Trên bảy trăm năm mươi cây cột, treo bảy trăm năm mươi phản đồ phối hợp mưu sát Ma Tôn, chờ đợi chịu hành hình, vẻ mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Vương Khả lại không chút khách khí, nhất thời thao túng Thiên Lôi Tru Ma Trận.
“Ầm!
Nhất thời, mây đen không trung dày đặc, lôi điện cuồn cuộn phóng xuống.
Bổ mạnh lên đám tà ma chịu hành hình.
Giờ phút này, trong một tiểu viện Long Tiên Trấn, Mạc Tam Sơn nhìn chằm chằm.
- Vương Khả, ngươi ngàn tính vạn tính, không tính đến lúc này, ngươi phải chết rồi, ha ha, ngươi sắp lộ tẩy rồi!
Mạc Tam Sơn lộ ra vẻ đắc ý.
Đại trạch Vương giả, Thiết Lưu Vân đột nhiên biến sắc.
- Không tốt!
Thiết Lưu Vân cả kinh kêu lên.
- Sao vậy? Vương huynh đệ tru sát tà ma, có gì không tốt?
Triệu Tứ kinh ngạc nói.
- Vương Khả sắp bại lộ rồi!
Thiết Lưu Vân lo lắng nói.
- Cái gì?
Mọi người nhìn Thiết Lưu Vân.
- Tru ma, là muốn kiểm tra người! Đệ tử chính đạo chúng ta tru ma, sẽ có công đức vào người! Mà đệ tử Ma giáo giết hại lẫn nhau, sẽ không có công đức sinh ra!
Thiết Lưu Vân lo lắng nói.
- Ai da, không tốt rồi, Vương huynh đệ là đệ tử chính đạo chúng ta, một khi giết tà ma, tất yếu có vô số kim quang công đức nhảy vào trong cơ thể, vậy hắn không phải sắp bại lộ rồi?
Triệu Tứ biến sắc.
- Nếu Vương huynh đệ nhập ma, hắn tru ma, không có dị tượng công đức, nhưng, Vương huynh đệ là đệ tử chính đạo mà! Hắn sắp bại lộ rồi!
Trong lúc nhất thời, phía trên ban công đại trạch Vương giả, tất cả đều là ánh mắt lo lắng.
Mạc Tam Sơn trong tiểu viện cách đó không xa, vẻ mặt chờ mong, chờ mong Vương Khả bại lộ thân phận đệ tử chính đạo, chờ mong Vương Khả bị đám tà ma tru sát mà chết.
Sân thượng tòa cao ốc Thần Vương, Đường chủ đệ nhất cũng chờ đến lúc này, cho nên vừa rồi mới không tiếp tục kiểm tra ma khí của Vương Khả. Dù sao, một khi tru ma, thân phận sẽ hoàn toàn bại lộ.
“Ầm ầm ầm!
Dưới Thiên Lôi Tru Ma Trận, vô số lôi điện hướng thẳng bảy trăm năm mươi tà ma phản nghịch, trong lúc nhất thời, Mộc Tru Lâm kia, lộ ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.
- Đừng mà, a!
- Ta không muốn chết, ta không muốn chết!
- Ma Tôn, ta sai lầm rồi, đừng dùng lôi điện đánh ta, a!
- Ma Tôn, đều là Sắc Dục Thiên mệnh lệnh, tha mạng đi!
- A…!
Tiếng kêu thảm thiết thê lương không ngừng, đáng tiếc, không ai đồng tình bọn họ. Đệ tử chính đạo sẽ không đồng tình bọn họ, đệ tử Ma giáo cũng sẽ không đồng tình bọn họ, bọn họ là phản đồ của Ma giáo, là thù địch của chính đạo.
“Ầm ầm ầm!
Lôi điện cuồng bạo, ầm ầm đánh xuống.
- Chết, chết, chết…!
Vương Khả rống to.
Cầm lên lệnh bài thao túng Thiên Lôi Tru Ma Trận, cả Mộc Trụ Lâm bao phủ trong lôi quang.
Vương Khả đi vào, bốn phía hiện lên điện quang lóng lánh, khiến người ta không thấy rõ thân ảnh này, khiến người ta không thấy rõ có công đức sinh ra không?
