- Sắc Dục Thiên, ngươi đúng là có trăm phương ngàn kế! Còn có đám đường chủ các ngươi nữa! Ngu xuẩn, nghĩ rằng ta chết rồi sao? Để mặc Sắc Dục Thiên muốn làm gì thì làm?
Nhìn thấy Thánh Tử cầm bốn lệnh bài lên, thử thôi động chân khí, trên mặt Long Ngọc hiện lên sự bực bội.
- Tu vi của ta còn chưa hoàn toàn khôi phục, bây giờ mở ra cửa Thủy Tinh Long Cung, chắc chắn Sắc Dục Thiên sẽ phát hiện ra ta! Hắn muốn cướp Thái Âm Quyền Trượng trong tay ta sao? Hừ, phải một thời gian nữa mới được! Làm sao bây giờ? Ai ngăn cản hắn lại giúp ta! Cho ta thêm nửa canh giờ nữa, nửa canh giờ nữa là đủ rồi.
Long Ngọc lo lắng nói.
Trong hình ảnh, Thánh Tử đã đi đến trước cửa, nếu cửa mở ra, Long Ngọc chưa khôi phục hoàn toàn, đến lúc đó phải làm sao đây?
- Ai có thể kéo dài thời gian giúp ta đây?
Long Ngọc sốt ruột.
Ngay lúc này, Vương Khả trên bảo tọa nhảy xuống dưới.
- Thánh Tử, hôm nay ngươi lên làm giáo chủ, ta vội vàng đến đây, chưa kịp chuẩn bị làm gì cả, nên dùng vật này thay quà tặng vậy!
Bỗng nhiên Vương Khả mở miệng nói.
Quà tặng?
Sắc Dục Thiên dùng ánh mắt tràn đầy sát khí nhìn Vương Khả! Mẹ nó, người mù cũng nhìn ra việc đẩy Thánh Tử đăng cơ là giả, ta chỉ lừa hắn mở cửa cho ta thôi, ngươi nghĩ Thánh Tử đăng cơ làm giáo chủ thật sao? Ngươi còn tặng quà cho hắn? Ngươi bị bệnh tâm thần rồi!
Nhưng đã đến giây phút cuối cùng, Sắc Dục Thiên cũng không ngăn cản, dù sao, tính tình Thánh Tử vẫn như trẻ con, dỗ dành là tốt nhất, nếu nó không muốn, lăn lộn dưới đất không phối hợp, vậy thì ta còn đau đầu hơn.
Tặng quà thì ngươi tặng đi! Nhanh lên, đừng làm chậm trễ chuyện của ta!
Sắc Dục Thiên hung hăng trợn mắt nhìn Vương Khả.
Long Ngọc trong Thủy Tinh Long Cung nhìn thấy hình ảnh này, trên mặt khẽ cười khổ.
- Ngươi nghe được lời của ta sao? Ngươi kéo dài thời gian giúp ta sao? Nhưng ngươi kéo được không?
Đương nhiên Vương Khả không nghe được lời của Long Ngọc, chỉ là hắn bỗng nhiên nghĩ đến chuyện mình cũng là nhân viên chuyển phát nhanh, có đồ vật cần đưa đến tay Thánh Tử nữa.
Quái vật khô lâu bị trấn áp dưới Linh Sơn trong Thiên Lang Tông, bảo mình đưa một chiếc răng cho Thánh Tử.
Tìm lúc khác đưa cho Thánh Tử?
Vương Khả không ngốc, cảnh tượng trước mặt này, rõ ràng Sắc Dục Thiên đang lừa Thánh Tử. Mẹ nó! Lỡ may cửa mở ra, Sắc Dục Thiên quay đầu giết ngay mình và Thánh Tử thì làm sao? Thánh Tử chết rồi, ta đưa cái răng này cho ai?
