Quảng trường trước cửa cao ốc Thần Vương!
Hai lão giả mặc đạo bào tay nâng chén pha lê, nhấp một ngụm rượu nho bên trong, sau đó đồng loạt khẽ nhíu mày.
- Trần trưởng lão, rượu này vị quai quái, nhưng cũng không tính khó nuốt, chỉ là đống … đồ đựng này nhìn có vẻ rất phong cách!
Một tên trưởng lão cười nói.
- Đúng là có phong cách, nhưng chỉ là chất liệu thông thường, trong đan lô của ta cũng đốt ra được pha lê như thủy tinh thế này, không tính là thứ quý hiếm gì. Đúng rồi, Tôn trưởng lão ngươi thân phận tôn quý, thời gian vàng ngọc, sao có rảnh đến tham gia điển lễ khai trương của công ty Thần Vương này, thật là hiếm lạ!
Trần trưởng lão cười nói.
- Chẳng phải ngươi cũng thế? Hắc hắc, người tới nhiều thật! Các môn các phái đều có không ít người đến đây! Chỉ là hơi loạn chút, lai lịch công ty Thần Vương này thế nào, ngươi biết không?
Tôn trưởng lão hiếu kỳ hỏi.
- Ta cũng không rõ ràng, nhưng, trường diện như thế ngươi còn không nhìn ra được?
Trần trưởng lão thấp giọng nói.
- Hả?
- Tuy ngoài mặt nói gì công ty Thần Vương gì kia do Vương Khả mở, nhưng, ngươi xem, tông chủ Thiên Lang Tông Trần Thiên Nguyên, bốn đại điện chủ Thiên Lang Tông đều tham dự, ngươi cảm thấy sẽ đơn giản?
Trần trưởng lão thấp giọng nói.
- Không đơn giản?
- Nào chỉ là không đơn giản, ngươi nhìn lại cho kỹ, đám người giữ gìn trật tự kia, trừ đệ tử Thiên Lang Tông ra thì còn có ai?
Trần trưởng lão chỉ nơi xa.
- Đám người kia, đám người kia là đệ tử Kim Ô Tông?
Tôn trưởng lão tròn mắt.
- Không sai, chính là đệ tử Kim Ô Tông, vài ngày trước ta đã đến Lang Tiên Trấn quan sát một phen, phát hiện đại sư tỷ Kim Ô Tông Trương Ly Nhi cũng đích thân đến, đang ở ngay trong cao ốc Thần Vương, đồng thời cũng nhìn thấy Vương Khả, Trương Ly Nhi khách khí với Vương Khả lắm!
Trần trưởng lão thấp giọng nói.
- Công ty Thần Vương trừ bối cảnh Thiên Lang Tông ra thì còn cả bối cảnh Kim Ô Tông?
- Đúng vậy, bốn đại tiên môn đỉnh cấp trong Thập Vạn Đại Sơn, trừ Thái Âm Ma Giáo tạm thời không nhắc tới, Độ Huyết Tự thường niên phong sơn không ra, Kim Ô Tông, Thiên Lang Tông dù cùng là chính đạo, nhưng hai nhà nín hơi muốn áp lên đầu đối phương, từ lúc nào lại thấy được bọn hắn hòa hòa khí khí? Lần này, không đơn giản!
Trần trưởng lão cảm thán nói.
- Liệu có phải hiểu lầm không?
- Làm sao có thể hiểu lầm? Cường giả Nguyên Anh Cảnh Kim Ô Tông không ra, Trương Ly Nhi chẳng phải đại biểu cho Kim Ô Tông? Lần này công ty Thần Vương hoành không xuất thế, theo ta phỏng đoán, cách cục Thập Vạn Đại Sơn sẽ có biến chuyển!
Trần trưởng lão thấp giọng nói.
- Vương Khả không phải đệ tử Thiên Lang Tông ư? Sao lại . . . !
- A, loại lời này, ngươi nghe qua là được! Ta phỏng đoán, phía sau công ty Thần Vương sợ rằng còn có bối cảnh càng lớn!
Trần trưởng lão nói.
- Không thể nào?
- Ngươi cứ đợi mà xem, lát nữa liền thấy thái độ của Thiên Lang Tông, Kim Ô Tông ngay thôi. Được rồi, đừng nói nữa, Vương Khả đến!
Trần trưởng lão nói.
- Ai là Vương Khả?
- Chính là người kia, ngươi xem!
Trần trưởng lão chỉ tới Vương Khả đang được một đám đệ tử Thiên Lang Tông vây quanh nơi xa.
Bởi vì trên thiếp mời nói Trần Thiên Nguyên và bốn đại điện chủ đến tham dự, cho nên người được các tông môn phái đến đây đều sớm biết được chân dung Vương Khả.
