Bất Diệt Thần Vương

Chương 293: Hắn tên không tốn sức

Chương Trước Chương Tiếp

Phế tích vương cung Thanh Kinh!

Chu Hồng Y dùng Hồng Y Tỏa Liên kéo lại đuôi Kim Long, Tử Bất Phàm dẫn theo toàn bộ đệ tử Ma giáo trấn áp thân rồng.

Ang!

Kim Long gào thét, nhưng dù làm hết mọi cách vẫn không thể nào thoát khốn.

- Tìm được long ỷ chưa?

Tử Bất Phàm quay đầu nhìn về phía phế tích quát nói.

- Vẫn chưa!

Nơi xa truyền đến tiếng đáp đầy vẻ nôn nóng của đệ tử Ma giáo.

- Bởi vì nhiều năm tọa lạc ở vị trí trên đầu long mạch, được long khí tẩm bổ, long ỷ sẽ khiến Kim Long cảm thấy an tâm, dùng nó có thể phong ấn được Kim Long! Nhưng giờ thì không được thì làm sao phong ấn? Lại chuyển ít người qua đó, tiếp tục tìm!

Chu Hồng Y lạnh giọng quát.

- Vâng!

Lại là một đám người tách ra tiến về phế tích tìm kiếm.

Tử Bất Phàm, Chu Hồng Y không dám trấn áp lên đầu Kim Long, sợ Kim Long tuyệt vọng triệt để bạo phát đồng quy vu tận.

Hiện tại Kim Long đang bị kéo chặt, muốn đi cũng đi không nổi. Nó có vẻ rất là sốt ruột, tựa như đang cảm ứng thứ gì đó, đột nhiên, đầu Kim Long hung hăng nện mạnh xuống đất.

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Kim Long không ngừng dùng đầu nện xuống mặt đất, khiến đám người Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm không khỏi cả kinh.

- Chu Hồng Y, Kim Long sao thế?

Tử Bất Phàm khó hiểu nói.

Chu Hồng Y cổ quái đáp:

- Ta … ta cũng không rõ! Khả năng là vẫn muốn chui xuống lòng đất chạy trốn?

Trốn về lòng đất?

Đùa gì vậy, mình tốn bao nhiêu là sức lực mới kéo được còn súc sinh này ra, há lại có thể để nó trốn về lòng đất?

- Tìm, mau tìm long ỷ!

Tử Bất Phàm quát.

Đồng thời, Tử Bất Phàm và Chu Hồng Y toàn lực kéo lấy đuôi và thân Kim Long, không cho nó động đậy.

Bởi vì hơn nửa người bị áp chế, chỉ còn lại mỗi cái đầu, Kim Long chẳng giãy dụa ra được uy lực quá lớn, chính điều này đã dẫn đến Vương Khả bên trong nhà an toàn dưới địa đạo một mực nghe được tiếng chấn động từ bên ngoài không ngừng vọng xuống.

Cứ vậy giằng co hồi lâu.

- Tìm được rồi!

Một tên đệ tử Ma giáo kinh hỉ hét lên.

Oanh!

Đột nhiên, Kim Long nện ra một lỗ thủng to tướng trên mặt đất, sau đó cứ thế cắm đầu chui vào bên trong.

Lúc này đám Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm chính đang nhìn về phía tên thuộc hạ vừa hô lên nói tìm được long ỷ.

Chỉ thấy, trên tay tên thuộc hạ là một bên tay vịn long ỷ. Chỉ một chiếc tay vịn. Hết rồi?

Đám đệ tử Ma giáo quanh phụ cận vội xúm lại khai quật, rất nhanh, lại lật ra được chân long ỷ, bàn tọa long ỷ…

Long ỷ đã bị phá hư, nát bấy thành mấy đoạn.

Nét mặt Tử Bất Phàm, Chu Hồng Y cứng lại.

- Đường chủ, long ỷ này … còn dùng được không?

Tên đệ tử Ma giáo tìm được tay vịn long ỷ khi trước lên tiếng muốn tranh công.

- Dùng được con mẹ ngươi!

Chu Hồng Y lạnh giọng nói.

- Xong rồi, xong rồi, long ỷ nát mất rồi. Vậy phải làm sao mới phong ấn được Kim Long đây?

Tử Bất Phàm buồn bực nói.

- Lại tìm thứ gì khác từng được long khí tư dưỡng qua!

Chu Hồng Y thở dài nói.

