- Oanh!
Xà Vương bị đâm đau, bỗng nhiên nó ngửa đầu lên, há miệng dữ tợn về phía Vương Khả.
- Rống!
Xà Vương muốn nổi điên.
- Ngươi làm gì? Dám nhe răng trợn mắt với ta?
Vương Khả giận dữ nói.
Phi kiếm đâm lên đầu Xà Vương!
Phốc!
- Rống!
Xà Vương bị chọc giận, bay thẳng lên cao ốc.
- Vương Khả, Xà Vương không nghe lời ngươi nữa, nó lên đây!
Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.
Quả nhiên, Xà Vương nhanh chóng bay đến gần, há to cái miệng như chậu máu, muốn nuốt Vương Khả. Lúc này, hai con ngươi nó đỏ bừng, tròng mắt tràn đầy sự hung lệ.
Sắc mặt Vương Khả thay đổi, hắn đánh ra một quả cầu chân khí, bay thẳng vào lỗ mũi của Xà Vương. Vậy mà Xà Vương không né tránh.
Uy lực của trọc chân khí vẫn như vậy, Xà Vương vừa ngửi một cái, bỗng nhiên cả người nó co quắp, giống như nhận được sự thanh tẩy từ tận linh hồn, lập tức cả người như rơi vào địa ngục.
- Ọe!
Bỗng nhiên Xà Vương gục xuống nôn mửa.
Đợt nôn mửa này, Xà Vương nôn cả nước gan ra luôn.
- Vương Khả, ngươi nuôi rắn như thế? Nếu không nghe lời thì ngươi sẽ cho nó ăn, ăn...., ăn chân khí của ngươi? Sau đó nó sẽ nghe lời?
Trương Chính Đạo ngạc nhiên nói.
Trong thời gian này, Trương Chính Đạo không thể hiểu nổi, vì sao Xà Vương lại nghe lời Vương Khả, điều này không hợp lý. Nhưng bây giờ, Trương Chính Đạo đã hiểu ra.
Nôn một lúc, Xà Vương cũng tỉnh táo lại, nó mở to mắt, ngạc nhiên nhìn về phía Vương Khả.
- Sao ta lại ở đây?
- Ta còn chưa hỏi ngươi đấy, vừa rồi ngươi làm gì vậy? Vì sao lại muốn công kích ta?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Ta, ta không biết, vừa rồi ta không biết gì cả, ta muốn ăn long khí, muốn ăn thịt người, cái gì cũng muốn ăn, trong đầu ta chỉ có giết, giết, giết, giết!
Xà Vương kinh ngạc nói.
- Cái gì? Ngươi không còn tỉnh táo, chỉ muốn giết chóc?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Graooo!
Bỗng nhiên Kim Long trên đỉnh đầu gào lên, nó đâm thẳng xuống dưới tầng 25, xông vào phạm vi của Long Khí.
Ngay sau đó, một đám yêu thú từ Chướng Hải chạy đến, xông vào trong hội trường đại hội Long Môn.
- Yêu nghiệt to gan, dám xông vào đại hội Long Môn, đi chết đi!
Một đệ tử tiên môn kêu lên.
- Oanh!
Lập tức, cả đám đệ tử tiên môn đuổi theo Yêu Thú, chui vào trong hội trường.
- Ầm ầm!
Cuộc đại chiến bùng phát bốn phía.
- A!
- Cứu mạng, yêu thú đến!
- Giết, giết, giết!!!
-Ha ha ha ha, đi chết đi, đệ tử chính đạo!
- Ha ha ha ha, đi chết đi, đệ tử ma đạo!
. ..
. ..
. ..
Chỉ trong một thời gian ngắn, trong hội trường đại hội Long Môn vang lên tiếng kêu thảm thiết thê lương, còn có vô số tiếng kêu gào giết chóc.
