Vương Khả nhanh chóng cất tiền vào trong lồng ngực, bầu không khí trở nên yên tĩnh quỷ dị một lúc!
Khuôn mặt Mạc Tam Sơn đen thui, Ma Tôn cũng nhìn chằm chằm Vương Khả, giống như muốn nhìn vì sao hắn lại không biết xấu hổ đến mức như vậy.
Thấy hai người dùng ánh mắt kỳ quái nhìn mình, Vương Khả nuốt một ngụm nước bọt, lấy gương ra soi.
- Trên mặt ta không có gì bẩn thỉu mà, các ngươi nhìn ta như vậy làm gì?
Vương Khả soi gương rồi gẩy lông mũi.
Mạc Tam Sơn.
- …!
Ma Tôn hít sâu một hơi, đè xúc động đánh người xuống. Hắn xoay người lại, không nhìn hai người nữa.
- Mạc Tam Sơn, lần này ngươi đến Long Tiên Trấn, có phải đã điều tra được gì không?
Ma Tôn trầm giọng nói.
Sắc mặt Vương Khả khẽ đổi, lần này Ma Tôn đến đây là vì Mạc Tam Sơn mời?
- Vâng, có chút manh mối, muốn mời Ma Tôn đến xem.
Mạc Tam Sơn cung kính nói.
- Hả?
Ma Tôn nghi ngờ nói.
- Ma Tôn cho thuộc hạ điều tra phản đồ trong ma giao! Ta dùng Đồng An An làm mồi nhử, thả hắn ra, sau đó tìm những người gặp mặt hắn! Đối tượng nghi ngờ đầu tiên chính là Tử Bất Phàm!
Mạc Tam Sơn giải thích.
- Đệ Tam đường chủ, Tử Bất Phàm?
Ma Tôn nheo mắt lại.
- Vâng! Đồng An An bị Vương Khả bắt được, Vương Khả đưa cho Chu Hồng Y để hắn giao cho ngài, kết quả Tử Bất Phàm chặn ngang, cướp Đồng An An đi, hơn nữa, ta còn điều tra được, Tử Bất Phàm thả Đồng An An đi, nàng không đáng nghi thì ai đáng nghi
Mạc Tam Sơn giải thích.
Ma Tôn bên cạnh trầm giọng nói.
- Vương Khả, Mạc Tam Sơn nói đúng không?
Mạc Tam Sơn rất tự tin, đây là sự thật mà.
- Không đúng!
Vương Khả ở bên cạnh nói.
Sắc mặt Mạc Tam Sơn cứng đờ.
- Không đúng ở đâu? Vương Khả, ngươi đừng tưởng rằng ta không điều tra được cuộc nói chuyện ở Thanh Kinh ngày đó!
- Ma Tôn, ngày đó Tử Bất Phàm đòi Đồng An An, không đơn giản như vậy! Tử Bất Phàm đồng ý với ta sẽ mời Ma Tôn đến cắt băng cho công ty Thần Vương, hơn nữa, nàng nói nàng và Ma Tôn sẽ tham gia cắt băng, ta mới đồng ý đưa Đồng An An cho nàng.
Vương Khả giải thích.
Sắc mặt Mạc Tam Sơn trở nên cổ quái.
Ma Tôn cũng sửng sốt một chút.
- Cắt băng?
- Đúng vậy! Ma Tôn, có lẽ ngài cũng biết ta xây cao ốc Thần Vương ở Chu Tiên Trấn rồi chứ? Đây là cao ốc chuyên môn phục vụ cho đệ tử ma giáo, đây là một sự kiện quan trọng, nếu khai trương sẽ oanh động đến toàn bộ Thập Vạn Đại Sơn! Tử Bất Phàm cũng hiểu được ý nghĩa phi phàm của tòa nhà đồ sộ này, nên đồng ý với ta sẽ mời Ma Tôn đến cắt băng, dù sao ta cũng chỉ là một đà chủ, không tiện vượt cấp mời, nàng muốn ôm việc, ta suy nghĩ một lúc, nếu nàng cho ta mặt mũi như thế, một cái Đồng An An thì tính là cái gì? Ta tiện tay đưa cho nàng, dù sao trước đó ta cũng tiện tay đưa cho Mạc Tam Sơn rồi thôi, hơn nữa, muốn bắt Đồng An An cũng không khó, nếu nàng để hắn chạy thoát, ta bắt lại lần nữa là được.
Sắc mặt Mạc Tam Sơn đen thui.
- Đồng An An dễ bắt như vậy sao?
Vương Khả sững sờ.
- Không dễ sao? Ta bắt hắn bốn lần rồi! Hơn nữa còn chẳng tốn công!
Mạc Tam Sơn.
- …!
