- Vương huynh, ngươi còn không tin? Nếu không ta thề độc cho ngươi xem?
Trương Chính Đạo vội vàng nói.
- Đừng, ta không tin lời thề! Nếu lời thề có tác dụng, những cặn nam, cặn nữ kia sớm đã bị sét đánh chết vô số lần rồi!
Vương Khả lắc đầu.
- Vậy ngươi muốn thế nào mới tin được ta đây?
Trương Chính Đạo vội vàng nói.
- Thế chấp mệnh căn của ngươi cho ta, nếu dối gạt, ta sẽ hủy nó!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Vương Khả, ngươi ác như vậy? Ta là đơn truyền đời thứ 9, còn chưa lưu hậu đại cho gia tộc, ngươi đã muốn hủy ta?
Trương Chính Đạo lập tức che hạ thân, bị dọa đến liên tiếp lui về phía sau.
Vương Khả:
-...
- Cây quạt xếp trong tay ngươi, không phải mệnh căn của ngươi sao? Lần trước vì cây quạt xếp này, ngươi ngay cả mạng cũng không để ý, chính ngươi nói, cây quạt xếp này chính là mệnh căn của ngươi!
Mặt Vương Khả đen lại nói.
- Sao ngươi không nói sớm, làm ta sợ muốn chết! Quạt xếp? Cái quạt xếp này...
Vẻ mặt Trương Chính Đạo không nỡ nhìn quạt xếp trong tay.
Quạt xếp đen kịt, coi như triển khai cũng bao phủ một tầng hắc vụ, nhìn không ra là cái gì, nhưng vẻ mặt của Trương Chính Đạo cực kỳ không nỡ.
Vương Khả cầm qua nói:
- Chỉ cần ngươi không gạt, đến lúc đó ta sẽ trả lại cho ngươi!
Trương Chính Đạo không nỡ nhìn quạt xếp, gật đầu nói:
- Được rồi, ngươi nhớ đừng làm mất!
- Yên tâm!
Vương Khả thu quạt xếp vào trong tay áo.
Giờ phút này tâm tình của Vương Khả cực kỳ kích động, không phải bởi vì quạt xếp, mà là Trương Chính Đạo nói, chỉ cần cứu U Nguyệt công chúa gì kia, thì có thể vào Thiên Lang Tông? Tâm nguyện 10 năm qua của mình nha. Chỉ có đi Thiên Lang Tông, mới có thể xử lý vận rủi trên người mình.
- Tốt rồi, ta tin tưởng lời ngươi nói, bây giờ nói tình huống cụ thể của U Nguyệt công chúa kia! Ngươi làm sao nhận được tin tức? Còn nữa, Kim Ô Tông tuyên bố Huyền Thưởng Lệnh, căn bản không có chân dung của U Nguyệt công chúa! Nhiếp gia làm sao xác định được?
Vương Khả nhìn về phía Trương Chính Đạo.
- Ta biết U Nguyệt công chúa chạy trốn vào Thập Vạn Đại Sơn, nên liền đuổi tới, vài ngày trước ở trong một sơn cốc tìm được dấu vết chiến đấu cuối cùng của bọn họ, lần theo manh mối, ta đuổi tới Chu Tiên Trấn, vừa vặn bắt được một đệ tử Nhiếp gia tiến về Kim Ô Tông báo tin, từ trong miệng hắn biết được, lúc đầu người Nhiếp gia cũng không biết U Nguyệt công chúa, chỉ là trùng hợp gặp được nàng, là một thủ hạ của U Nguyệt công chúa vô ý tiết lộ ra thân phận, Nhiếp gia chủ biết được, trong nháy mắt lập kế hoạch, đầu tiên là lừa gạt đám người U Nguyệt công chúa tín nhiệm, sau đó hạ độc, cuối cùng giết hai thủ hạ của U Nguyệt công chúa và bắt nàng! Hiện tại chỉ đợi thông báo cho Kim Ô Tông! Mặc dù ta chặn được một đệ tử Nhiếp gia, nhưng còn có ba đệ tử Nhiếp gia từ ba con đường khác nhau đi Kim Ô Tông, nhiều nhất nửa tháng, người của Kim Ô Tông sẽ đến!