Long khí trong mặt đất tỏa ra càng ngày càng nhiều, làm cho khu vực từ tầng 25 trở xuống chìm trong sương mù, hoàn toàn không nhìn thấy bên trong xảy ra chuyện gì. Tiếng giết chóc ầm vang, máu tươi nhuộm đỏ vùng trời, sương mù cũng nhiễm một màu đỏ tươi như máu.
- Rống!
- Giết!
- Chết đi cho ta!
. ..
. ..
. ..
Phía dưới, cuộc đại chiến thảm thiết diễn ra. Chỉ cần đệ tử tiên môn đi vào hội trường đại hội Tiên Môn thì không thể đi ra.
Có người dùng phi kiếm bay vào, cũng không thể bay ra được. Toàn bộ hội trường đại hội Long Môn đã biến thành một địa ngục chém giết.
Vương Khả, Trương Chính Đạo, Xà Vương đều mở to hai mắt nhìn.
- Cái này, chuyện gì xảy ra vậy?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Ta cảm giác, long mạch Kim Long dẫn đạo long khí phát ra, chảy vào Chướng Hải, mới làm cho vô số yêu thú trong Chướng Hải chạy đến!
Xà Vương kinh ngạc nói.
- Kim Long dẫn long khí tràn ra Chướng Hải, dẫn tới yêu thú? Vì sao?
Vương Khả khó hiểu nói.
- Ngươi không hiểu, có lẽ long khí không có tác dụng với Nhân Tộc, nhưng đối với yêu thú trong Chướng Hải, nó có tác dụng quan trong trong lúc tiến hóa, long khí nồng nặc như thế, sẽ làm rất nhiều yêu thú điên cuồng đến tranh cướp.
Xà Vương giải thích.
- Đúng vậy, nhưng vừa rồi ngươi mất thần chí, chỉ biết giết chóc! Hơn nữa, bên dưới hét lên thì tình trạng cũng giống ngươi vừa rồi! Bọn họ bị điên? Sao lại lao vào chém giết?
Vương Khả khó hiểu nói.
- Là vì trận pháp!
Sắc mặt Trương Chính Đạo trở nên khó coi.
- Trận pháp?
Vương Khả nhìn về phía Trương Chính Đạo.
- Đúng, toàn bộ hội trường đại hội Long Môn bị người ta bố trí một trận pháp, mê hoặc tâm trí người bên trong, trong đầu mọi người chỉ còn chết chóc! Làm cho đệ tử chính đạo, ma đạo, yêu thú đi vào sẽ tự giết lẫn nhau, không ai sống sót, đến khi giết sạch mới thôi.
Sắc mặt Trương Chính Đạo trở nên khó coi.
- Sao ngươi biết?
Vương Khả tò mò hỏi.
- Trước đây ta đã nhìn thấy trên điển tịch, đó là một cấm pháp cực kỳ tàn nhẫn! Vì sao, sao ở đây…
Trương Chính Đạo hoảng sợ nhìn về phía dưới.
Vương Khả biến sắc nhìn về phía trong phòng.
- Tử Bất Phàm đường chủ, trận pháp này là do ngươi bố trí sao? Ngươi không quan tâm địch hay ta, chính ma yêu, muốn giết sạch toàn bộ sao? Tử đường chủ, ngươi vì cái gì chứ? Ngươi sẽ trở thành kẻ địch của toàn thiên hạ!
- Tiểu tử, ngươi đang quan tâm ta sao?
Tử Bất Phàm khinh thường cười lạnh nói.
- Quan tâm cái cọng lông, ngươi chỉ bị Chu Hồng Y từ chối mà thôi, không cần phải trả thù xã hội như vậy, giết chết tất cả mọi người thì ngươi được lợi gì? Hơn nữa, ta đây vô tội!
Vương Khả cả kinh kêu lên.
Ngươi bị bệnh tâm thần à, muốn giết chết tất cả mọi người? Bản thân thành kẻ thù cả thiên hạ thì thôi đi, kéo ta vào làm gì? Ta không muốn mình bị cả thiên hạ truy sát!