Long ỷ hư rồi? Vậy mấy năm nay, có thứ nào một mực ở cạnh long ỷ nhỉ? Cả đám chìm vào suy tư.

Đột nhiên chúng nhân cảm nhận được Kim Long đang bị áp chế chợt run lên vì giận dữ?

Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy, đầu Kim Long đã vùi sâu vào lòng đất!

- Còn muốn chui vào trong đất?

Tử Bất Phàm buồn bực nói.

- Lôi đầu nó lên? Hừ, còn muốn trốn? Đừng hòng!

Chu Hồng Y hét lớn.

Nháy mắt, chúng nhân lại dùng sức, liều mạng kéo Kim Long đi lên.

Trong tiếng ầm vang, rốt cục, đầu Kim Long cũng bị lần nữa kéo ra khỏi lỗ thủng.

Ang !

Kim Long được lôi ra ngoài, nhưng có lẽ bởi vì phương hướng dùng sức của chúng nhân đột nhiên thay đổi, nó bỗng chốc như được thoát khốn, giãy thoát khỏi sự áp chế của chúng nhân.

- Nhanh, Kim Long định bỏ chạy, tất cả mọi người theo ta ngăn chặn súc sinh này!

Chu Hồng Y quát.

Ầm ầm!

Nhất thời, bên ngoài vương cung lần nữa truyền đến từng hồi tiếng chiến đấu hung mãnh.

- Không đúng, hình như trong miệng Kim Long có người?

Tử Bất Phàm kinh ngạc nói.

- Chu Yếm?

Chu Hồng Y cũng hơi sững.

Tên Chu Yếm này chui ra từ đâu vậy? Sao lại đột nhiên xuất hiện trong mồm Kim Long? Chẳng phải ta đã dặn ngươi núp ra xa xa rồi ư?

- Đường chủ, hình như thuộc hạ thấy Chu Yếm bị Kim Long cắp ra từ dưới lòng đất!

Một tên đệ tử Ma giáo lập tức giải thích nói.

- Đánh rắm! Chu Yếm bị chôn sống hay sao mà móc ra từ dưới lòng đất, mắt mũi ngươi kiểu gì đấy?

Chu Hồng Y trừng nhìn tên thuộc hạ.

- Là thật, ta tận mắt nhìn thấy! Đường chủ! Chu Yếm thật bị Kim Long ngậm ra từ dưới cái hố kia!

Tên đệ tử Ma giáo gấp gáp biện giải.

Chu Hồng Y:

- . . . !

- Chu Hồng Y, con Kim Long này sao thế? Cứ cắn chết Chu Yếm không chịu buông là sao?

Tử Bất Phàm ngạc nhiên hỏi.

Lúc này Chu Hồng Y mới để ý thấy Chu Yếm nơi miệng Kim Long.

Chu Yếm đã ngất đi, Kim Long lại không giết, cũng không ăn, cứ vậy treo trong miệng không chịu thả. Dù có bị trùng kích cũng không há mồm?

- Chẳng lẽ . . . !

Sắc mặt Chu Hồng Y trầm xuống.

- Long khí? Ta hiểu rồi, là long khí! Mấy chục năm qua, trừ long ỷ được đến long khí tư dưỡng ra, Chu Yếm thường niên ngồi trên long ỷ nên cũng được long khí tư dưỡng, Kim Long muốn tìm long khí nên mới cắn chặt Chu Yếm! Đúng là thế rồi!

Tử Bất Phàm kích động nhìn Chu Hồng Y.

Cơ mặt Chu Hồng Y khẽ co giật, lại cũng mặc nhận sự thật này.

- Nếu đã có thứ ẩn chứa long khí, à không, có người ẩn chứa long khí, vậy thì phong ấn nó đi! Chu Hồng Y, phong ấn long mạch Kim Long, nhanh lên!

Tử Bất Phàm nôn nóng nói.

Sắc mặt Chu Hồng Y rất là khó coi, phong ấn Kim Long vào trong người Chu Yếm?

- Nhanh lên!

Tử Bất Phàm thúc giục.

________________________________________

Trong lỗ thủng mà Kim Long vừa mới rút đầu ra.

Vương Khả nhìn quả cầu màu đỏ móc ra được từ trong miệng Kim Long, cảm nhận năng lượng khổng lồ cất chứa bên trong, thần tình Vương Khả không giấu được vẻ cổ quái, lại sửng sốt nhìn lên lỗ thủng trên đỉnh đầu, ngơ ngác hồi lâu.