Cái xương mà Thánh Tử cho ta cũng là một máy quay! Nói không chừng cái răng mà quái vật khô lâu đưa cho ta cũng là thiết bị định vị và máy nghe trộm thì sao? Lỡ Thánh Tử chết rồi, ta lại đưa răng, vậy chẳng phải là giao hàng thất bại? Quay đầu bị hỏi tội thì sao?
Bây giờ đưa răng cho Thánh Tử, lát nữa xảy ra chuyện gì cũng chẳng liên quan đến ta, ít nhất, ta đã đưa răng, Thánh Tử cũng đã nhận! Ta đã làm tròn trách nhiệm rồi!
Tặng quà giây phút quan trọng nhất, người khác cảm thấy khó hiểu, nhưng Thánh Tử lại không thèm quan tâm.
- Vương Khả, ngươi tặng quà cho ta sao? Cho ta xem một chút!
Thánh Tử ném lệnh bài ra, lập tức ôm hộp quà Vương Khả đưa cho.
Sắc mặt Sắc Dục Thiên cứng đờ, đó là lệnh bài của bốn đường chủ đấy, ngươi tiện tay ném?
Sắc Dục Thiên nén giận, chờ Thánh Tử mở quà.
Mở hộp ngọc ra, bên trong là một cái răng to bằng bàn tay trẻ con.
- Răng?
Đám người Tử Bất Phàm sững sờ.
Vương Khả làm gì thế? Có ai tặng răng bao giờ không?
- Được rồi, đã đưa quà, Vương Khả, ngươi cút sang một bên đi, đừng quấy rầy Thánh Tử nữa!
Sắc Dục Thiên trợn mắt nói.
Vương Khả không quan tâm, đã chuyển phát nhanh xong, cả người nhẹ nhõm hơn nhiều.
- Được rồi, Thánh Tử cầm lệnh bài lên, mở cửa Thủy Tinh Long Cung ra đi!
Sắc Dục Thiên nhìn chằm chằm Thánh Tử, thúc giục.
Nhưng ngay khi Thánh Tử cầm cái răng kia, cả người hắn cứng đờ, nhắm mắt lại, giống như đang cảm ứng cái răng kia. Không nhúc nhích!
- Thánh Tử? Ngươi không nghe ta nói gì sao?
Sắc Dục Thiên lạnh lùng nói.
Thánh Tử không nhúc nhích.
- Thánh Tử?
Sắc Dục Thiên bắt đầu cảm thấy bực bội.
- Hình như Thánh Tử đang nhập định!
Tử Bất Phàm bên cạnh nói.
Sắc Dục Thiên.
- . . . !
Nhập định? Nhập định cái rắm a! Cmn ta chuẩn bị bố cục lớn như thế, tìm nhiều người đến diễn kịch cho ngươi xem, phí bao nhiêu sức lực để lừa ngươi mở cái cửa, vậy mà ngay lúc này ngươi lại nhập định? Nhập em gái ngươi!
- Thánh Tử, tỉnh dậy!
Sắc Dục Thiên tức giận bước lên trước đẩy Thánh Tử.
- Oanh!
Lại nhìn thấy chiếc răng Thánh Tử cầm trên tay tỏa ra ánh sáng trăng, hình thành một kết giới ngăn Sắc Dục Thiên ở bên ngoài. Sắc Dục Thiên sững sờ.
- Chiếc răng kia có vấn đề? Có thể tự động hộ chủ? Sao có thể?
Tử Bất Phàm kinh ngạc nói.
Lại nhìn thấy bên ngoài chiếc răng tạo ra một kết giới bọc Thánh Tử lại, chỉ cần Sắc Dục Thiên đến gần, trên kết giới sẽ có rất nhiều răng nanh, phòng ngự người khác, không cho đến gần.
Thánh Tử nhập định bên trong kết giới.
Sắc Dục Thiên giương mắt nhìn, sao lại thế này?
- Vương Khả, ngươi làm cái gì vậy? Ngươi đưa cho Thánh Tử cái gì?
Sắc Dục Thiên trừng mắt rống về phía Vương Khả.