Bất Diệt Thần Vương

Chương 314: Không tra ra người này (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Nhiếp Thiên Bá hoảng sợ.

- A di đà phật, ngã phật từ bi! Ta không sát sinh, sau này, ngươi phối hợp với ta để ta độ hóa ngươi là được!

Giới Sắc cười nói.

- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, chắc chắn ta sẽ nghe ngươi độ hóa.

Nhiếp Thiên Bá vui mừng nói.

A di đà phật, bỏ xuống đồ đao, lập địa thành phật! Ngươi rất có phật tính!

Hòa thượng Giới Sắc cười nói.

Nhiếp Thiên Bá thở phào một hơi, Chu Yêm ở bên cạnh nhăn mặt, cuối cùng, hắn nhịn mấy lời muốn nói xuống.

- Đại sư, bây giờ cũng không sớm nữa rồi, chúng ta không quấy rầy ngươi nữa, ta đã sửa lại nóc nhà cho đại sư, ngươi nhìn xem còn vấn đề gì nữa không? ,

Vương Khả nhìn về phía hòa thượng Giới Sắc.

- Cám ơn Vương Khả thí chủ! Người như ngươi đúng là tốt bụng! Nhưng bây giờ trời đang đổ mưa to, nếu không ngươi hãy chờ hết mưa đã rồi đi?

Hòa thượng Giới Sắc khuyên nhủ.

- Không được, không được, ngươi còn phải độ hóa Nhiếp Thiên Bá, cũng rất bận! Chúng ta không muốn quấy rầy! Có duyên gặp lại.

Vương Khả nói.

- Không sai, không sai! Có duyên gặp lại!

Chu Yếm cũng gật đầu như gà con mổ thóc.

Nhưng trời đang đổ mưa to mà?

Hòa thượng Giới Sắc cau mày nói.

- Không sao, không sao, trời nóng nực, chúng ta tắm mưa hóng mát!

Vương Khả nói.

Hòa Thượng Giới Sắc nhìn đám người kia, cuối cùng gật đầu một cái.

- A di đà phật, chúc thí chủ thuận buồm xuôi gió.

- Ha ha, đa tạ đại sư!

Vương Khả cười nói.

Trong lúc nói chuyện, Vương Khả vẫy tay, đám thuộc hạ của hắn đi ra ngoài, Chu Yếm tự giác đứng bên người Vương Khả.

- Đúng rồi, ngươi nói Chu Yếm kia là ngôi sao tai họa? Nếu ngươi cảm thấy không quản nổi thì có thể đưa cho ta độ hóa!

Hòa thượng Giới Sắc nói.

- Không cần, không cần! Ta có thể dạy dỗ được! Ta rất nghe lời!

Chu Yếm kinh hãi kêu lân!

- Đại sư, tạm biệt!

Vương Khả thi lễ.

Chào xong, Vương Khả chạy như trốn ôn thần, phóng đến khu rừng phía xa.

Chu Yếm theo sát phía sau, không hề chậm trễ, đám thuộc hạ của Vương Khả cũng nhanh chóng rút khỏi Trấn Ma Tự.

Nhiếp Thiên Bá nhìn theo bóng lưng đám người Vương Khả, hắn cảm thấy rất kỳ lạ, Vương Khả làm sao vậy? Vì sao lại sợ hãi ở đây? Hòa thượng Giới Sắc đâu có giết người đâu?

Hòa thượng Giới Sắc dẫn theo Nhiếp Thiên Bá vào trong miếu. Trong đó, đám đệ tử Thiên Lang Tông đang bảo vệ Mộ dung Lục Quang. Giây phút này, cả một đám người dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Nhiếp Thiên Bá.

- A di đà phật, Nhiếp Thiên Bá, ngươi bị Huyết Ma dung hợp, ta có chức trách trấn áp Huyết Ma, vì vậy, ta phải độ hóa ngươi, mong rằng ngươi có thể hiểu được, bể khổ vô biên, quay đầu là bờ.