- Con Kim Long kia chui xuống là để tặng đồ cho ta?

Vương Khả biểu tình cổ quái cất quả cầu vào trong ngực.

Cúi đầu, Vương Khả nhìn hai người bịt mặt bị chôn trong phế tích. Thần sắc càng thêm phần cổ quái.

- Hai tên xui xẻo này là ai được nhỉ?

Bên ngoài tiếng rền vang vẫn không ngừng vọng lại, Vương Khả theo bản năng cảm nhận được nguy hiểm, định rời đi, nhưng trước khi đi, hắn vẫn là vén khăn trùm đầu và mũ của hai người bịt mặt kia.

Thấy rõ dung mạo hai người, Vương Khả há hốc mồm.

- Trương Ly Nhi? Đồng An An? Sao lại là hai người các ngươi?

Vương Khả kinh ngạc nói.

Kinh ngạc xong, hắn lại trầm ngâm, sau đó rút hai người ra khỏi phế tích, rồi men theo lối thông đạo còn lại nhanh chóng rời đi, tới thẳng phủ Đại tướng quân bên ngoài vương cung.

Trên đường, Vương Khả lại sa vào trầm tư.

- Đồng An An? Sao thế nhỉ? Chẳng phải lần trước đã giao Đồng An An cho Mạc Tam Sơn rồi ư? Tại sao Đồng An An lại xuất hiện ở chỗ này? Chẳng lẽ là huynh đệ sinh đôi? Không thể nào, ta làm gì nghe nói Đồng An An có huynh đệ sinh đôi! Vậy chỉ có một khả năng, đó là Mạc Tam Sơn lại thả hắn ra!

Vương Khả ngưng trọng nói.

Mạc Tam Sơn thả Đồng An An? Vương Khả biến sắc.

- Lão già Mạc Tam Sơn này có vấn đề, mẹ nó, cái gì mà không cẩn thận để Đồng An An chạy mất? Lần trước ở trong sơn môn để Đồng An An chạy mất, giờ lại cũng để Đồng An An chạy mất? Nhất định là Mạc Tam Sơn cố ý! Lão già, may mà ta phòng xa, hừ! Ta nhìn rõ bản chất con người ngươi rồi, hỗn đản Mạc Tam Sơn này nhất định là có quan hệ với Ma giáo!

Vương Khả lòng còn sợ hãi nói.

Mạc Tam Sơn có vấn đề? Như vậy, tại sao Đồng An An lại xuất hiện ở đây?

- Lần này Đồng An An tới nhất định là vì đuổi giết ta, à quên, chắc còn muốn đòi về Thiểm Điện thần tiên nữa? Hừ, nằm mơ đi, đồ vào trong túi ta rồi, ai cũng đừng hòng móc ra!

Vương Khả không đáng nói.

- Nhưng mà, Trương Ly Nhi thì sao? Còn che mặt? Không phải nàng đã rời đi với đệ tử Kim Ô Tông rồi sao?

Vương Khả nghi hoặc lẩm nhẩm.

Trầm mặc một lúc, Vương Khả chợt biến sắc.

- Ta hiểu rồi, ta hiểu hết rồi! Mặc dù lúc trước cứu bọn họ, ân oán đã thanh toán xong, nhưng mà, Trương Ly Nhi quá cố chấp, vẫn muốn điên cuồng theo đuổi ta, ta đi nhà vệ sinh cũng bám theo, kết quả thấy được Đồng An An muốn giết ta, hai người liền đánh nhau? Chắc là vậy rồi. Ai! Ngươi chấp nhất như vậy làm gì? Chúng ta không khả năng đến được với nhau đâu!

Vương Khả rất là đành chịu.

Chẳng mấy chốc, Vương Khả đã từ địa đạo dưới lòng đất đi đến phủ đại tướng quân.

- Gia chủ?

Đại biểu ca đứng ở lối ra phủ đại tướng quân hiếu kỳ thốt lên.

Gia chủ vội vàng đi đến, còn mang theo hai người?

- Đệ tử Kim Ô Tông đâu? Nhanh, gọi bọn họ tới, lĩnh đi Trương Ly Nhi!

Vương Khả phân phó nói.

- Đệ tử Kim Ô Tông? Bọn họ đi rồi!

Đại biểu ca giải thích nói.

