Bất Diệt Thần Vương

Chương 304: Kẻ tạo lời đồn mạc tam sơn (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Ha ha, lời của ngươi làm ta không tin nổi! Vương Khả! Hôm nay ta đã đến đây, ta muốn gặp mặt phu nhân của ngươi, để xem nàng là người nào.

Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói.

Tên Vương Khả không biết xấu hổ kia, câu nào là thật đây? Mộ Dung Lục Quang muốn tìm hiểu rõ ràng.

- A di đà phật, các ngươi không biết gì sao?

- Giới sắc, ngươi nói nhiều quá rồi đấy! Chuyện của ta thì liên quan gì đến ngươi, đừng tạo thêm phiền phức cho ta nữa.

Vương Khả buồn bực nói.

Sao ngươi đáng ghét như vậy? Ta mất bao nhiêu công sức mới khuyên Mộ Dung Lục Quang đi, ngươi lại kéo hắn quay về.

- Ta cũng chỉ muốn giúp ngươi nói hai câu, hơn nữa, chuyện này có gì xấu hổ chứ?

Hòa thượng Giới Sắc khó hiểu nói.

- Đánh rắm, đây không phải là vấn đề mặt mũi, loại xen vào chuyện người khác như ngươi sẽ bị sét đánh đấy.

Vương Khả quát mắng.

- Ta bị sét đánh?

Hòa thượng Giới Sắc lập tức không vui.

- Oanh két!

Bỗng nhiên, một tia chớp trên bầu trời lóe lên, chém vào miếu đổ nát Trấn Ma Tự.

Vương Khả.

- …

Mộ Dung Lục Quang.

- …

Tia sét kia là trùng hợp sao?

- Chỉ là trùng hợp thôi? Nói đánh là đánh được sao? Có bản lĩnh thì đánh tiếp đi.

Sắc mặt Vương Khả trở nên cổ quái.

- Oanh két!

- Oanh két!

- Oanh két!

Có tám lượt thiên lôi từ trên trời đánh xuống, nổ vang đánh vào miếu cổ, chỉ thấy nóc miếu đã vỡ vụn, bụi mù bay khắp nơi.

Sau khi chín tia sét đánh xuống, mây đen từ từ tán ra.

- Miệng ta linh nghiệm đến vậy sao? Nói sét đánh thì sét đánh ngay?

Vương Khả trừng to mắt nhìn mây đen tản ra.

Mấy người Mộ Dung Lục Quang cũng mờ mịt nhìn lên bầu trời. Nói sét đánh thì sét đánh thật, nhưng vì sao không đánh lên người tên hòa thượng kia?

- Vương Khả, phu nhân của ngươi cháy!

Hòa thượng Giới Sắc cả kinh kêu lên.

- Phu nhân ngươi mới cháy!

Vương Khả tức giận mắng.

- Thật, ngươi nhìn mà xem, phu nhân của ngươi bị sét đánh.

Hòa thượng Giới Sắc kéo Vương Khả lại kêu lên.

Vương Khả nhìn theo ánh mắt của Giới Sắc, hắn nhìn thấy thuộc hạ của hắn ở trong miếu đã ngất hết, mà cỗ quan tài chính giữa đang bốc lửa ngùn ngụt.

- Oanh!

Lửa cháy vùn vụt, chín tia sét vừa rồi đánh lên quan tài, làm quan tài bốc cháy?

Đám người Mộ Dung Lục Quang cũng vội vàng chạy đến, tò mò nhìn về phía trong miếu.

Phu nhân của Vương Khả? Phu nhân của Vương Khả bốc cháy? Chuyện gì xảy ra vậy?

- Cháy, cháy? Cháy vậy chẳng lẽ muốn cháy chết người sao.

Vương Khả cả kinh kêu lên.

Trương Ly Nhi còn ở trong quan tài đấy, lúc trước chỉ là toàn thân mọc lông chim, mắc bệnh lạ thôi, nếu lần này nàng chết luôn, chẳng phải mình sẽ gặp xui xẻo?

- Vương Khả thí chủ, không phải phu nhân ngươi đã chết từ trước rồi sao?

Hòa thượng Giới Sắc khó hiểu nói.

- Đánh rắm, nhanh dập lửa đi!

Vương Khả cả kinh kêu lên.

Ngay lúc Vương Khả muốn nhào lên, trong quan tài vang lên một tiếng hét.

- Vương Khả!

Trong tiếng hét kia có sự căm hận ngút trời.

Vương Khả nghe được thì cảm thấy vui vẻ, may quá, còn sống, hơn nữa đã tỉnh rồi?

Nhưng Mộ Dung Lục Quang lại biến sắc.

- Đây là giọng của Trương Ly Nhi? Vương Khả, ngươi còn dám nói giữa ngươi và Trương Ly Nhi là trong sạch sao?

- Trong quan tài là phu nhân của Vương Khả?

Một đệ tử Thiên Lang Tông kinh ngạc nhìn về phía Vương Khả.

Vừa rồi Vương Khả nói, hắn và Trương Ly Nhi là trong sạch, nhưng trong quan tài kia là phu nhân hắn là sao? Đã gọi là phu nhân, còn nói giữa hai bên là trong sạch?

Các sư đệ nhìn về phía Mộ Dung Lục Quang, lại phát hiện khuôn mặt Mộ Dung Lục Quang đen thui, tay cầm chuôi kiếm.

- Vương Khả, có phải ngươi nên giải thích cho ta không?

Mộ Dung Lục Quang lạnh lùng nói.

- Giải thích cái gì? Giữa ta và Trương Ly Nhi là trong sạch, ngươi không nghe thấy sao? Đều là do Mạc Tam Sơn tung tin vịt, vậy mà ngươi cũng tin!

Vương Khả lập tức trợn mắt nói.

Sắc mặt Mộ Dung Lục Quang trở nên khó coi, nhưng hắn vẫn nhịn xuống, dù sao, có lẽ còn có ẩn tình khác.

- Vương Khả, vòng tay trữ vật của ta đâu?

Trương Ly Nhi trong quan tài quát lớn.

- A, ở chỗ ta, ở chỗ ta, lúc ngươi hôn mê, không, lúc ngươi đang ngủ, ta cất giúp ngươi, ta không hề động đến đồ bên trong!

Vương Khả nhìn về phía ngọn lửa nói.

Hôn mê?

Vương Khả đành phải đổi lời, hắn không thể nói là nhân dịp người ta hôn mê nên hắn lấy hết tiền tài đi? Chẳng phải là đang giậu đổ bìm leo sao? Nói nhân lúc ngươi ngủ thiếp đi thì áp lực giảm một chút.

Áp lực của Vương Khả nhỏ xuống, nhưng áp lực của Mộ Dung Lục Quang lại lớn thêm.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️