Hòa thượng Giới Sắc trịnh trọng nói.

Chỉ cần không bị giết, nghe ngươi lải nhải chút thì đã làm sao?

- Đại sư nói rất đúng, ta nghe đại sư!

Nhiếp Thiên Bá gật đầu như gà mổ thóc.

________________________________________

Trong một sơn cốc u ám ở Thập Vạn Đại Sơn, Xà Vương chậm rãi bò ra, cả người nó bị thương nặng, thủng ngàn lỗ trên người. Trên mặt chỉ có sự bi phẫn.

- Nhiếp Thiên Bá? Chu Yếm? Vương Khả? Ta sẽ cho các ngươi chết không yên lành!

Xà Vương dữ tợn hô lên.

- Khụ khụ!

Có lẽ vì vết thương quá nặng, vừa ho hai tiếng, cả người Xà Vương đã run rẩy một trận.

- Nôn!

Xà Vương há mồm, phun ra một ngụm khói độc, trong làn khói có một đám kính vỡ bay ra.

- Lại nát, nội đan ta khổ lắm mới tu luyện lại được bị nát rồi? Rống!

Xà Vương ngửa mặt lên trời rống to một tiếng.

- Khụ khụ khụ!

Xà Vương khóc không ra nước mắt. Lần này nó bị Nhiếp Thiên Bá lừa thảm!

- Hizz!

Xà Vương đánh hơi xung quanh.

- Là mùi của Vương Khả? Chu Yếm? Chỉ cần tìm ra bọn chúng, nuốt long mạch Kim Long, vết thương của ta sẽ khôi phục hoàn toàn, ta muốn tìm bọn chúng, tiếc là cái mũi của ta chỉ ngửi được phương hướng đại khái! Nhưng vậy cũng đủ rồi, ta sẽ tìm được các ngươi ngay!

Xà Vương dữ tợn nói.

________________________________________

Kim Ô Tông, trong một gian đại điện.

Trương Thần Hư chậm rãi đứng dậy, đứng bên cạnh tông chủ Kim Ô Tông, hắn thấy Trương Ly Nhi dẫn theo một đám sư đệ, sư muội hùng hổ bước vào.

- Bái kiến tông chủ!

Đám đệ tử cung kính nói.

Tông chủ Kim Ô Tông gật đầu, ánh mắt hắn nhìn về phía Trương Ly Nhi bỗng nhiên sáng lên.

- Ly Nhi, ngươi đã đột phá Nguyên Anh Cảnh rồi sao?

- Đúng vậy, là do hai tên hỗn đản Vương Khả và Mạc Tam Sơn chọc tức!

Trương Ly Nhi tức giận nói.

- Đây là chuyện tốt!

Kim Ô Tông chủ cười nói.

- Tốt cái gì? Tông chủ, Mạc Tam Sơn là tên bệnh tâm thần, vì sao hắn phải bịa đặt hãm hại ta? Tông chủ, ngươi phái người tìm tung tích của hắn cho ta, ta phải đuổi giết hắn, vậy mà hắn còn dám trốn, tức chết ta rồi!

Trương Ly Nhi tức giận nói.

- Mạc Tam Sơn bịa đặt hãm hại? Tỷ, Mạc Tam Sơn liên quan gì đến đây vậy?

Trương Thần Hư kinh ngạc nói.

- Không liên quan gì đến hắn sao? Ngươi nhìn đệ tử Kim Ô Tông đi, trong thời gian này nói những cái gì? Nói ta thích Vương Khả, đánh rắm! Bọn họ đang vũ nhục danh tiết của ta!

Trương Ly Nhi phẫn nộ nói.

Sau lưng, một đám sư đệ sư muội lập tức cúi đầu.

- Ai, ai nói?

Trương Thần Hư nhìn về phía một sư đệ.

- Là Triệu sư huynh nói cho ta biết!

Người sư đệ kia khẩn trương nói.

Triệu sư huynh biến sắc.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️