Vương Khả:

- . . . !

Mẹ nó, đi gấp thế làm gì? Đi rồi? Trương Ly Nhi đều không quản?

- Bọn họ nói, Trương Thần Hư phải lập tức đi về trị liệu, bọn họ cũng bị trọng thương, Thanh Kinh này không thể ở lâu, thế nên liền đi trước, nói là tìm xem tiên hạc bị thương đang ở đâu! Trước khi đi còn nhờ ta chuyển lời cho gia chủ!

Đại biểu ca nói.

- Chuyển lời cho ta?

Vương Khả sửng sốt.

- Đúng vậy, một tên nữ đệ tử Kim Ô Tông nói thế này “Ta thấy được đại sư tỷ đi tìm Vương Khả, đại sư tỷ vẫn dư tình chưa dứt với ngươi, thế nên, chúng ta không đợi đại sư tỷ nữa. Vương Khả, ta chỉ muốn nói với ngươi, đại sư tỷ tuy bình thường hơi dã man chút, nhưng đấy chỉ là bề ngoài thôi, đại sư tỷ trong nóng ngoài lạnh, miệng dao găm bụng đậu hũ, nàng có nói gì ngươi cũng đừng để trong lòng! Chúng ta đi về trước, ngươi chiếu cố đại sư tỷ cho tốt! Đại sư tỷ là bảo bối Kim Ô Tông chúng ta, ngay cả tông chủ đều rất sủng ái nàng, nếu ngươi dám cô phụ đại sư tỷ, khiến đại sư tỷ thương tâm, ta cam đoan, Kim Ô Tông trên tới tông chủ, dưới tới đệ tử bình thường, tất cả đều sẽ toàn lực truy sát ngươi! Hừ!

Đại biểu ca tường thuật nói.

Vương Khả biến sắc:

- Cái này, cái này … cái quái quỷ gì vậy?

Để ta chiếu cố Trương Ly Nhi, các ngươi lại đều chạy sạch? Chạy con mẹ ngươi! Ta chẳng có chút quan hệ nào với Trương Ly Nhi sất! À, không, là nàng điên cuồng theo đuổi ta, ta không liên quan!

Ta cô phụ đại sư tỷ các ngươi? Đánh rắm! Cô phụ cái khỉ khô, ngay từ đầu ta đã nói rất rõ ràng!

Cái gì mà đại sư tỷ thương tâm, Kim Ô Tông trên tới tông chủ, dưới tới đệ tử bình thường, tất cả đều sẽ toàn lực truy sát ta? Dựa vào cái gì?

Vương Khả buồn bực không thôi, mẹ nó, chuyện quái quỷ gì thế này?

- Gia chủ, Trương Ly Nhi này là . . . ?

Đại biểu ca hiếu kỳ hỏi.

Vương Khả thần sắc phức tạp nhìn Trương Ly Nhi, mỹ nữ tuyệt sắc như vậy, nếu không phải mình đã gặp được U Nguyệt công chúa, có lẽ miễn cưỡng cũng nhận, nhưng mà, giờ làm thế nào?

- Được rồi, chuyện này không liên quan đến ngươi, gọi tiểu biểu tỷ tới, để nàng chăm sóc Trương Ly Nhi!

Vương Khả buồn bực nói.

- Vâng!

Đại biểu ca lập tức rời đi, rất nhanh liền gọi đến tiểu biểu tỷ.

- Gia chủ?

Tiểu biểu tỷ cung kính nói.

- Ừ, từ nay ngươi phụ trách chăm sóc Trương Ly Nhi, nhớ kĩ, nàng có thể tỉnh lại bất cứ lúc nào, khi nàng tỉnh, nếu hỏi dò ta ở đâu thì cứ nói không biết, các ngươi đều không biết! Nàng không gặp được ta, có lẽ rất nhanh liền sẽ về lại Kim Ô Tông!

Vương Khả trầm giọng nói.

- Vâng!

Tiểu biểu tỷ cung kính dìu Trương Ly Nhi đi ra.

Quay đầu, Vương Khả nhìn sang Đồng An An.

Nhìn Đồng An An, Vương Khả lại không khỏi đau đầu.

- Gia chủ, ngài từng đưa cho chúng ta chân dung người này, hắn là Đồng An An? Kim Đan Cảnh? Rất nguy hiểm?

Đại biểu ca thần sắc nghiêm túc nhìn Đồng An An.

