Bất Diệt Thần Vương

Chương 412: Tam quan vỡ nát (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Tam quan Chu Yếm vỡ nát! Cmn! Vì sao lại thế này?

Chu Hồng Y quay đầu đi. Để lại Chu Yếm hứng chịu sự phỉ nhổ từ bốn phương tám hướng.

Quả nhiên, những đệ tử ma giáo trên Đảo Ma Long bắt đầu chỉ trỏ Chu Yếm, dùng vẻ mặt ghét bỏ nhìn hắn.

- Ta nói với ngươi rồi, Chu Yếm là chuyên gia gây họa, cách xa hắn ra.

- Đúng vậy, nghe nói hắn trông coi một đại lao, vậy mà thả chạy mất một đám đệ tử chính đạo!

- Ngươi không biết sao? Chu đường chủ có đứa cháu trai này đúng là đen tám đời! Suốt ngày chùi đít giúp hắn!

- Đúng vậy, Chu đường chủ giúp cho Chu Yếm thoát tội, nếu không, mười Chu Yếm cũng không đủ chết!

- Ngôi sao tai họa! Cách xa hắn một chút!

- Đúng là người chuyên gây họa!

. ..

. ..

. ..

Nghe đám người chỉ trỏ khắp nơi, Chu Yếm cảm giác cuộc sống này không còn gì để luyến tiếc nữa, mẹ nó, còn đau hơn việc Xà Vương dùng độc đâm vào hắn mười ngày mười đêm! Vì sao người bị thương luôn là ta? Ta trêu chọc ai?

________________________________________

Thủy Tinh Long Cung. Trong một gian thư phòng.

Ma Tôn đang nhìn tình báo từ khắp nơi đưa đến, trước mặt có một thị nữ bước đến.

- Sao vậy?

Ma Tôn hỏi mà không ngẩng đầu lên.

- Ma Tôn, nô tì điều tra được, những ngày Vương Khả ở đảo Ma Long toàn tìm nhân viên tạp vụ chơi mạt chược! Không chịu rời đi!

Thị nữ cung kính nói.

- A? Chơi mạt chược?

Ma Tôn vừa phê duyệt tình báo vừa trầm giọng nói.

- Vâng, nô tì đã tìm nhân viên tạp vụ kia hỏi thăm, trong lúc chơi, dù nói chuyện thiên nam địa bắc thế nào, đều vô tình hỏi một vấn đề, có thấy cô nương tên Long Ngọc không?

Thị nữ kia cung kính nói.

Ma Tôn dừng bút lại.

- Bọn họ nói như thế nào?

Ma Tôn ngẩng đầu nhìn về phía thị nữ kia.

- Vương Khả hỏi kín đáo, nhưng những nhân viên tạp vụ kia không xem ra gì, nhưng dù sao bọn họ không thể đi vào Thủy Tinh Long Cung, tất nhiên không thể lộ gì cho Vương Khả!

Thị nữ kia cung kính nói.

Ma Tôn trầm ngâm chốc lát.

- Ma Tôn, có cần nô tì đi gõ cảnh cáo Vương Khả không? Hắn dám nghe ngóng lung tung về tình hình trong Thủy Tinh Long Cung?

Thị nữ kia hỏi.

- Được rồi, cứ cho hắn đợi đó! Cẩn thận, đừng nói gì, cũng đừng hỏi gì cả!

Ma Tôn trầm giọng nói.

- Vâng! Nô tì sẽ dặn dò tất cả thị nữ, không cho nói chuyện với Vương Khả.

Thị nữ kia cung kính nói.

Ma Tôn không nói gì, tiếp tục phê duyệt tấu chương.

Cứ như vậy, lại mười ngày trôi qua, thị nữ kia báo lại lần nữa!

- Ma Tôn, cuối cùng hôm nay Vương Khả cũng rời khỏi Ma Long đảo!

Thị nữ kia cung kính nói.

- Đi rồi?

Ma Tôn ngẩng đầu.

- Vâng, nô tì thấy hắn không muốn đi cho lắm, cứ nhìn chằm chằm Thủy Tinh Long Cung một lúc lâu, cuối cùng thở dài lên thuyền rời đi.

Thị nữ kia giải thích nói.

- Thở dài?

Hình như trong giọng nói của Ma Tôn có chút vui vẻ.

