Bất Diệt Thần Vương

Chương 338: Khuyên ma tôn cắt băng (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Đánh rắm! Đây là chuyện tiền bạc sao?

Vương Khả trợn mắt nói.

Đây đương nhiên là chuyện tiền bạc, quan trọng nhất không phải là tốn bao nhiêu tiền xây cao ốc, mà là nhờ cao ốc vớt được bao nhiêu tiền! Bây giờ muốn phá? Ngươi nằm mơ!

- Mạc Tam Sơn, ta nói cho ngươi biết, ngươi không có bản lĩnh điều tra được như Ma Tôn giao, lại quay người muốn phá cao ốc ta? Cao ốc của ta có quyền tài sản rõ ràng, đây là tâm huyết của ta! Hừ! Một câu của ngươi mà muốn phá? Sao ngươi không đi phá nhà mình đi! Cái suy nghĩ hại người không lợi mình thế này mà ngươi cũng dám nói trước mặt Ma Tôn sao? Ma Tôn vừa đứng ra xóa bỏ ân oán giữa chúng ta, ngươi lại tác quái! Ngươi muốn tâm huyết của Ma Tôn bị đổ xuống sông xuống biển hết sao? Cao ốc của ta, đừng nói là ta không đẩy, ngay cả Ma Tôn cũng nhịn không nổi sự huênh hoang của ngươi!

Vương Khả tức giận kêu.

Ma Tôn bên cạnh không nói gì, ai nói ta quan tâm? Phá cao ốc hay không ta chẳng để ý!

- Vương Khả, ngươi đừng cầm lông gà làm tên!

Mạc Tam Sơn trừng mắt nói.

- Cái gì mà cầm lông gà làm tên! Ta chỉ dùng nỗi khổ tâm của Ma Tôn để khuyên ngươi, ngươi còn nói đó là lông gà? Mạc Tam Sơn, ngươi muốn tạo phản!

Vương Khả kêu lên.

- Ngươi!

Mạc Tam Sơn trừng mắt.

Khuôn mặt Ma Tôn cũng đen xuống.

- Hơn nữa cao ốc của ta đã vang danh khắp chính, ma đạo, đệ tử ma giáo biết, đệ tử chính đạo cũng biết, bây giờ ngươi bắt ta phá bỏ, đến lúc đó, hai bên hỏi chuyện thì ta phải nói thế nào? Mặt mũi ta để đâu? Cho dù ta không có sĩ diện, vậy thì mọi người sẽ không nghi ngờ sao? Lỡ may điều tra ra được là do ngươi muốn phá bỏ cao ốc, đệ tử chính đạo và ma đạo sẽ đề phòng? Ngươi dùng mưu đồ để hại đường chủ kia, hắn không đề phòng ngươi? Đến lúc đó chẳng phải công cốc hết?

Vương Khả tức giận nói.

Mạc Tam Sơn sầm mặt lại.

- Được rồi, Vương Khả xây cao ốc này không có gì đáng ngại, ngươi không cần lo.

Ma Tôn trầm giọng nói.

Ma Tôn nghĩ cũng cảm thấy đúng, cao ốc phá thì dễ, nhưng nếu làm thì sẽ đánh rắn động cỏ mất.

- Nhưng mà…

Mạc Tam Sơn vấn sốt ruột.

- Nhưng mà cái gì, Ma Tôn nhất ngôn cửu đỉnh, nói thẳng ra là thánh chỉ, ngươi còn muốn ngài ấy thay đổi xoành xoạch sao?

Vương Khả trừng mắt nhìn Mạc Tam Sơn.

Mạc Tam Sơn hung hăng trừng mắt nhìn Vương Khả, nhưng cuối cùng chỉ có thể run rẩy đè nén cục tức này.

- Đúng rồi, lần này Chu Hồng Y, Bất Tử Phàm bắt Kim Long, có ngưng tụ ra Long Châu không?

Ma Tôn hỏi.

- Ma Tôn cũng biết Long Châu?

Mạc Tam Sơn ngạc nhiên nói.

- Hả?

Ma Tôn nhìn qua.

Mạc Tam Sơn biết mình lỡ mồm, nhanh chóng cúi đầu không nói.

- Long Châu? Thứ đồ chơi gì?

Vương Khả tò mò nói.

