Bất Diệt Thần Vương

Chương 435: Ngân hàng (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Mười vạn cân linh thạch này bồi thường thật không đúng lúc mà!

Rất nhiều đệ tử chính đạo lo lắng cho Sa lão nhị.

Sa lão nhị bi thương một hồi, nhìn mười vạn cân linh thạch này, lộ ra vẻ chua sót:

- Ta hiện tại đã bị bắt rồi, tiền này có tác dụng gì?

- Hai huynh đệ các ngươi còn có thân nhân không?

Vương Khả nhìn Sa lão nhị.

- Còn có, đại ca ta còn có một đứa con, chúng ta còn có cha mẹ, tư chất cha mẹ chúng ta không đủ, không thể tu hành, hiện giờ tuổi cũng đã già, đứa con của đại ca ta còn nhỏ, bọn họ không còn khả năng kiếm sống. Vương Khả, Vương Khả, ngươi có thể giúp ta gửi tiền này cho cha mẹ, còn có con cháu ta không? Cầu ngươi, cầu ngươi!

Sa lão nhị bỗng nhiên kích động quỳ xuống.

- Không được!

Một đám tà ma phía dưới nhất thời trừng lớn mắt. Ngươi đưa tiền cho Sa lão nhị, chúng ta có thể đoạt lấy, ngươi chuyển giao người khác, chúng ta làm sao giành?

Nhưng Vương Khả căn bản không để ý đến tiếng kêu to của người phía dưới.

- Sa lão nhị, ngươi đừng vội quỳ, ta hỏi ngươi một vấn đề! Nhiều tiền như vậy, giao cho phụ nữ, trẻ con yếu đuối, ngươi cảm thấy bọn họ giữ nổi không?

Vương Khả nhìn Sa lão nhị.

Sa lão nhị biến sắc.

- Ta phái người hỏi thăm, hai huynh đệ các ngươi bị giết, bị bắt, cha mẹ ngươi còn có con cháu ngươi, ở Lưu Sa Tông cũng không nhận được đãi ngộ liệt sĩ gì, ngược lại, đã chuyển từ sơn môn của Lưu Sa Tông ra ngoài Tiên Trấn sống! Ngươi cảm thấy, vì nguyên nhân gì?

Vương Khả hỏi.

- Cái gì? Cái gì? Nhất định là Bát sư huynh độc ác kia. Thời điểm huynh đệ chúng ta ở tông môn, hắn không dám khó xử chúng ta, chúng ta vừa xảy ra chuyện, hắn liền hại thân nhân ta!

Sa lão nhị kinh sợ nói.

- Cho nên, ngươi cảm thấy, mười vạn cân linh thạch này đường đột giao cho cha mẹ ngươi, giao cho con cháu ngươi! Sẽ có kết quả gì?

Vương Khả hỏi.

- Còn có thể có kết quả gì, ha ha, đệ tử Ma giáo không giật thì Bát sư huynh kia, hoặc là sư huynh đệ khác cũng sẽ lặng lẽ giết cha mẹ hắn, sau đó cướp đoạt số tiền này!

Một tà ma cười to nói.

Cả người Sa lão nhị nhất thời đổ mồ hôi lạnh.

- Đa tạ, đa tạ ngươi nói cho ta biết, bằng không, ta sẽ hại chết phụ mẫu và con cháu ta rồi!

Sa lão nhị nhất thời hoảng sợ nói.

- Ừm, hiện tại, ngươi muốn xử trí số tiền này ra sao?

Vương Khả nhìn Sa lão nhị.

Sa lão nhị biến sắc, làm sao đây? Làm sao đây? Hiện tại lấy sẽ tiện nghi đám tà ma! Đưa cha mẹ con cháu thì sẽ hại bọn họ.

- Hôm nay gọi ngươi đến là để giải quyết vấn đề này! Sa lão nhị, ta không thể cứu ngươi ra ngoài! Nhưng ta có thể giúp ngươi giải quyết một chút vấn đề tài vụ! Đây cũng là sản phẩm thứ hai của công ty Thần Vương! Có thể hoàn mỹ giải quyết tất cả khốn khó của ngươi!

Vương Khả nói.

- Có ý gì?

Sa lão nhị sửng sốt.

Tất cả đệ tử Ma giáo đều tỏ ra tò mò.

Vương Khả vung tay lên, cách đó không xa, Đồng An An chỉ huy nhân viên công tác, thả ra bức điền phúc thật lớn.

“Rầm!

Bức điền phúc mở ra, mặt trên viết hai chữ “Ngân hàng!

- Đây là…?

Sa lão nhị khó hiểu nhìn hai chữ này.

