Bất Diệt Thần Vương

Chương 313: Không tra ra người này (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Bên ngoài Trấn Ma Tự! Trong một sơn cốc cách đó không xa.

- Đại Uy Thiên Long!

Hòa thượng Giới Sắc kêu to một tiếng.

- Graooo!

Tiếng rồng ngâm vang lên bốn phía.

Trong làn khói độc mịt mù, vang lên tiếng kêu thảm thiết của Xà Vương và Nhiếp Thiên Bá.

- A! Vì sao lại thế này?

Nhiếp Thiên Bá tuyệt vọng nói.

- Rống, tất cả là tại ngươi, Nhiếp Thiên Bá, còn có Chu Yếm, bản Xà Vương bị các ngươi hại chết!

Xà Vương tuyệt vọng gào thét.

- Đại Uy Thiên Long!

Chiêu thứ hai của hòa thượng Giới Sắc cũng giống hệt chiêu trước.

- Ầm ầm!

Dưới sự chấn động lớn, làm cho khuôn mặt của Vương Khả ở cách đó không xa run rẩy.

- Tà môn, đầu năm nay bệnh tâm thần cũng tu luyện đến Nguyên Anh Cảnh? Ta còn có thể đợi ở đây được sao?

Khuôn mặt Vương Khả hiện lên sự kinh dị.

Hắn quyết định nhanh chóng, sau đó quay đầu đi vào trong Trấn Ma Tự.

- Phòng ốc sửa thế nào rồi?

Vương Khả hỏi.

- Sắp xong rồi!

Một tên thuộc hạ nói.

- Đừng cố làm cho đẹp, nhanh tăng tốc độ đi, chúng ta phải rời khỏi đây ngay!

Vương Khả thúc giục.

- Vâng!

Đám thuộc hạ tăng nhanh tốc độ, mái nhà Trấn Ma Tự cũng nhanh chóng hoàn thành.

- Vương Khả, bây giờ phải làm sao?

Chu Yếm lo lắng bước lên.

- Làm sao cái rắm, tiểu tử nhà ngươi toàn gây phiền phức cho ta, mới trong bao lâu mà đã có bốn đám người đòi mạng người kéo đến! Nếu kéo dài thời gian ở đây, có lẽ ta không bảo vệ ngươi được nữa! Chuẩn bị đi nhanh đi!

Vương Khả mắng.

- Đợt thứ tư này, Xà Vương không phải đến tìm ta!

Chu Yếm cười khổ nói.

- Đánh rắm, không phải là do ngươi tự tìm đường chết sao?

Vương Khả trừng mắt.

Chu Yếm rụt đầu, không nói nữa, tất cả đều là nước mắt, tên Xà Vương bệnh tâm thần kia, ta giúp ngươi tìm Vương Khả, quay đầu ngươi lại muốn ăn ta, cái này, ta phải tìm ai để nói lý đây?

Vương Khả quay đầu nhìn về phía đám đệ tử Thiên Lang Tông bên kia.

Mặc dù đám để tử Thiên Lang Tông này đến tìm hắn gây phiền phức, mình có thể mặc kệ sự sống chết của bọn họ, nhưng mà, mẹ nó, nếu các ngươi chết đi, đồ liên quan đến các ngươi trong tay ta sẽ trở nên mất giá trị?

- Đám người các ngươi cũng sắp xếp một chút, kéo cả Mộ Dung Lục Quang đi đi!

Vương Khả khuyên nhủ.

- Đại sư huynh đang đột phá đến giây phút quan trọng, sao có thể đi được?

Một đệ tử Thiên Lang Tông nói.

- Đúng vậy, lỡ may cắt ngang đại sư huynh đốn ngộ, ngươi đền được sao?

Lại có một sư đệ không đồng ý nói.

- Mẹ nó, đám người các ngươi đúng là không biết tốt xấu, không hiểu lòng tốt người khác! Ta khuyên các ngươi dẫn Mộ Dung Lục Quang đi là muốn tốt cho các ngươi, các ngươi còn không biết cảm ơn?

