Bất Diệt Thần Vương

Chương 312: Vô đề

Chương Trước Chương Tiếp

Bỗng nhiên Chu Yếm có dự cảm xấu.

Nhìn lại thấy hai mắt Xà Vương tỏa ra ánh sáng xanh, giống như xuyên thấu qua bụng Chu Yếm để thấy cự long bị phong ấn.

- Là thật, là thật? Bụng của ngươi bên trong bịt lại một cái long mạch Kim Long? A, ha ha ha! Đồ tốt, nuốt ăn Kim Long, ta cái kia mới vừa sửa xong nội đan, liền có thể đột phá đến Đan Anh cảnh, a, rống, nhanh đến miệng ta bên trong đến!"

Bỗng nhiên Xà Vương nói tiếng người, dữ tợn nói với Chu Yếm.

- Cái gì? Ngươi, ngươi, ngươi muốn ăn ta? Ta là cháu trai Chu Hồng Y, không phải ngươi nói không ăn ta sao?

Chu Yếm cả kinh kêu lên.

- Ta sợ Chu Hồng Y, nhưng, chỉ cần ta ăn ngươi, tu vi đến Đan Anh cảnh, ta sẽ không sợ Chu Hồng Y nữa, long mạch, long mạch, ha ha ha, không ngờ lần ra khỏi Chướng Hải lại có thu hoạch lớn thế này, ha ha ha, rống!

Xà Vương dữ tợn cười to.

- Không muốn, không muốn!

Chu Yếm hoảng sợ trốn vào trong cổ miếu.

- Nhìn xem, ta nói rồi, Chu Yếm, ngôi sao tai họa nhà ngươi, kết quả vẫn là ngươi đen đủi, mẹ nó, ông đây dẫm phải sh.t chó mới phải đi chùi đít cho ngươi!

Vương Khả trừng mắt mắng.

Quay đầu, Vương Khả nhìn về phía hòa thượng Giới Sắc.

- Đại sư, súc sinh này lại muốn phá Trấn Ma Tự! Ngươi muốn ngăn nó không?

- Tiểu hòa thượng, ai cản ta thì phải chết!

Xà Vương dữ tợn đánh đến.

- Tiểu hòa thượng, Xà Vương mà ngươi cũng dám cản? Còn không trốn đi, đừng lên rồi bị tai bay vạ gió!

Nhiếp Thiên Bá cũng đắc ý cười to.

Xà Vương dữ tợn, thân mình dài hơn mười trượng từ trên cao nhìn xuống, giống như muốn đập nát cả Trấn Ma Tự.

Ánh sáng trong mắt Giới Sắc trở nên lạnh lẽo, hắn bước lên một bước.

- Hừ, côn trùng nhỏ mà dám múa rìu qua mắt thợ!

Trong lúc nói chuyện, hòa thượng Giới Sắc đánh ra một chưởng.

- Đại Uy Thiên Long!

- Rống!

Xà Vương há miệng rống.

- Oanh ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!

Một tiếng nổ mạnh như thiên lôi vang lên, làm tất cả mọi người ù tai.

Chỉ thấy, ánh sáng đỏ bao phủ một chưởng lớn đánh lên đầu Xà Vương.

Cú va chạm mạnh, Xà Vương giống như đạn pháo đánh thẳng lên trời, rơi xuống một khe núi lớn.

Vương Khả, Nhiếp Thiên Bá, tất cả mọi người đều trừng to mắt. Mẹ nó, một chiêu miểu sát sao?

- Rống!

Nơi xa, Xà Vương bị đánh bay, vẫn có dáng vẻ không thể tin.

Lại nhìn thấy, bỗng nhiên hòa thượng Giới Sắc xông lên trời, dậm chân trong hư không, cứ như vậy mà đứng giữa không trung.

- Cmn, có nhầm không vậy, ngươi là đại lão Nguyên Anh Cảnh?

Vương Khả cả kinh kêu lên.

Vương Khả không thể ngờ rằng, hòa thượng Giới Sắc lải nhải cả ngày lại là đại lão Nguyên Anh Cảnh, một chưởng đánh bay Xà Vương?

- Nhiếp Thiên Bá, ngươi lừa ta!

Trong sơn cốc xa xa, Xà Vương giận dữ nói.

Mẹ nó, nói cái gì mà có thể ăn được Vương Khả, mẹ nó, bên cạnh Vương Khả là Nguyên Anh Cảnh đấy, sao ngươi không chịu nói sớm?

Nhiếp Thiên Bá cũng ngây ngốc, một tiểu hòa thượng nhìn không lọt nổi vào mắt lại là đại lão Nguyên Anh Cảnh? Mình còn dung hợp Huyết Ma mà hắn trấn áp? Xong đời, xong đời.

- Không liên quan đến ta, ta bị Chu Yếm lừa đến!

Nhiếp Thiên Bá cả kinh kêu lên.

Trong lúc kêu sợ hãi, Nhiếp Thiên Bá nhanh chóng bỏ chạy vào khu rừng phía sau.

- Yêu nghiệt to gan, ở trước mặt ta mà cũng dám chạy trốn?

Hòa thượng Giới Sắc lạnh giọng nói, hắn nhìn về phía Nhiếp Thiên Bá.

Nhiếp Thiên Bá đang trốn chạy biến sắc, sao hòa thượng này cứ nhìn chằm chằm vào ta vậy?

Không được, nhìn ta chằm chằm như vậy, ta sẽ gặp xui xẻo đấy!

- Xà Vương, không được chạy, chờ ta một chút!

Nhiếp Thiên Bá bay thẳng về phía Xà Vương.

Ánh mắt hòa thượng Giới Sắc trở nên băng lãnh, dậm chân đuổi theo.

Xà Vương, Nhiếp Thiên Bá cũng là Kim Đan Cảnh, sao trốn khỏi bàn tay của hòa thượng Giới Sắc được?

- Ở trước mặt ta, không ai chạy thoát được! Nghiệt súc, ta muốn đánh cho ngươi hiện nguyên hình!

Hòa thượng Giới Sắc kêu to một tiếng.

Thế nhưng Xà Vương, Nhiếp Thiên Bá lại không phải kẻ ngốc, muốn bọn chúng đứng yên cho người ta trấn áp? Nói đùa gì vậy?

- Rống!

Xà Vương lập tức phun ra vô số khói độc, bao phủ cả rừng rậm phía sau.

- Đại Uy Thiên Long!

Hòa thượng Giới Sắc kêu to một tiếng.

Mơ hồ thấy được trong cơ thể hòa thượng Giới Sắc hòa có một luồng ánh sáng đỏ hiện lên, ánh sáng đỏ còn có một con cự long từ trên trời giáng xuống, rồng ngâm một tiếng, phóng vào trong làn khói độc.

- Oanh ~~~~~~~~~~~~~~~~!

Một tiếng vang thật lớn vang lên phía dưới, trong sơn cốc vang lên tiếng kêu thảm thiết của Xà Vương.

- Ầm ầm!

Giống như có tiếng giãy dụa vỡ nát từ trong sơn cốc vang lên, ngoài khói độc ra, vô số đất đá bay lên trời, cây cối đổ nát, một mảnh mờ mịt.

Vương Khả trừng mắt to nhìn về phương xa.

- Hazz! Đầu năm này bệnh tâm thần cũng tu luyện đến Nguyên Anh Cảnh rồi sao? Ta có nên nhanh chóng cuốn gói rời khỏi đây không?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️