Bất Diệt Thần Vương

Chương 38: Người giả bị đụng (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Trương Thần Hư sầm mặt lại, trong lòng càng oán hận, quạt xếp bay nhanh về phía kiệu hoa.

- Làm càn!

Một tiếng gào to từ đằng xa truyền đến.

- Hô!

Một vệt sáng kích xạ, lại là một thanh phi kiếm, lấy tốc độ cực nhanh chém tới đầu của Trương Thần Hư, nếu Trương Thần Hư còn xuất thủ với kiệu hoa, như vậy nhất định sẽ bị phi kiếm chém đầu.

- Ai!

Trương Thần Hư biến sắc, bạch phiến quay lại đón lấy phi kiếm.

Oanh!

Phi kiếm bị bạch phiến chấn bay về, mà lúc này, đám đệ tử Thiên Lang Tông đã đến phụ cận, một nam tử trung niên cầm đầu tiếp được phi kiếm, trừng mắt nhìn Trương Thần Hư.

- Các hạ là ai, lại dám đến Thiên Lang Tông ta làm càn?

Nam tử trung niên kia trợn mắt nói.

Bên kiệu hoa, ánh mắt của Vương Khả sáng lên, đệ tử Thiên Lang Tông không biết nam tử cầm bạch phiến? Quá tốt rồi, bản thân vốn chuẩn bị rất nhiều từ ngữ, hiện tại đều không cần thiết rồi.

Vương Khả đá nhẹ Trương Chính Đạo một cái, ra hiệu hắn nhanh diễn.

- Ai u, giết người, cứu mạng, eo của ta gãy mất rồi, đầu đau quá, ai u, cứu mạng!

Trương Chính Đạo phối hợp la lên, trong nháy mắt cắt đứt nam tử trung niên và Trương Thần Hư đối thoại.

Nam tử trung niên nhíu mày, chỉ Trương Thần Hư quát:

- Mọi người vây quanh hắn, đừng cho hắn chạy!

- Vâng!

Các đệ tử Thiên Lang Tông vây Trương Thần Hư lại, nam tử trung niên kia thì nhìn về phía Trương Chính Đạo.

- Tại hạ Thiên Lang Tông Tôn Tùng! Ngươi có bị làm sao không?

Nam tử trung niên hỏi.

Trương Chính Đạo đang định nói chuyện, Vương Khả ở một bên đã nói:

- Hôm nay sư huynh ta hộ tống đại sư tỷ đến đây thành hôn, Thiên Lang Tông các ngươi tiếp đãi như vậy sao? Ở trước sơn môn của Thiên Lang Tông, lại bị mai phục tuyệt sát.

Tôn Tùng biến sắc, ở trước sơn môn của Thiên Lang Tông xảy ra chuyện, coi như Kim Ô Tông không truy cứu, Thiên Lang Tông cũng mất hết mặt mũi.

- Đừng nghe hắn nói bậy, bọn hắn là giả mạo!

Trương Thần Hư quát lạnh.

Giả mạo? Đám đệ tử Thiên Lang Tông còn chưa kịp phản ứng!

- Giả mạo? Ha ha ha, Thiên Lang Tông a Thiên Lang Tông, các ngươi là cố ý thiết trí bẫy rập, muốn mai phục đại sư tỷ của chúng ta sao? Tên hung đồ này, hắn là người của các ngươi? Các ngươi chuyên chọn vào hôm nay, là muốn giết đại sư tỷ, nhục nhã Kim Ô Tông ta sao? Muốn vạch mặt với Kim Ô Tông ta, không chết không thôi sao?

Vương Khả quát.

- Không phải, không phải, chúng ta không biết hắn!

Tôn Tùng lập tức kêu lên.

- Không biết hắn? A, đây là ở trước sơn môn của Thiên Lang Tông, là địa bàn của Thiên Lang Tông ngươi, một câu không biết, thì không quan hệ gì tới các ngươi? Vừa rồi sư huynh vì bảo hộ đại sư tỷ, bị hắn đánh trọng thương, các ngươi nhất định phải cho chúng ta một câu trả lời thỏa đáng!