- Đúng vậy, hắn muốn nữ nhân đến điên rồi, nhắm vào cả Thủy Tinh Long Cung, cũng không nhìn xem bản thân có thân phận gì! Hơn nữa, Thủy Tinh Long Cung làm gì có Long Ngọc gì đó?

Thị nữ kia quở trách.

- Được rồi, ngươi lui ra đi! Việc này dừng ở đây, không được lộ ra ngoài!

Ma Tôn phất phất tay.

- Vâng!

Thị nữ kia cung kính lui xuống.

Đợi thị nữ rời đi, Ma Tôn thả bút lông xuống, một mình dựa vào bảo tọa, trầm ngâm một lúc lâu.

- Ai ~~~~~!

Cuối cùng, Ma Tôn thở dài, lần nữa cầm bút lông lên phê duyệt tình báo!

________________________________________

Trên Chướng Hải.

Vương Khả dẫn theo Đồng An An lên thuyền rời đi.

- Vương, Vương Khả, lúc trước, lúc trước . . . !

Đồng An An khó mở lời.

- Gọi Vương Khả cái gì? Phải gọi đà chủ, hoặc ông chủ! Biết chưa? Ta bỏ ra bao nhiêu thứ mới bảo vệ được ngươi! Ngươi biết ta đập bao nhiêu trên người ngươi không? Vất vả lắm Ma Tôn mới không truy cứu, ta phải nói bao nhiêu lời hay trước mặt Thánh Tử thì hắn mới không truy cứu ngươi! Còn có lão đại sau lựng Thánh Tử nữa, ta còn phải đi giải thích với hắn, mẹ nó, nếu ngươi dám phản bội ta, ta sẽ trở thành trò cười cho cả thiên hạ!

Vương Khả trợn mắt nói.

- Vâng, sẽ không, sẽ không!

Đồng An An lập tức cười khổ nói.

Mặc dù hắn bị Vương Khả lừa thảm nhiều lần như vậy, nhưng trong giây phút sống chết, may mắn có Vương Khả! Lần này, dù bốn đường chủ cũng không cứu nổi hắn, nhưng Vương Khả lại bảo vệ được hắn! Trong lòng Đồng An An rất cảm động.

- Không thì tốt, lần này ngươi đi cao ốc Thần Vương với ta, giúp ta xử lý chuyện ở đó! Ngươi giúp ta tìm thêm mấy ma đầu…, không, tìm giúp ta mấy phú hào ma giáo mua sản phẩm của ta, để cho ta có cảm giác cân bằng lại!

Vương Khả trầm giọng nói.

- Vâng! Nhưng cái bảo hiểm kia của đà chủ, ta thấy đệ tử ma giáo không ngốc, không dễ lừa gạt như vậy đâu?

Đồng An An cười khổ nói.

- Lừa gạt? Lừa gạt cái gì? Chúng ta là công ty chính quy, bán ra sản phẩm chính quy! Cái gì gọi là lừa gạt?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Ách?

- Xem ra ngươi còn chưa đồng ý với văn hóa xí nghiệp công ty Thần Vương, đợi vài bữa nữa ta sẽ tẩy não cho ngươi, không, sẽ huấn luyện cho ngươi, ngươi học cho kỹ! Ta xem trọng ngươi!

Vương Khả trầm giọng nói.

Đồng An An trừng to mắt, tẩy não cho ta? Ta đã nghe được rồi, ngươi tưởng ngươi sửa từ thì ta sẽ ngây ngốc sao?

- Đợi công ty Thần Vương khai trương, Ma Tôn và mấy vị đường chủ sẽ tham gia cắt băng, đến lúc đó ngươi phải xử lý mọi chuyện ổn thỏa, đừng xảy ra vấn đề!

Vương Khả trầm giọng nói.

- Cái gì? Ma Tôn và mấy vị đường chủ đến cắt băng? Bọn họ có bệnh…!

Đồng An An nói được một nửa, cương cứng ở đó.

Bởi vì, Vương Khả đen mặt, đánh một cái lên đầu hắn.

- Cốc!

- Mẹ nó, có lời gì, ngươi không biết tự nói trong lòng sao? Ngươi dám mắng Ma Tôn, Đường chủ có bệnh? Ngươi tự tìm đường chết? Ngươi tìm đường đường chết cũng đừng liên lụy đến ta!

Vương Khả trợn mắt nói.

Đồng An An lúng túng, đúng thật là do hắn sơ sót. Ở đây có tai vách mạch rừng, mình nói vậy thì chết chắc?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)