Vương Khả trừng mắt mắng.

- Hừ, tại sao phải đi?

Một đệ tử Thiên Lang Tông nói.

- Tên hòa thượng Giới Sắc kia có vấn đề! Một người trấn thủ miếu hoang này, nói trấn áp Huyết Ma gì đó, mẹ nó, Huyết Ma đã dung hợp với Nhiếp Thiên Bá hơn một năm trước rồi, hắn trấn áp cái rắm! Hơn nữa, còn là Nguyên Anh Cảnh, vừa rồi còn giả vờ như con thỏ nhỏ, ngay cả ta cũng suýt bị lừa! Quân tử không đứng trước bức tường sắp đổ, nhân dịp bây giờ đi mau!

Vương Khả khuyên nhủ lần nữa.

- Hừ, Độ Huyết Tự là danh môn chính phái, Giới Sắc đại sư là đệ tử Độ Huyết Tự, sao lại có vấn đề được?

Một đệ tử Thiên Lang Tông không phục nói.

- Hừ!

Mộ Dung Lục Quang đang nhập định cũng hừ lạnh, hiển nhiên không đồng ý với lời của Vương Khả.

- Được rồi, tùy các ngươi thôi! Ta đi trước.

Vương Khả nói.

Ta truyền thụ kinh nghiệm xã hội cho đám người các ngươi, các ngươi không nghe, cứ phải đợi xã hội đánh đập cho rồi mới tỉnh ngộ, tùy các ngươi vậy, dù sao cũng không đánh lên người ta. Mẹ nó, mấy phần mặc bảo kia đành bỏ phí rồi.

Quay đầu, Vương Khả đi khỏi Trấn Ma Tự.

Vừa vặn, cuộc chiến bên ngoài đã kết thúc, không còn tiếng động nữa!

Vương Khả nhìn thấy hòa thượng Giới Sắc xách Nhiếp Thiên Bá quay về!

Mặt mũi Nhiếp Thiên Bá sưng vù, sắc mặt cực kỳ khó xem.

- Đại sư, Xà Vương đâu?

Vương Khả hò mò hỏi.

- Súc sinh kia tự bạo nội đan, kích thích lực lượng, chui vào một mạch nước ngầm chạy trốn! Ta thấy hắn đáng thương nên không đuổi theo!

Hòa thượng Giới Sắc giải thích.

- Nhưng hắn muốn phá hủy Trấn Ma Tự của ngươi đấy!

Vương Khả lo lắng nói.

- Được rồi, hắn đã nhận quả báo trừng phạt! Ngã phật từ bi, không thể đuổi tận giết tuyệt!

Hòa thượng Giới Sắc lắc đầu.

Vương Khả đen mặt, ngươi không đuổi tận giết tuyệt thì ta xui xẻo rồi, tên Xà Vương hẹp hòi kia, đã qua lâu rồi mà vẫn nhớ rõ mối thù với ta, lần này lại bạo nội đan, không hận chết ta mới là lạ!

- Đừng giết ta, ta cũng không muốn dung hợp với ma chủng Huyết Ma đâu!

Nhiếp Thiên Bá lập tức hoảng sợ cầu xin tha thứ.

- Nhiếp Thiên Bá, ngươi không cần lo lắng, vị đại sư này, hắn không sát sinh!

Lúc này, Chu Yếm từ trong miếu đi ra.

Nhìn thấy Chu Yếm đi ra, Nhiếp Thiên Bá lập tức giận không chỗ phát tiết.

- Chu Yếm, ngươi hại ta?

Nhiếp Thiên Bá tức giận nói.

- Ta, ta cũng không ngờ chuyện sẽ xảy ra như vậy! Nhiếp Thiên Bá, ngươi nhịn một chút là được rồi! Đại sư là người tốt! Ngươi chịu nghe hắn giảng kinh là được rồi!

Chu Yếm nói lời trái lương tâm.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️