Mẹ nó, Đồng An An bệnh tâm thần này, lúc nào cũng bại trong tay Vương Khả hết, cứ để như vậy, ta muốn lấy cớ chèn ép Vương Khả cũng không có.
Sắc mặt Ma Tôn trở nên cổ quái.
- Ai nói ta sẽ đến cắt băng?
- Không ai nói cả, chỉ có mình Tử Bất Phàm đồng ý đi khuyên Ma Tôn ngài, ta cũng không biết nàng lấy tự tin ở đâu ra!
Vương Khả giải thích.
Ma Tôn.
- …!
Cũng may Tử Bất Phàm không ở đây, nếu nàng nghe được lời Vương Khả nói, chắc chắn sẽ tức giận đánh chết Vương Khả, ai nói nàng đồng ý đi khuyên? Lúc đó chỉ nói, chỉ cần nàng nói một câu là được rồi? Sao lại thành đi khuyên?
- Ma Tôn, ngài đừng kết luận vội, ngài hãy suy nghĩ một chút, dù sao thời gian xây dựng công ty Thần Vương còn dài, ta đảm bảo, cao ốc này tuyệt đối không thua cao ốc Thần Vương ở Lang Tiên Trấn.
Ma Tôn.
- …!
Ngươi có bệnh sao? Ta mà đến cắt băng cho ngươi? Nằm mơ đi!
Mạc Tam Sơn cũng trầm giọng nói.
- Vương Khả, lời của ngươi cũng giống với lời của ta vừa rồi đấy thôi?
- Giống ở chỗ nào? Mạc Tam Sơn, ngươi lược bỏ câu chuyện một cách ăn tươi nuốt sống, nếu muốn bẩm báo với Ma Tôn, ngươi phải nói rõ chi tiết, không thể chỉ nói phần có lợi cho mình được, phải miêu tả sự kiện một cách khách quan! Muốn nhận xét thế nào thì phải đợi Ma Tôn phán đoán, không cần ngươi đoán giùm!
Vương Khả nói.
Khuôn mặt Mạc Tam Sơn đen thui, ngươi đánh rắm! Ta đang tóm tắt ý chính! Chuyện cắt băng công ty Thần Vương của ngươi liên quan đến chuyện ta nói cái sợi len! Rõ ràng ngươi tự thêm đất diễn!
- Ma Tôn, Đồng An An đúng là bị Tử Bất Phàm thả đi, hơn nữa ta còn điều tra được, Tử Bất Phàm đến Thanh Kinh bắt long mạch, chuẩn bị cho hành động lớn ở đại hội Long Môn lần này!
Mạc Tam Sơn cung kính nói.
- Ừ?
Ma Tôn.
- Tử Bất Phàm bắt long mạch, nhưng không tự mình đưa đi, có thể đoán rằng nàng không quan tâm đến long mạch này lắm, ta đoán rằng, ngoài Tử Bất Phàm ra còn có một đường chủ khác tham gia vào! Lần đại hội Long Môn này, có lẽ sẽ có hành động quan trọng, nhưng bọn họ muốn làm gì, ta cũng không rõ ràng lắm, nhưng ta có cảm giác, đại hội Long Môn lần này không đơn giản! Có lẽ sẽ là một mồi dẫn lửa nhắm vào Ma Tôn ngài!
Mạc Tam Sơn giải thích.
- Đại hội Long Môn? Long Mạch Kim Long?
Ma Tôn trầm ngâm nói.
- Vâng! Ma Tôn, đúng lúc ngài đang ở đây, ta có lời muốn nói, hội trường đại hội Long Môn sẽ là nơi quan trọng, ta cảm thấy, Vương Khả xây cao ốc ở đây không ổn tí nào, để tránh ảnh hưởng đến phán đoán, mong Ma Tôn hạ lệnh san bằng cao ốc của Vương Khả, đề phòng có chuyện ngoài ý muốn, thất bại trong gang tấc!
Mạc Tam Sơn trịnh trọng nói.
Ma Tôn nhìn về phía cao ốc nơi xa, Vương Khả căng thẳng.
- Mạc Tam Sơn, ngươi có ý gì? Ta xây cao ốc là vì phục vụ cho Ma Giáo, cái này thì có vấn đề gì? Ta đã xây xong 20 tầng, ngươi bắt ta san bằng? Ngươi bảo ta ăn nói với các huynh đệ ma đạo thế nào?
Vương Khả lập tức trợn mắt nói.
Nói đùa cái gì thế, ta ném bao nhiêu tiền của, sức người xuống đó, đợi xây xong cao ốc để kiếm tiền, ngươi lại kêu ta vi phạm luật lệ kiến trúc, muốn phá bỏ? Đùa gì thế?
- Vương Khả, ngươi xây cao ốc tốn bao nhiêu tiền, ta đền cho ngươi!