- Sản phẩm thứ nhất của công ty Thần Vương ta gọi là bảo hiểm! Nghiệp vụ bảo hiểm! Hôm nay, sản phẩm thứ hai của công ty Thần Vương ta gọi là “ngân hàng! “Nghiệp vụ ngân hàng!

Vương Khả giải thích nói.

- Nghiệp vụ ngân hàng?

Sa lão nhị khó hiểu nói.

- Đúng vậy, nghiệp vụ ngân hàng, cung cấp cho vay! Cung cấp tồn trữ! Chỉ cần trả phí quản lý, có thể giải quyết vô số chuyện phức tạp trong cuộc sống!

Vương Khả nói.

- Hả, có ý gì?

Sa lão nhị trừng mắt khó hiểu nói.

- Lấy mười vạn cân linh thạch này của ngươi làm ví dụ đi! Ngươi có thể dùng nghiệp vụ tồn trữ! Nói đúng hơn là gửi mười vạn cân linh thạch này vào trong công ty Thần Vương ta, ai cũng không thể lấy đi! Chỉ có ngươi có thể lấy đi! Chỉ cần trả tiền phí quản lý nhất định, công ty Thần Vương ta sẽ thay ngươi bảo quản số tiền này! Thậm chí, ngươi có thể chỉnh sửa người rút tiền! Chỉ cần phí quản lý không nhiều lắm, ngươi có thể chỉ định cha mẹ ngươi, cháu ngươi, từng tháng đến ngành ngân hàng công ty Thần vương lĩnh lượng nhỏ linh thạch, dùng để sinh hoạt, tu luyện! Lượng tiền lớn, bọn họ không thể rút! Cũng sẽ không có nguy hiểm quá lớn. Nếu có một ngày, đà chủ nào của Ma giáo động lòng từ bi, thả ngươi đi, ngươi cũng có thể bằng thân phận của ngươi, sau khi trả tiền quản lý, lãnh toàn bộ tiền thừa lại! Nghiệp vụ tồn trữ, giải quyết tất cả nan đề của người! Nghiệp vụ tồn trữ là lựa chọn sáng suốt nhất của ngươi!

Vương Khả buồn cười nói.

Sa lão nhị vừa nghe, nhất thời cả người run lên! Nghiệp vụ tồn trữ ngân hàng của Vương Khả này, giống như làm riêng cho mình. Số tiền này có thể để cha mẹ, con cháu từ từ hưởng dụng? Thật sự là rất tận tâm? Trong mắt Sa lão nhị bỗng nhiên ươn ướt.

- Sa lão nhị, ngươi không phải hoài nhi danh dự công ty Thần Vương ta chứ?

Vương Khả cười nói.

- Không, không nghi ngờ, công ty Thần Vương nếu không có uy tín cũng sẽ không cho ta mười vạn cân linh thạch này. Cám ơn ngươi, cám ơn ngươi Vương Khả! Ta muốn gửi mười vạn cân linh thạch này vào ngân hàng ngươi, từng tháng cho cha mẹ ta, con cháu ta một ít tiền sinh hoạt là được rồi, cám ơn ngươi, cám ơn ngươi!

Sa lão nhị kích động đến cả người run rẩy.

Trong lúc nhất thời, tà ma dưới đài mở to hai mắt nhìn nhau, đây là ý gì? Ngân hàng? Tồn trữ? Là cái quái gì? Rất nhiều người còn ngây ngốc. Đại trạch Vương gia ở phía xa đã trở nên sôi trào.

- Vương huynh đệ, đây là sản phẩm thiết kế riêng cho Sa lão nhị sao? Tồn trữ ngân hàng? Vương huynh đệ nghĩ thật chu đáo!

- Đúng vậy, chính đạo ta, cần có người có lòng trách nhiệm như vậy, Vương huynh đệ quả nhiên không làm ta thất vọng!

- Tuy không cứu được Sa lão nhị, nhưng cứu được cha mẹ, con cháu hắn!

- Công ty Thần Vương quả thật như lời Vương Khả nói, có lòng trách nhiệm xã hội!

Trong tán thưởng của mọi người, chỉ có Trương Chính Đạo mở lớn miệng.

- Mẹ nó, Vương Khả, ngươi cũng quá đen rồi! Mua bảo hiểm, còn có thể đánh đố, chết có thể được tiền bồi thường! Nhưng tồn trữ ngân hàng này thì được gì? Người khác thả toàn bộ tiền vào túi ngươi! Ngươi còn có mặt mũi thu phí quản lý! Người điên nào cần thứ này, còn không đánh chết ngươi đã may lắm rồi!

Trương Chính Đạo trừng mắt nhìn ra phương xa.

- Ta muốn gửi, ta muốn gừi mười vạn cân linh thạch vào công ty Thần Vương! Cảm ơn ngươi, Vương Khả!

Sa lão nhị hô từ xa.

----------oOo----------

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)