vân lắc đầu.
Sắc mặt Vương Khả cứng đờ, vậy làm sao đây?
- Vậy, Thiết sư huynh, ta thật sự có việc gấp tìm nàng, ngươi xem thử, có thể làm phiền ngươi một chút không?
Vương Khả chờ mong nhìn Thiết Lưu Vân.
- Ta? Ta cũng không có cách nào, ta không thể tìm thấy sư tôn!
Thiết Lưu Vân lắc đầu.
- Không phải, ta có một thông báo tìm người, ngươi nhìn thử xem?
Vương Khả dâng lên một phần thông báo tìm người.
Trương Chính Đạo cũng vươn cổ ra xem.
Thông báo tìm người!
Cáo điện chủ Nam Lang Điện Thiên Lang Tông, đệ tử Thiết Lưu Vân của người, gặp đệ tử Ma giáo công kích, trọng thương đợi chết, mệnh huyền sắp cạn, muốn gặp người lần cuối, nếu không, chết không nhắm mắt! Mời điện chủ Nam Lang Điện sau khi nhìn thấy thông báo tìm người này, lập tức trở về Thiên Lang Tông! Đệ tử của người chờ gặp mặt người lần cuối! Nhìn thấy thông báo tìm người này, Trương Chính Đạo, Thiết Lưu Vân đều hít một ngụm hàn khí, cùng nhau trừng mắt nhìn Vương Khả.
- Vương Khả, ngươi cũng quá khuyết đức rồi?
Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.