Bất Diệt Thần Vương

Chương 335: Mạc tam sơn không chỗ nói rõ lí lẽ. (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Ma Tôn hỏi thăm Vương Khả, Mạc Tam Sơn có vấn đề gì? Vương Khả lập tức hưng phấn rồi!

- Ma Tôn, vấn đề của Mạc Tam Sơn rất lớn, đầu tiên là hắn không thành thật, không thể tin lời nói của hắn!

Vương Khả nói.

- Ta không thành thật ở đâu? Vương Khả, ngươi đừng bịa chuyện!

Mạc Tam Sơn trừng mắt tức giận nói.

- Chỗ nào không thành thật? Hừ! Chúng ta nói từ đầu, vào đêm trước khi khai trương công ty Thần Vương, ngươi nói với ta là muốn ta phối hợp với ngươi để bắt Đồng An An, sau đó báo cho ta kết quả chi tiết, kết quả ngươi ở sau lưng ta vụng trộm cấu kết với Mộ Dung Lục Quang, lừa ta xoay vòng! Người lật lọng đó có phải là ngươi hay không?

Vương Khả quát mắng.

- Lúc đó…

Mạc Tam Sơn trừng mắt.

Mạc Tam Sơn cũng muốn che giấu chuyện này, nhưng ở trước mặt Ma Tôn, cuối cùng cũng không chối. Dù sao, muốn điều tra chuyện này cũng không khó.

- Sau đó ở Chu Tiên Trấn, ta bắt được Đồng An An, giao hắn cho ngươi, ngươi nói về phải thẩm vấn rõ ràng, kết quả ngươi lại lừa ta, chờ ta đi khỏi đó, ngươi thả hắn ra, đúng không? Lừa gạt lòng tin của ta, còn nói mình là người thành thật?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Lúc đó ta có kế hoạch với Đồng An An, ta muốn hoàn thành nhiệm vụ Ma Tôn giao cho, để Đồng An An đi tìm những đệ tử ma giáo trong bóng tối chống đối lại Ma Tôn, nên ta mới thả hắn ra.

Mạc Tam Sơn cũng trợn mắt nói.

- Vậy ngươi cũng đã lừa ta! Được, không nói về Đồng An An, lại nói đến chuyện ngươi suốt ngày xem thường ta, có chuyện gì thì ngươi cứ chạy đến trước mặt Ma Tôn vu oan ta thì thôi, vậy mà ở sau lưng ta ngươi còn tung tin đồn nhảm nữa.

Vương Khả hỏi tiếp.

- Ai tung tin đồn nhảm? Ngươi có chứng cớ gì không?

Mạc Tam Sơn trừng mắt nói.

- Ngươi còn đòi chứng cứ? Mẹ nó, bây giờ khắp Kim Ô Tông đều nói, vốn dĩ giữa ta và Trương Ly Nhi rất trong sạch, mà ngươi ở sau lưng nói ta và nàng có gian tình, còn làm cho cả thiên hạ này biết, bây giờ thì hay rồi, lan truyền trong chính đạo thì thôi, ngay cả ma đạo cũng bàn luyện việc này, ngươi nghĩ ta không biết gì sao? Mấy ngày ta đi đánh mạt chược uống rượu, nghe bao nhiêu người nhắc đến cái tin đồn nhảm mà ngươi nói ra!

Vương Khả tức giận nói.

Mạc Tam Sơn trừng to mắt nhìn về phía Vương Khả.

Ta bịa đặt? Tạo tin đồn nhảm em gái ngươi! Tất cả những thứ này là do trước đó ngươi nói cho ta biết mà?

- Ma Tôn, ngươi phải làm chủ cho ta! Hắn bịa đặt ta không lời giải thích, tạo thành khó khăn rất lớn cho sinh hoạt của ta! Hơn nữa, việc này mà truyền đến tai bạn gái của ta thì phải làm sao? Chuyện tình của ta và nàng đã rất khó khăn, cha nàng còn ngăn cản, như vậy thì cha nàng còn nhân cơ hội này đẩy ta vào trong hố lửa! Ma Tôn, ngươi phải làm chủ cho ta!

Vương Khả khóc lóc kể kể, nhìn rất thảm.

Ma Tôn không nói chuyện, nhưng trên mặt Mạc Tam Sơn đã co giật.

- Đánh rắm, ta bịa đặt lúc nào? Không phải là do ngươi nói cho ta sao? Ngươi nói cho ta nghe ở Chu Tiên Trấn!

Mạc Tam Sơn tức giận nói.

- Ma Tôn, ngài nhìn xem, đến lúc này rồi mà hắn còn vu oan lên người ta! Mạc Tam Sơn, ngươi ra hỏi bất cứ người nào gần đây, có phải Vương Khả luôn nói ta và Trương Ly Nhi trong sạch không? Ngươi đi tìm thử một người nghe ta nói là ta và Trương Ly Nhi có mà ám đi! Ta sẽ nhận lỗi với ngươi ngay! Ngươi đi tìm đi, tìm nhân chứng đến đây!

Vương Khả tức giận nói.

Khuôn mặt Mạc Tam Sơn đen thui.

- Nhân chứng? Có nhân chứng cái rắm!