Trong lòng chúng nhân đều tràn đầy nghi hoặc, không biết cái công ty Thần Vương này rốt cuộc muốn làm cái gì? Hay cũng chỉ là một hiệu buôn bình thường?
Vương Khả vừa đến, bốn phía lập tức an tĩnh không ít.
Trong đám đông, trên mặt bọn Đồng An An lộ ra sát khí. Bọn Trương Ly Nhi thì như đang nhìn núi vàng núi bạc đi đến. Mộ Dung Lục Quang thấy Trương Ly Nhi nhìn Vương Khả, hai mắt sáng rực lên, thần tình không giấu được vẻ ghen ghét và phẫn hận.
Chỉ thấy, trong ánh mắt chúng nhân, Vương Khả bước lên đài cao phía chính bắc quảng trường.
- Các vị quý khách, tại hạ Vương Khả, trước đây không lâu từng mặt dày phát thiệp mời cho các vị đồng đạo, mời chư vị đến đây tham dự điển lễ khai trương của công ty Thần Vương chúng ta. Không ngờ hôm nay lại có nhiều người đến chung vui như vậy, thực sự là quá nể mặt công ty Thần Vương chúng ta! Ở đây, tại hạ trước là cảm tạ chư vị, sau đó hướng chư vị cam đoan, hôm nay nhất định không khiến mọi người tới uổng chuyến này!
Đứng trên đài cao, Vương Khả tươi cười nói.
Trong đám đông, cường giả các môn các phái dồn dập dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Vương Khả, đồng thời cũng nhìn Trần Thiên Nguyên lặng thinh đứng cách đó không xa. Hôm nay có đại sự gì muốn tuyên bố ư? Chắc không đơn giản chỉ là khai trương một hiệu buôn nho nhỏ thế này đâu.
Chỉ riêng Trương Chính Đạo là thần tình cổ quái nhìn Vương Khả, để người ta bỏ tiền ra cho ngươi còn ăn nói khiêm nhường như thế? Ngươi cũng quá dày mặt vô sỉ.
- Mọi người nhất định rất kỳ quái, rằng công ty Thần Vương này của ta là cái gì?
Vương Khả lần nữa mở miệng nói tiếp.
Tròng mắt chúng nhân thoáng co rụt lại, nhìn chằm chằm về phía Vương Khả. Đúng, công ty Thần Vương này của ngươi là làm cái gì? Chúng ta vì nể mặt tông chủ Thiên Lang Tông mới đến.
- Công ty Thần Vương chúng ta tận lực khai phát một ít sản phẩm tạo phúc cho tu tiên giả! Một ít sản phẩm khiến cho tu tiên giả cảm thấy hạnh phúc, khác biệt hẳn với những cửa hàng khác trên thị trường. Thứ bọn họ bán ra là vật tư tiêu hao, là vì móc tiền của các ngươi, trong khi thứ công ty Thần Vương chúng ta bán ra là hạnh phúc, là tương lai!
Vương Khả cao giọng nói.
Chúng tu tiên giả quanh bốn phía không khỏi ngạc nhiên, công ty Thần Vương này của ngươi thật chỉ là hiệu buôn? Còn bán hạnh phúc? Bán tương lai? Ý gì đây?
Trong đám đông, Trương Ly Nhi quay sang liếc nhìn đệ đệ Trương Thần Hư:
- Thấy không, có thể diễn dịch kiếm tiền thành khái niệm văn nghệ như vậy, phải dày mặt lắm mới làm ra được!
- Tỷ, ngươi đang khen hắn hay là đang chửi hắn? Sao ta nghe không hiểu?
Trương Thần Hư ngơ ngác nói.
- Đầu ngươi bị nước vào? Ta đang khen hắn, ngươi không nghe ra được?
Trương Ly Nhi trừng mắt nhìn đệ đệ.
- Công ty Thần Vương này của ngươi là hiệu buôn? Bán cái gì?
Trong đám đông có người cất tiếng hỏi.
Vương Khả liếc nhìn người kia, cười nói:
- Hỏi hay lắm, nhưng, đồ tốt lấy ra quá sớm, chưa hẳn sẽ có người nhận ra được, thế nên đừng gấp, lát nữa đợi sau khi điển lễ khai trương kết thúc, ta sẽ mở buổi họp báo giới thiệu sản phẩm đầu tiên, long trọng giới thiệu với mọi người sản phẩm của công ty Thần Vương chúng ta. Còn hiện tại, mời chư vị khách quý lên đài cắt băng, mở đầu cho tương lai tốt đẹp của công ty Thần Vương!
Vương Khả hô to một tiếng, lập tức, một đám nữ tử mặc sườn xám, kéo ra một dải ruy băng đi lên đài cao.
Dưới đài, nguyên một đám tu tiên giả trố mắt đứng nhìn, đây là ý gì?
- Cho mời tông chủ Thiên Lang Tông, Trần Thiên Nguyên lên đài!