- Có vài Long Mạch Kim Long sẽ ngưng tụ ra Long Châu, có cái không có! Nhưng vạn Long Mạch mới có một Long Châu! Ta nghe nói hai người Chu Hồng Y và Tử Bất Phàm phải tốn rất nhiều công sức mới bắt được Kim Long, con Kim Long này đã sinh ra linh trí, cơ bản nó sẽ có Long Châu!

Ma Tôn trầm giọng nói.

- Ta, ta không biết!

Vương Khả nói.

Long Châu? Thứ đồ chơi gì? Ta lấy một cái bướu từ trong miệng Kim Long ra, ách, đó không phải là bướu sao? Chẳng lẽ là Long Châu?

Thấy Vương Khả kỳ lạ, Ma Tôn cũng nhìn về phía Vương Khả.

- Kim Long trong tay ngươi?

- Ừ, đúng, bọn họ phong ấn Kim Long trong bụng Chu Yếm, ta hộ tống hắn đến, bây giờ đang ở đại trạch Vương Gia!

Vương Khả nói.

- Dẫn ta đi xem!

Ma Tôn trầm giọng nói.

- Vâng!

Vương Khả nhanh chóng đồng ý.

- Hừ, Vương Khả, ngươi đừng nói lung tung, ta điều tra đại trạch Vương Gia rồi, hoàn toàn không có Chu Yếm, nếu ngươi dẫn Ma Tôn đi mà không gặp được Chu Yếm, sẽ mắc tội lớn đấy!

Mạc Tam Sơn cười lạnh nói.

Trong lòng Mạc Tam Sơn nghĩ, Chu Yếm đã bị ta bắt được, ngươi tìm được hắn cái rắm.

- Mạc Tam Sơn, ngươi có ý gì? Hắn có ở đó không thì ta là người rõ nhất!

Vương Khả khinh thường nói.

- Vậy chúng ta đánh cược đi, nếu ở đó, ta đưa ngươi 50 vạn cân linh thạch, nếu không ở, ngươi lập tức phá bỏ cao ốc mới xây, được không?

Mạc Tam Sơn cười lạnh nói.

- 50 vạn cân linh thạch? Phá cao ốc?

Vương Khả sững sờ.

- Mạc Tam Sơn, ngươi không nghe được lời của ta vừa rồi sao?

Ma Tôn lạnh lùng nói.

Vương Khả vội vàng kêu lên.

- Ma Tôn, ngài đừng tức giận, có lẽ Mạc Tam Sơn cảm thấy vừa rồi nhận lỗi không đủ nên đưa thêm tiền cho ta! Được, được, ta đồng ý lần đánh cược này!

Ma Tôn dùng ánh mắt quỷ dị nhìn Vương Khả, mẹ nó, vừa rồi ngươi đưa ra bao nhiêu lý do để không phá hủy cao ốc, hợp lý biết bao nhiêu, hóa ra, nguyên nhân chính là không đủ tiền?

- Một lời chắc chắn, có Ma Tôn làm chứng!

Mạc Tam Sơn hưng phấn cười to nói.

Vương Khả hơi cổ quái, Mạc Tam Sơn quá khác thường, nếu không, ta lại tăng giá?

- Nếu Chu Yếm ở chỗ ta, ngươi bồi thường 50 vạn cân linh thạch! Nếu Chu Yếm không ở đây, cao ốc của ta bị phá hủy, đồng thời ngươi phải đưa ta 10 vạn cân linh thạch làm phí tổn thất những ngày xây cao ốc!

Vương Khả tranh thủ lần nữa.

Lỡ may ta thua, cuối cùng cũng không được bồi thường tiền thì làm sao? Mua bán lỗ vốn vậy không thể làm, ta đòi ngươi 10 vạn cân linh thạch, cùng lắm là đi chỗ khác xây, chỉ cần không lỗ là được. Cao ốc chưa xong kia không hề đáng giá 10 vạn cân linh thạch, tính ra vẫn kiếm lời.

- Được!

Mạc Tam Sơn cười to nói.

- Ha ha, đi! Ta dẫn các ngươi đi gặp hắn.

Vương Khả cũng vui vẻ cười to nói.

Trước kia hắn hiểu lầm Mạc Tam Sơn rồi, đây mới là thần tài của ta! Mẹ nó, sau này phải làm quen hơn tí! Trước kia ta lơ là hắn rồi, đúng là ngốc, mình hắn thôi đã đủ nhiều lông dê cho ta nhổ rồi, ta tức giận với hắn làm gì? Đây đúng là người tốt!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)