Bất Diệt Thần Vương

Chương 364: Khí chất giống nhau như đúc. (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Lần đầu tiên ta thấy người dám cầm hình tượng Ma Tôn ra kiếm tiền! Ngươi không sợ chết sao?

- Sợ chết gì chứ? Ma Tôn không nói ta không được làm giả mặt nạ của hắn! Nói không chừng Ma Tôn còn muốn trở thành thiên vương đấy chứ! Ta làm gì sai nào?

Vương Khả hùng hồn nói.

Long Ngọc.

- . . . !

Ta đã nhìn ra rồi, cái tên Vương Khả này không phải không hiểu, mà là mặt mũi hắn quá dày!

- Đương nhiên, nếu Ma Tôn cấm, không cho phép bán mặt nạ nữa, cũng chẳng sao, ta đã kiếm đủ tiền rồi, sau này sẽ có rất nhiều hàng nhái, vừa lúc đổi nghề! Cái này gọi là ngươi không có ta có, ngươi có ta đã có, ngươi muốn ta cho, ngươi có ta bỏ! Vừa kịp kiếm tiền, sau đó thu tay!

Vương Khả đắc ý nói.

Long Ngọc.

- . . . !

Mẹ nó, đây không phải mặt mũi quá dày, đây là không biết xấu hổ!

- Qua đây, đeo nó lên cho ta xem!

Vương Khả mong chờ đưa mặt nạ cho Long Ngọc.

- Bây giờ ngươi muốn làm gì?

Long Ngọc cau mày nói.

- Ngươi cứ đeo lên!

Vương Khả thúc giục.

Long Ngọc nghi ngờ đeo mặt nạ lên.

- Tuyệt, cứ như vậy, quá tốt rồi!

Vương Khả vỗ tay khen hay.

Long Ngọc.

- . . . !

- Vương Khả, ngươi muốn làm gì? Bắt ta đeo mặt nạ giả Ma Tôn? Làm gì?

Long Ngọc cau mày nói.

- Ngươi cao gần bằng Ma Tôn, nếu đeo mặt nạ, khoác áo choàng đen, chậc chậc…!

Vương Khả lộ ra sự hưng phấn.

Long Ngọc bỗng nhiên giật mình.

- Ngươi muốn ta giả mạo Ma Tôn?

Mẹ nó, cuối cùng Long Ngọc cũng hiểu ra, cái tên Vương Khả khốn khiếp này bắt mình giả mạo Ma Tôn, đi hù dọa đám Xà Tướng bên kia?

- Cái gì mà giả mạo Ma Tôn? Ngươi chỉ mặc đồ giống Ma Tôn thôi! Ta không gọi ngươi là Ma Tôn, là do đám Xà Vương, Xà Tướng nghĩ ngươi là Ma Tôn, trách ta được sao?

Vương Khả trợn mắt nói.

Long Ngọc.

- . . . !

Không phải cũng giống nhau sao?

- Hoàn toàn không giống nhau, bản chất khác nhau! Ta kêu ngươi giả mạo Ma Tôn, như vậy là bất kính với Ma Tôn! Nhưng ta đâu bắt ngươi giả mạo hắn, ta chỉ cho ngươi mặc quần áo đen, đeo mặt nạ! Là đám Xà Tướng nghĩ ngươi là Ma Tôn, đâu liên quan gì đến ta? Muốn nói bất kính cũng phải tìm đám xà kia! Ta không liên quan!

Vương Khả trợn mắt nói.

Long Ngọc.

- . . . !

Mẹ nó, có phải Ma Tôn nên cám ơn ngươi không?

- Qua đây, ngươi thử xem, chúng ta đi qua bên xà quật, kiếm chút lời!

Vương Khả kích động nói.

- Ta không biết làm gì cả!

Sắc mặt Long Ngọc khó coi nói.

- Ngươi không cần làm gì cả, chỉ cần đứng đó là được, ta bốc phét…, không, ta nói chuyện cho! Không phải ngươi là thị nữ của Ma Tôn sao? Bình thường Ma Tôn bước đi có tạo hình gì đặc biệt không? Có tư thế như thế nào? Ngươi cứ nhớ rồi làm theo là được!

Vương Khả giải thích.

Long Ngọc.

- . . . !

- Yên tâm, có chỗ tốt ta sẽ chia cho ngươi! Con người ta rất hào phóng, dù ngươi chỉ cần đứng làm cảnh là được, nhưng ta tám ngươi hai! Được không?

Vương Khả cười nói.

Long Ngọc.

- . . . !

- Sao vậy? Vẻ mặt đó của ngươi là sao?

Vương Khả cau mày nói.

- Ngươi, ngươi thật to gan!

Long Ngọc cổ quái nói.

Ngươi lấy tám phần! Ta hai phần?

- Ha ha, đương nhiên rồi, đến lúc đó ta đấu trí đấu dũng với bầy rắn, ngươi chỉ đứng đó làm cảnh là được! Đổi lại người khác chỉ được một phần thôi! Nhưng ngươi đã từng cứu mạng ta, ta chia cho ngươi hai phần! Ngươi không cần cảm động! Đây là điều ta nên làm!

Vương Khả vừa cười vừa nói.

Long Ngọc.

- . . . !

Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta đang khen ngươi?

Cứ như vậy, dưới sự thúc dục của Vương Khả, Long Ngọc mặc áo bào đen và mặt nạ ác quỷ mà Vương Khả chuẩn bị vào.

- Chậc chậc, không hổ danh là nha hoàn của Ma Tôn, diễn khí chất của Ma Tôn giống như đúc, đúng, chính là dáng vẻ cao ngạo kiêu căng này! Đúng, quá giống, giống quá! Long Ngọc, lần này kiếm được bao nhiêu tiền là nhờ vào ngươi đấy!

Vương Khả kích động nói.

Long Ngọc.

- . . . !

Vương Khả thúc giục, hai người nhanh chóng ra động băng.

Vương Khả dùng phi kiếm đẽo một cái xe trượt tuyết.

- Thuyền nhỏ này nhanh hơn, ta qua chèo thuyền, ngươi chỉ đường, Thần Long Đảo ở đâu, Xà Quật ở đâu, ngươi chỉ đường đi!

Vương Khả thúc giục.

Long Ngọc mặc quần áo của Ma Tôn trầm ngâm một lát, cuối cùng chỉ về một phương hướng.

- Được, ngồi vững vào!

Vương Khả kích động nói.

- Hô!

Thuyền nhỏ được Vương Khả điên cuồng chèo đi, giống như một mũi tên phóng về phía trước.

Long Ngọc ngồi ở mũi thuyền, trong lòng sắp hỏng mất, Long Ngọc nằm mơ cũng không ngờ rằng, có ngày mình sẽ giả mạo Ma Tôn? Mà mục đích giả mạo Ma Tôn là vì muốn lừa tiền? Lừa tiền của một đám súc sinh? Ta không có mặt mũi nữa sao?

Mẹ nó, ta đang làm cái gì thế này? Cái tên Vương Khả này là kỳ hoa từ đâu đến vậy?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)