Bất Diệt Thần Vương

Chương 343: Đại cát không giới hạn (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Một ngày trước đại hội Long Môn!

- Đại cát không giới hạn!

Cao ốc Thần Vương treo năm chữ lớn đỏ tươi, một đám công nhân thở phào nhẹ nhõm, thời gian này, nhờ có Xà Vương, tất cả công nhân liều mạng làm công trình, cuối cùng cũng làm xong trước đại hội Long Môn.

- Tốt lắm, cảm ơn mọi người đã vất vả làm việc, hoàn thành cao ốc! Đợi một lát nữa thì mọi người sẽ nhận được tiền thưởng.

Vương Khả đứng ở trên sân thượng tầng ba, nói với tất cả công nhân.

- Vương gia chủ sảng khoái!

Rất nhiều công nhân hưng phấn kêu.

- Ngày mai chính là đại hội Long Môn, đại hội mở ra, bao nhiêu đệ tử gia tộc đến làm cá chép vượt long môn, chúng ta không thể trì hoán cơ hội thay đổi số phận của người khác, ta phải tuân theo luật, giữ yên lặng cho các tiên môn chiêu sinh có một hoàn cảnh khảo hạch tốt đẹp! Ta quyết định, từ hôm nay trở đi, chúng ta sẽ được nghỉ ba ngày, trong ba ngày này sẽ được phát tiền thường, mọi người hãy vui vẻ ở Long Tiên Trấn đi, tăng hội trường đại hội Long Môn lại cho các thí sinh!

Vương Khả kêu lên.

- Được!

Tất cả công nhân đồng thanh nói.

- Ba ngày sau, đi làm đúng giờ, mọi người đi lãnh tiền đi!

Vương Khả kêu lên.

- Rống!

Tất cả công nhân đi đến nơi lãnh tiền.

- Không giới hạn? Vương Khả, ngươi còn muốn tiếp tục xây cao ốc Thần Vương?

Trương Chính Đạo tò mò hỏi.

- Nói nhảm, nếu không tiếp tục xây, ta mất nhiều công sức như thế làm gì? Đúng rồi, ta bảo ngươi hù dọa những người mua bảo hiểm để họ rời đi, ngay mai có đại chiến chính ma rồi, đừng bắt ta bồi thường tiên đấy, ngươi làm thế nào rồi?

Vương Khả nhìn về phía Trương Chính Đạo.

Sắc mặt Trương Chính Đạo cứng đờ.

- Cái này, cái này . . . !

- Ngày mai là đại hội Long Môn rồi, ngươi còn chưa làm xong? Cao ốc của ta cũng xong rồi, những ngày qua ngươi đi làm cái gì?

Vương Khả trừng mắt tức giận nói.

- Đã dọa vài người chạy, thậm chí, ta còn giả vờ cải trang thành đệ tử ma giáo, đi đánh lén đe dọa bọn họ, có một số người rời đi, nhưng còn hai mươi người cuối cùng, bọn họ không tin, không rời khỏi đây!

Trương Chính Đạo cười khổ nói.

- Nếu là 20 người, mai bọn họ mà chết, ta phải bồi thường tận 200 vạn cân linh thạch?

Vương Khả trừng mắt nhìn Trương Chính Đạo.

- Cũng chưa chắc, nói không chừng mai không có đánh nhau thì sao?

Trương Chính Đạo cười khổ nói.

- Đánh rắm! Chắc chắn ngày mai sẽ đánh nhau!

Vương Khả trợn mắt nói.

Mẹ nó, Ma Tôn tự mình đến đây, Vương Khả cũng đoán được sẽ có trận chiến lớn, có lẽ sẽ phải bồi thường 200 vạn cân linh thạch, ta bồi thường đến khóc mất?

- Trương Chính Đạo, ngươi không làm xong việc, nếu những người này chết, tiền bồi thường sẽ lấy từ trong lương của ngươi, bắt ngươi phun ra số tiền đã nuốt!

Vương Khả trợn mắt nói.

- Cái gì? Không thể được!

Trương Chính Đạo trợn mắt nói.

