Bất Diệt Thần Vương

Chương 334: Yêu mến lão nhân mẹ goá con côi (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Ma Tôn đóng chiếc hộp ngọc lại, lồng ngực phập phồng, hai mắt nhìn chằm chằm vào Vương Khả.

- Thứ này, ngươi lấy thứ này ở đâu?

Ma Tôn trầm giọng nói.

- Khởi bẩm Ma Tôn, đây là vậy chính tay tiền bối đó đưa cho ta, hắn tin tưởng ta, nên cho ta vài chỗ tốt, giúp ta giấu diếm ma khí, hơn nữa, còn nhờ ta tự tay giao vật này cho con hắn!

Vương Khả cung kính nói.

- Không có khả năng, sao ngươi có thể nhìn thấy hắn?

Ma Tôn trầm giọng nói.

- Ách, tình cờ ta đã nhìn thấy hắn!

Vương Khả cười khổ nói.

Ma Tôn trầm mặc một lúc.

- Ma Tôn, ngài có thể trả hộp ngọc kia cho ta không, ta đã nhận lời với tiền bối đó, giao chiếc răng này cho con của hắn.

Vương Khả trịnh trọng nói.

Cái răng này là của quái vật khô lâu bị trấn áp ở linh sơn Thiên Lang Tông, hắn đưa cho Vương Khả, để Vương Khả giao cho thánh tử.

Vì sao Vương Khả không để cho Ma Tôn giao vật này cho Thánh Tử? Đương nhiên là có nguyên nhân cả, công lao này sao lại mượn tay người khác được? Hắn tự mình đưa cho Thánh Tử, nói không chừng có thể kiếm được chỗ tốt nữa thì sao?

Ma Tôn trầm mặc một lúc rồi đưa hộp ngọc cho Vương Khả.

- Ma Tôn, đó là cái gì? Của ai vậy?

Mạc Tam Sơn khó hiểu hỏi lại.

Vương Khả ở bên cạnh trừng mắt nhìn.

- Mạc Tam Sơn, lo chuyện của ngươi đi, chuyện này không liên quan đến ngươi, đừng có mà hóng chuyện, chân khí của ta được vị tiền bối này che giấu, thế nào? Lần trước, ta có thể đỡ được 100 chưởng của Nhiếp Thiên Bá, còn đột phá được tu vi, chính là nhờ chân nguyên vị tiền bối này rót vào trong cơ thể, sao nào?

- Đánh rắm, ngươi quen tiền bối ma giáo nào? Vì sao ta không biết? Ngươi nói đó là ai?

Mạc Tam Sơn trừng mắt, không hề tin.

- Cấp bậc của ngươi không đủ, ngươi không có tư cách biết.

Vương Khả nói thẳng.

- Ngươi nói cái gì?

Mạc Tam Sơn trừng mắt.

Mẹ nó, một đà chủ nho nhỏ như ngươi lại nói cấp bậc với ta?

- Được rồi, Vương Khả nói không sai, nếu là hắn thì có thể giải thích được!

Ma Tôn trầm giọng nói.

Mạc Tam Sơn biến sắc, có ý gì? Vương Khả đã qua kiểm tra? Vì sao chứ? Dựa vào cái gì mà ta chuẩn bị nhiều chứng cớ như vậy cũng vô dụng?

Vương Khả thở phào, nguy hiểm thật, may mắn đã qua!

- Cám ơn Ma Tôn đã chứng minh sự trong sạch của ta!

Vương Khả trịnh trọng nói.

- Bây giờ hắn thế nào rồi?

Mạc Tam Sơn ở bên cạnh đen mặt, vị tiền bối ma giáo đó là ai? Vì sao ta không biết? Các ngươi chơi trò bí hiểm gì vậy?

- Hắn sao? Ngoài việc không thể ra ngoài, thật ra hắn rất tốt, chỉ là một mình ở đó hơi cô đơn tịch mịch!

Vương Khả giải thích.

Mạc Tam Sơn dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Vương Khả! Có ý gì? Vị tiền bối ma giáo kia là lão nhân mẹ góa con côi?

- A?

Ma Tôn hơi khó hiểu.

- Nhưng Ma Tôn yên tâm, để giải buồn cho hắn, ta đã tìm thêm cho hắn mấy người bạn già, hằng ngày đánh mạt chược và nói chuyện phiếm, như vậy thì hắn cũng không cô đơn!

Vương Khả giải thích.

Mạc Tam Sơn dùng ánh mắt quỷ dị nhìn Vương Khả, có ý gì thế? Ngươi tìm mấy bạn già cho vị tiền bối ma giáo kia? Chơi mạt chược với hắn? Sao ta nghe giống như yêu mến lão nhân mẹ góa con côi vậy? Không phải nói là tiền bối Ma Giáo sao?

- Vậy là tốt rồi!

Ma Tôn gật đầu một cái.

Vương Khả cảm giác được, luồng sát khí trên vai mình đã hoàn toàn biến mất.

Ma Tôn tiếp tục tin tưởng hắn, nghĩ hắn vô tội. Quá tốt rồi!

- Ma Tôn, ngươi đừng nghe hắn nói bậy! Tên Vương Khả này không nói thật câu nào!

Mạc Tam Sơn lo lắng nói.

- Được rồi, vật mà Vương Khả đưa cho ta xem là thật! Hơn nữa trong đó còn có một lời nói, ta đã dùng bí pháp cảm ứng, chứng minh Vương Khả trong sạch!

Ma Tôn trầm giọng nói.

Vì sao chứ? Trong đồ chơi đó có giọng nói gì? Ngươi phải nói cho ta biết chứ? Cái gì cũng phải nói rõ ra.

Nhưng Ma Tôn và Vương Khả cứ như chơi trò bí mật, không ai muốn nói. Làm cho Mạc Tam Sơn muốn tức giận cũng không giận được.

Vương Khả không quan tâm, chỉ cần Ma Tôn nghĩ ta trong sạch, thái độ của những người khác có quan trọng gì?

- Cám ơn Ma Tôn trả lại trong sạch cho ta!

Vương Khả cung kính nói.

Mặt Mạc Tam Sơn đen thui.

- Ma Tôn, ta đây trong sạch, vậy cũng chứng mình người vu khống ta có vấn đề! Xin Ma Tôn làm chủ cho ta!

Vương Khả cung kính nói.

- Vương Khả, ai vu khống ngươi?

Mạc Tam Sơn trừng mắt tức giận nói.

Ngươi chỉ hòa thượng mắng con lừa trọc là có ý gì? Quanh co lòng vòng. Không nói thẳng đạo hiệu đi? Người nào không biết ngươi đang nói ta chứ?

- A? Ngươi cảm thấy Mạc Tam Sơn có vấn đề?

Ma Tôn bình tĩnh nói.

- Đương nhiên, Ma Tôn, chắc chắn Mạc Tam Sơn có vấn đề, hắn là một tên nằm vùng giả!

Vương Khả kích động nói.

- Vậy ngươi hãy nói cho ta nghe, Mạc Tam Sơn có vấn đề gì?

Ma Tôn bình tĩnh nói.

Khuôn mặt Mạc Tam Sơn đen xuống, Ma Tôn, ngươi có ý gì?

Ánh mắt Vương Khả sáng lên, Ma Tôn cho phép ta hất nước bẩn lên người Mạc Tam Sơn? Hay quá, ta sẽ không khách khí! Lão già Mạc Tam Sơn dám tố cáo ta? Xem ta chơi ngươi thế nào?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)