Chính đạo tru ma sẽ có công đức màu vàng thoát ra từ trong cơ thể tà ma dũng mãnh tiến vào cơ thể người tru ma. Nhưng kim quang công đức này không nhiều lắm, trình độ ánh sáng làm sao so sánh được với lôi quang lóng lánh bốn phía?
- Ha ha, Vương huynh đệ thật thông minh, dùng lôi điện quang, che giấu kim quang công đức!
Triệu Tứ kinh hỉ nói.
- Là ta xem thường Vương huynh đệ rồi, Vương huynh đệ có thể chu toàn trong Ma giáo, làm sao không nghĩ đến chuyện này? Lần hành hình này, dùng Thiên Lôi Tru Ma Trận, khẳng định đã suy xét đến chuyện này!
- Lôi điện quang rất lóng lánh, khiến người ta căn bản không nhìn thấy kim quang công đức. Sư đệ, ngươi nghĩ ra biện pháp thật tốt!
Một đám đệ tử chính đạo đều tỏ vẻ khen ngợi trí tuệ của Vương Khả. Chỉ có Trương Chính Đạo mở to hai mắt nhìn trận đạo này, trầm mặc một hồi, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Một tiểu viện khác, Mạc Tam Sơn trừng lớn mắt, hưng phấn trên mặt toàn bộ cứng lại.
- Điện chủ, chiêu lừa dối này của Vương Khả dùng thật xảo quyệt a. Dùng lôi điện quang, che giấu kim quang công đức hắn thu hoạch, cả đệ tử Ma giáo đều bị hắn giấu diếm!
Một thuộc hạ cảm thán nói.
- Không đúng, không đúng, không có kim quang công đức, vì sao?
Vẻ mặt Mạc Tam Sơn mờ mịt.
- Cái gì?
- Kim Đan Cảnh các ngươi nhìn không thấu cảnh tượng trong lôi điện, Nguyên Anh Cảnh chúng ta có thể không thấy rõ sao, không có, căn bản không có kim quang công đức gì tiến vào người Vương Khả? Vì sao? Vì sao?
Mạc Tam Sơn cả kinh kêu lên.
Vì sao lại như vậy, thời điểm mình nhận định Vương Khả là đệ tử chính đạo, Vương Khả bỗng nhiên biến thành đệ tử Ma giáo? Vì sao lại như vậy.
Đồng dạng mờ mịt còn có phân thân quạ đen của đường chủ đệ nhất đang đứng ở tầng cao nhất tòa cao ốc Thần Vương kia.
Phân thân quạ đen nhìn chằm chằm Vương Khả trong mưa bão sấm chớp, cơ mặt co giật.
Mạc Tam Sơn, lão già này lại gạt ta? Vương Khả tru ma, căn bản không có công đức! Đây không phải tà ma thì là cái gì? Ta bị ngươi lừa gạt rồi! Mạc Tam Sơn, ngươi hại ta hôm nay thật mất mặt!
“Ầm!
Khi đạo lôi điện cuối cùng chấm dứt, mây mù trong không trung chậm rãi tán đi. bảy trăm năm mươi cái cột, tà ma trên cột đều tử vong, cháy sém, có người nổ chia năm xẻ bảy, không còn lưu lại ai, tất cả đều tử vong.
Vương Khả đi ra khỏi Mộc Trụ Lâm, cung kính thi lễ với Ma Tôn trên đại lâu.
- Khởi bẩm Ma Tôn, hành hình đã xong, bảy trăm năm mươi người phản nghịch Ma giáo đều có tội! Nguyện chúc Thái Âm Ma giáo chúng ta, được Ma Tôn dẫn dắt, Thái Âm Ma giáo, bách chiến bách thắng, giáo chủ Ma Tôn, văn thành võ đức, thiên thu muôn đời, nhất thống thiên hạ!
Vương Khả chúc mừng.
Dưới chúc mừng, mọi người bỗng nhiên nhìn về phía Vương Khả. Mẹ nó, tiểu tử ngươi cũng quá biết nịnh bợ rồi, loại từ ngữ buồn nôn này đều có thể nói ra miệng? Nhưng Vương Khả đã mở đầu, mọi người chỉ có thể làm theo.
- Thái Âm Ma giáo, bách chiến bách thắng, giáo chủ Ma Tôn, văn thành võ đức, thiên thu muôn đời, nhất thống thiên hạ!
Tất cả đệ tử Ma giáo đều cùng hô lên chúc mừng.
----------oOo----------