- Vì sao không thể được? Chút chuyện nhỏ này mà ngươi cũng không làm xong? Ta cần ngươi làm gì?

Vương Khả tức giận nói.

- Nhưng nếu bọn họ không thèm đi, ta phải làm thế nào?

Trương Chính Đạo tức giận nói.

- Mẹ nó, không phải ngươi đi đánh lén sao? Nếu đe dọa không được thì ngươi cứ bắt cóc! Đánh bọn họ ngất xỉu, trói bọn họ đưa đi! Đưa đến khu vực an toàn, đợi đại hội Long Môn kết thúc, ngươi thả ra là được mà!

Vương Khả trợn mắt nói.

Trương Chính Đạo mặt đen lại. Mẹ nó, đe dọa, bắt cóc, sao nói ra từ trong miệng ngươi lại biến thành chuyện tốt? Lòng dạ ngươi đen tối đến mức nào chứ?

Vương Khả quay đầu nhìn về phía hai biểu ca.

- Bên các ngươi thế nào?

- Khởi bẩm gia chủ, 500 thiếu niên cẩm y vệ đã được sắp xếp thành công, tất cả đã đi vào các tiên môn lớn, hơn nữa sắp xếp trước cho cẩm y vệ chúng ta quay về tiên môn từ trước.

Hai biểu ca cung kính nói.

- Nhìn đi, nhìn hai biểu ca của ta làm việc mà xem, xong chuyện phủi áo quay đi, không hề để lại tên! Làm xong chuyện thì không dính chút nhân quả nào! Thoải mái biết bao nhiêu! Nhìn lại ngươi đi, chả làm được cái tích sự gì?

Vương Khả quở trách nói.

Sắc mặt Trương Chính Đạo cứng đờ, ta cũng không còn cách nào khác!

- Nhìn cái gì vậy? Ngươi còn đứng ở đây làm gì? Còn không đi làm nhanh? Ngươi muốn ta bồi thường chết sao? Đại ca, tha cho ta một con đường sống được hay không?

Vương Khả buồn bực nói.

- Mẹ nó, bọn họ phần lớn là Kim Đan Cảnh, Một người ta không bắt ta được, ngươi tìm người đi cùng ta đi!

Trương Chính Đạo tức giận nói.

- Ngươi nói đùa cái gì vậy? Ta là người làm ăn nghiêm chỉnh, sao có thể làm chuyện bắt cóc thế này? Ngươi tìm nhầm người rồi!

Vương Khả vừa trừng mắt.

Mặt Trương Chính Đạo đen xuống, mẹ nó, đổi lại, chỉ có ta làm việc bẩn thỉu sao?

- Ta nhớ ngươi tự nói với mình, muốn đi kiếm tiền với ta, công việc bẩn thỉu gì cũng có thể giao cho ngươi!

Vương Khả nhớ lại lời nói trước đây của Trương Chính Đao!

Trương Chính Đạo sững sờ, mẹ nó biết ngươi đọc tâm thuật sao? Ta lải nhải, ngươi cũng có thể nghe?

- Đi nhanh đi!

Vương Khả thúc giục.

Trương Chính Đạo chỉ có thể buồn bực quay đầu đi làm công việc bẩn thỉu. Cũng không hoàn toàn là do Vương Khả ép, thật sự là do hắn làm không tốt, đã mấy tháng trôi qua cũng khuyên đám người kia đi được, chẳng lẽ do năng lực của ta có vấn đề? Mặc dù Vương Khả ăn nói khó nghe, nhưng hắn cũng cho mình thời gian sửa chữa.

Trương Chính Đạo vừa đi, bỗng nhiên một giọng nói vang lên bên tai Vương Khả.

- Hừ, Vương Khả, ngươi giỏi thật.

Một giọng nói nữ tử vang lên.

Sắc mặt Vương Khả thay đổi, không ổn, sao nàng lại đến sớm như vậy?

- Còn không đến gặp ta?

Tiếng hừ lạnh của nữ nhân kia vang lên bên tai Vương Khả lần nữa.

- Đến đây, đến đây!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)