- Nguy hiểm? Không, hắn không nguy hiểm!

Vương Khả lắc đầu.

- Không nguy hiểm? Nhưng hắn là cường giả Kim Đan Cảnh! Hơn nữa còn là cường giả Kim Đan Cảnh cao giai!

Đại biểu ca kinh ngạc nói.

- Hắn còn có một biệt hiệu, gọi “không tốn sức!

Vương Khả lắc đầu.

- Không tốn sức?

Đại biểu ca nhất thời chẳng hiểu mô tê gì.

- Ừ, hắn đã năm sáu lần ngã nhào trong tay ta, ta đã bắt hắn tận bốn lần! Lần này cũng không tốn sức, cho nên, ta gọi hắn “không tốn sức!

Vương Khả giải thích nói.

- Ách? Bắt hắn, không tốn sức?

Đại biểu ca sững sốt.

- Đúng vậy, hắn chẳng có chút uy hiếp nào sất! Ta đang băn khoăn không biết nên xử trí thế nào?

Vương Khả nhíu mày nói.

- Giết, hắn không phải tà ma ư? Giết hắn, có công đức tru ma!

Đại biểu ca lập tức đưa ra gợi ý.

- Giết? Nhưng mà, làm thế không tối đa được giá trị!

Vương Khả nhíu mày suy tư.

- Hả?

- Nếu chỉ là một tên tà mà bình thường thì cũng thôi, nhưng hắn rất có sức ảnh hưởng trong Ma giáo, lại bị Ma Tôn truy nã, ta còn đang băn khoăn xem nên làm thế nào mới có thể tối đa hóa lợi ích từ hắn!

Vương Khả nhíu mày nói.

- Ma Tôn truy nã? Hay là giao nộp cho Ma Tôn?

Đại biểu ca lại đưa ra gợi ý.

Ánh mắt Vương Khả khẽ sáng lên:

- Đúng nhỉ, sao ta lại không nghĩ ra? Ha ha ha!

- Gia chủ, cái này thì có gì mà không nghĩ ra?

Đại biểu ca nghi hoặc nói.

- Không phải, ta không phải nói cái này, ý ta là nói, nghiệp vụ bảo hiểm của công ty Thần Vương phải làm sao mới khai triển được ở địa bàn Ma giáo, nếu ta có thể thỉnh cầu Ma Tôn đến phân công ty cắt băng! Như thế chẳng phải nghiệp vụ liền sẽ được dễ dàng triển khai? Tên Đồng An An này chính là cái cớ cho ta mời Ma Tôn tới cắt băng? Ha ha!

Vương Khả lập tức đại hỉ.

Đại biểu ca sững sốt:

- Bảo hiểm còn có thể bán cho Ma giáo?

- Không sai! Chẳng qua, ngươi khoan hẵng nghĩ nhiều, trước cứ xử lý cho tốt chuyện Đại Thanh vương triều đi đã. Ta đã giúp ngươi dọn sẵn cơ sở, đồng thời lại từ các đại tiên trấn chiêu mộ đến nguyên một đám tướng lĩnh Tiên Thiên Cảnh, ngươi lợi dụng cho tốt, nhanh chóng nắm xuống Đại Thanh vương triều, đừng để đêm dài lắm mộng!

Vương Khả trầm giọng nói.

- Vâng!

Đại biểu ca cung kính nói.

Vương Khả lại dặn dò một phen, sau đó dẫn theo Đồng An An đang trong hôn mê đi về hướng vương cung. Trong đầu không ngừng suy nghĩ xem phải lợi dụng Đồng An An thế nào để thuyết phục Ma Tôn.

Ở trong vương cung, đại chiến cũng đến kết thúc.

- Đạo mạch chân ngôn, lâm binh đấu giả! Phong ấn!

Tử Bất Phàm quát lên một tiếng.

Ang !

Tiếng long ngâm vang rền, long mạch Kim Long bất ngờ chui tọt vào trong bụng Chu Yếm một cách đầy quỷ dị.

Tử Bất Phàm, Chu Hồng Y toàn lực hạ xuống cấm chế trên bụng Chu Yếm.

Chu Yếm đang hôn mê, chỉ là, áo trên bị xé mở, chỉ thấy, trên bụng Chu Yếm xuất hiện một đồ án Kim Long hình thù rất là dữ tợn.

- Được rồi, long mạch đã được phong ấn!

Chu Hồng Y thở phào một hơi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️