Vương Khả quát.

- Ta căn bản không có tổn thương hắn!

Trương Thần Hư buồn bực nói.

Vương Khả, ngươi thật không biết xấu hổ! Muốn chơi ta sao?

- Không có tổn thương sư huynh của ta, sư huynh của ta sẽ ngã xuống sao? Ta nói cho các ngươi biết, sư huynh của ta không phải người khác, hắn là đệ đệ của đại sư tỷ, tên Trương Thần Hư! Các ngươi nghe qua chưa?

Vương Khả quát.

Trương Thần Hư:

- ...

Các đệ tử Thiên Lang Tông nhíu mày nhìn về phía Trương Chính Đạo. Trương Chính Đạo cũng sững sờ, ta làm sao lại thành Trương Thần Hư?

Vì sao để Trương Chính Đạo ngụy trang thành Trương Thần Hư? Bởi vì Vương Khả đã nhận ra người trước mắt chính là Trương Thần Hư, mặc dù chưa nhìn qua chân dung, nhưng đệ tử Vương gia thăm dò được tin tức từng miêu tả, tay cầm bạch phiến, cưỡi hạc phi thiên, tu vi Kim Đan cảnh? Chính là hắn rồi!

Biện pháp chận miệng hắn tốt nhất, chính là để lời hắn nói đều biến thành giả.

Chỉ cần vượt lên trước đăng kí bản quyền Trương Thần Hư, như vậy giả có thể thành thật, thật sẽ trở thành giả!

- Hắn là Trương Thần Hư?

Tôn Tùng ngoài ý muốn hỏi.

Trương Chính Đạo nằm dưới đất tâm thần bất định, Vương Khả quả nhiên đào hố cho mình, để mình giả mạo Trương Thần Hư? Quay đầu lại bị Trương Thần Hư truy sát, xui xẻo nhất định là mình mà thôi. Không được, ta không thể giả mạo nữa.

- Không sai, sư huynh của ta Trương Thần Hư, bị hắn đánh lén trọng thương, các ngươi đều nhìn thấy, không có mấy chục vạn cân linh thạch, khẳng định trị không hết tổn thương, bồi thường tiền, nhanh bảo hắn bồi thường tiền!

Vương Khả chỉ Trương Thần Hư quát.

Trương Chính Đạo vừa định bò lên giải thích, nghe Vương Khả nói mấy chục vạn cân linh thạch, thì lại duỗi hai tay hai chân, diễn càng thêm ra sức. Vừa rồi Vương Khả nói, một người một nửa, mấy chục vạn cân linh thạch? Ui má ơi, phải đi thanh lâu bao nhiêu năm mới hết đây?

- A u, ta sắp không chịu được rồi! Trương Thần Hư ta sắp chết ở trước sơn môn của Thiên Lang Tông! Phốc!

Trương Chính Đạo hạ quyết tâm, để chân khí nghịch hành làm mình nội thương, hung hăng phun ra một ngụm máu tươi. Cực kỳ thảm thiết.

- Ngươi xem một chút, sư huynh của ta bị thương thành bộ dạng như thế nào?

Vương Khả chỉ Trương Thần Hư la mắng.

- A ha ha ha ha, Vương Khả? Trương Chính Đạo? Còn có U Nguyệt công chúa trong kiệu hoa? Các ngươi giả danh lừa bịp, lại lừa gạt đến trước sơn môn của Thiên Lang Tông? Ngươi nghĩ rằng chúng ta đều dễ lừa gạt như vậy sao?

Trương Thần Hư cười lạnh nói.

- U Nguyệt công chúa?

Các đệ tử Thiên Lang Tông nhíu mày.

- Đệ tử Thiên Lang Tông, các ngươi còn không bắt tặc tử kia? Tặc tử này mai phục chúng ta thì cũng thôi, còn dám vu khống chúng ta, mấy chục vạn cân linh thạch, cũng không đền bù được nhục nhã với chúng ta!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️