- Ngươi không có nhân chứng nhưng ta có! Mẹ nó, bây giờ cả đệ tử chính đạo và ma đạo ở chỗ này, ngươi tùy tiện kéo một người đến đây, người đó sẽ nói chuyện về ta và Trương Ly Nhi là do đệ tử Kim Ô Tông nói, mà đầu nguồn tin chính là do ngươi nói ra! Ngươi muốn ta giúp ngươi đi tìm người hỏi không?

Vương Khả nói.

Sắc mặt Mạc Tam Sơn trở nên cực kỳ khó coi, mẹ nó, không biết vì sao bên ngoài cứ đồn là hắn làm lộ chuyện này ra ngoài! Còn nữa, Trương Ly Nhi đứng trước mặt mọi người mắng hắn bịa đặt. Mẹ nó! Vì sao chứ?

- Tìm một nhân chứng mà ngươi cũng không tìm được! Còn nhân chứng của ta có khắp nơi, vậy mà ngươi còn lươn lẹo với ta? Lươn lẹo có được gì đâu?

Vương Khả hỏi.

- Vương Khả! Ta giết ngươi!

Mạc Tam Sơn cực kỳ tức giận, muốn ra tay.

Vương Khả nhanh chân trốn bên cạnh Ma Tôn.

- Ma Tôn, ngươi xem, ngươi còn ở đây mà hắn còn muốn giết người diệt khẩu? À! Đúng rồi, vừa rồi hắn đến đây là vì muốn giết ta! Ma Tôn, ngài tận mắt nhìn thấy rồi đấy! Vì sao chứ? Biết ta hiệu trung ma giáo, biết ta là thuộc hạ của Ma Tôn, còn muốn giết ta diệt khẩu? Ma Tôn, cuộc sống bây giờ của thuộc hạ đang bị uy hiếp sinh mệnh, mong Ma Tôn cứu mạng!

Vương Khả lập tức khóc lóc kể lể.

Mạc Tam Sơn nhìn thấy Vương Khả trốn bên cạnh Ma Tôn, hắn không dám xông lên, nhưng nhìn Vương Khả liên tục quở trách mình, liên tục hất nước bẩn lên người mình, Mạc Tam Sơn tức giận đến mức bốc khói cả người.

Ma Tôn hít sâu một hơi.

- Mạc Tam Sơn, ngươi nên giải thích ta nghe vì sao ngươi lại muốn giết Vương Khả?

- Đúng, ngươi nói đi, ta trêu chọc ngươi ở chỗ nào?

Vương Khả lập tức cáo mượn oai hùm, tức giận nói.

Lão âm hàng Mạc Tam Sơn này, đổ mọi chuyện lên đầu ta thì thôi đi, còn muốn ra tay? Ta đây đâu có trêu chọc gì ngươi!

- Ta…

Mạc Tam Sơn trầm mặc.

- Ngươi cũng có bí mật của mình đúng không?

Ma Tôn lạnh lùng nói.

- Không phải, Ma Tôn, chỉ là tên Vương Khả này quá đáng ghét, giữa ta và hắn có ân oán cá nhân! Không còn mục đích nào khác!

Mạc Tam Sơn lập tức nói.

- Đánh rắm, Mạc Tam Sơn, ta và ngươi có ân oán cá nhân gì? Ngươi nói ra đây đi! Ta trêu chọc ngươi ở đâu? Ngươi nói đi? Dù là một lần thôi ta cũng nhận, ngươi nói đi!

Vương Khả trở nên cực kỳ tức giận.

Ma Tôn nhìn Mạc Tam Sơn.

Sắc mặt của Mạc Tam Sơn biến thành màu đen, ngươi không trêu chọc ta sao? Mẹ nó, thời gian này ta bị ngươi làm cho tức chết. Ngươi còn nói ngươi không trêu chọc ta?

- Ma Tôn, mời ngài phân xử cho ta, có phải tên Mạc Tam Sơn này bị bênh không? Lần đầu tiên gặp mặt hắn, hắn đã lừa ta! Nói nhờ ta giúp hắn bắt Đồng An An, hắn sẽ báo cho ta biết, kết quả hắn lật lọng! Ta cũng không trách hắn. Lần thứ hai đến Chu Tiên Trấn, ta không biết hắn thả Đồng An An để ra đối phó ta! Tên Đồng An An bị ta bắt lại, bị Mạc Tam Sơn thả ra để đối phó ta! Ta tiếp tục bắt được Đồng An An, Mạc Tam Sơn lại vênh váo hống hách chạy đến chỗ ta đòi người! Ta làm gì rồi? Ta không nói câu nào đã đưa người cho hắn! Chỉ muốn nhờ hắn giúp ta và Trương Ly Nhi nói một câu thôi, hắn làm gì? Hắn đánh nhau với Trương Ky Nhi, làm cho hiểu nhầm giữa ta và nàng ấy càng lớn hơn! Cái này thì thôi đi, ta không hề làm chuyện có lỗi với hắn, mà hắn lại thả Đồng An An ra cắn ta! Ta trêu chọc hắn lúc nào? Vì sao Mạc Tam Sơn cứ muốn giết ta? Làm khó ta đủ đường! Mẹ nó, đầu năm nay làm người tốt khó khăn đến vậy sao?

Vương Khả tức giận nói.

Khuôn mặt Mạc Tam Sơn đen thui.

- Ngươi đánh rắm! Không phải là do ngươi nói sao? Ta đây bị ngươi hại!

-Ta hại ngươi? Lại đây, ngươi nói xem ta hại ngươi chỗ nào?

Vương Khả chất vấn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)