Trương Chính Đạo lo lắng nói.
- Nhiếp gia? Là đệ nhất thế gia của Chu Tiên Trấn! Gia chủ Nhiếp Thiên Bá càng là lão hồ ly! Từ trong tay hắn cứu U Nguyệt công chúa ra, căn bản là không có khả năng!
Vương Khả cau mày nói.
- Người khác không có khả năng, nhưng Vương huynh nhất định có thể được!
Trương Chính Đạo vội vàng nói.
Vương Khả đen mặt nói:
- Mặc dù Vương gia ta ở Chu Tiên Trấn 10 năm, nhưng chỉ làm sự tình buôn bán, người mạnh nhất Vương gia chính là ta, Tiên Thiên cảnh bình thường mà thôi! Nhiếp gia kia có tới vài chục Tiên Thiên cảnh, Nhiếp Thiên Bá ở 30 năm trước đã đến Tiên Thiên đỉnh phong, bây giờ không biết cường đại cỡ nào! Ngươi để ta đi cướp người của hắn?
- Vậy ngươi có thể giúp ta điều tra, U Nguyệt công chúa bị giam giữ ở đâu hay không? Ta sẽ đào một đường hầm trộm nàng ra!
Trương Chính Đạo vội vàng nói.
- Đã nói với ngươi, Nhiếp Thiên Bá là lão hồ ly, trước khi nhìn thấy đệ tử Kim Ô Tông, hắn sẽ bại lộ chỗ giam giữ U Nguyệt công chúa? Chuyện lớn như vậy, lúc trước ta còn không nhận được tin tức, rất rõ ràng, Nhiếp Thiên Bá đã phong tỏa tin tức, ai cũng không nói cho! Muốn âm thầm phát tài!
Vương Khả híp mắt nói.
- Cũng đúng, lúc trước ta bắt người đi Kim Ô Tông báo tin, hắn là thân tín của Nhiếp Thiên Bá, nhưng cũng không biết U Nguyệt công chúa bị giam ở đâu!
Vẻ mặt Trương Chính Đạo sốt ruột.
- Nhiếp Thiên Bá khẳng định giấu kín U Nguyệt công chúa, hắn là loại không thấy thỏ sẽ không thả ưng! Muốn từ trong tay hắn cứu U Nguyệt công chúa, khó!
Vương Khả híp mắt nói.
- Vậy làm sao bây giờ? Mệnh căn của ta đã giao cho ngươi, ngươi không thể thấy chết không cứu! Nếu U Nguyệt công chúa chết, cấp trên cũng sẽ giết ta, Vương huynh, nể tình mấy năm nay ta dẫn ngươi đi đào mộ, vớt không ít chỗ tốt, ngươi nhất định phải giúp ta một chút!
Trương Chính Đạo muốn nhào lên.
Vương Khả lập tức né tránh Trương Chính Đạo nói.
- Đừng nóng vội, để cho ta suy nghĩ một chút, để cho ta suy nghĩ một chút!
Vương Khả nhíu mày suy tư.
Trương Chính Đạo quả nhiên bất động, chờ Vương Khả suy tư.
Trương Chính Đạo muốn cứu U Nguyệt công chúa, Vương Khả cũng muốn cứu U Nguyệt công chúa, bởi vì đây là cơ hội duy nhất để mình vào Thiên Lang Tông.
Trong đại điện, Vương Khả đi qua đi lại, suy tư một hồi lâu, đột nhiên ánh mắt của hắn sáng lên.
- Vương huynh, ngươi có biện pháp từ trong tay Nhiếp Thiên Bá đoạt được U Nguyệt công chúa?
Trương Chính Đạo vội vàng hỏi.
Vương Khả lắc đầu:
- Đoạt? Không đoạt được! Bất quá ta có thể biến thêm một cái U Nguyệt công chúa ra!
- Lại biến thêm một cái? Ngươi sẽ không tìm người giả mạo U Nguyệt công chúa, sau đó đi Thiên Lang Tông gạt người đó chứ?
Trương Chính Đạo choáng váng nói.
- Trong mắt ngươi, ta là người thích lừa gạt sao?
Vương Khả đen mặt nói.
Trương Chính Đạo kiên định gật đầu.
Vương Khả:
-...