Vương Khả hô.
Dưới đài, mặt Trần Thiên Nguyên đen như đáy nồi.
Trần Thiên Nguyên sao mà nghĩ ra được, cắt băng lại là cái trò này? Đây là muốn làm gì? Để hắn dưới ánh mắt hàng trăm hàng nghìn người diễn trò cắt ruy băng? Nghiệt đồ, ngươi đang sỉ nhục sư tôn!
Nếu sớm biết cắt băng là như vậy, Trần Thiên Nguyên há sẽ đáp ứng? Có nện chết tên nghiệt đồ này cũng không khả năng đáp ứng.
Nhưng giờ, đám đông nhìn chằm chằm Trần Thiên Nguyên, trước đó Trần Thiên Nguyên lại đã đáp ứng.
Trong cảnh lúng túng, Trần Thiên Nguyên đành phải mặt không đổi sắc bước lên đài cao.
- Cho mời, điện chủ Tây Lang Điện Thiên Lang Tông, Mạc Tam Sơn lên đài!
Vương Khả hô.
Mạc Tam Sơn cũng đen mặt bước lên đài cao. Lão tử sập bẫy tên nhãi Vương Khả kia rồi. Mẹ nó, đường đường đại lão Nguyên Anh Cảnh, giờ lại phải đi lên diễn trò cắt dây? Mẹ nó chứ!
- Cho mời phó điện chủ Đông Lang Điện, Mộ Dung Lục Quang lên đài!
Vương Khả hô.
Mộ Dung Lục Quang cũng đen mặt bước lên đài. Lão tử không biễu diễn Tru Ma Bạt Kiếm Thuật, lại đi diễn trò cắt dây? Ngươi điên rồi đấy phỏng!
- Điện chủ Nam Lang Điện tạm thời không cách nào góp mặt, cho mời đệ tử thân truyền, thủ tọa Nam Lang Điện, Thiết Lưu Vân lên đài!
Vương Khả kêu lên.
Lời này Vương Khả nói rất xảo diệu, tuy nói điện chủ Nam Lang Điện không tham dự cắt băng, nhưng nghe vào trong tai tất cả mọi người lại thành điện chủ Nam Lang Điện không cách nào chạy đến, đành phải để đồ đệ lên thay?
Thiết Lưu Vân lại không cảm thấy xấu hổ. Phối hợp với sư đệ Vương Khả, có gì mà mất mặt? Vương Khả sư đệ vì chính đạo trường tồn, lúc trước đến cả mạng đều không cần, ta còn sợ gì mất mặt?
- Sư huynh của ta, cũng là điện chủ Bắc Lang Điện không cách nào đích thân tới, ta thân làm sư đệ, phó điện chủ Đông Lang Điện, thay mặt sư huynh cắt băng!
Vương Khả nói.
Đám tu giả quanh bốn phía không có gì dị nghị.
- Cho mời, đại sư tỷ Kim Ô Tông, đại sư tỷ mỹ lệ nhất của Thập Vạn Đại Sơn lên đài!
Vương Khả kêu lên.
Trong đám đông, Trương Ly Nhi mỉm cười bước lên.
Trương Ly Nhi cũng không cảm thấy mất mặt, cái này thì có gì mà mất mặt? Trần Thiên Nguyên đều lên, ta sợ cái gì, lại nói, đều là vì vét tiền, mất mặt chút lại đã sao?
Nguyên cả đám đứng thành một dãy, Vương Khả lo lắng mấy người sư tôn đứng lâu lúng túng, cho nên lược bớt phân đoạn khách quý phát biểu.
Chúng nữ tử mặc sườn xám bưng khay đi đến trước mặt các khách quý.
- Chư vị khách quý, cầm kéo lên, chúng ta bắt đầu đi!
Vương Khả nói.
Trần Thiên Nguyên mặt đen lên gật đầu. Cơ mặt Mạc Tam Sơn càng là co quắp liên hồi, lão tử đường đường đại lão Nguyên Anh Cảnh, thật phải bồi các ngươi chơi trò cắt dây ở chỗ này? Tông chủ, ngươi nói một câu xem nào? Chúng ta thật phải đi ra cắt băng? Mặt mũi biết để vào đâu!
- Cắt băng!
Vương Khả lớn tiếng hét to.
Oanh!
Dựa theo bản vẽ U Nguyệt công chúa lưu lại lúc trước, Vương Khả lại tạo một nhóm lớn Thịnh Điển Chi Quang, nháy mắt nở rộ sáng bừng cả góc trời.
Toàn bộ bốn phía quanh cao ốc Thần Vương bỗng chốc thụy khí xung thiên, hào quang tản khắp tứ bề, nương theo đó là dàn nhạc được Vương Khả chuẩn bị sẵn, nháy mắt, không khí điển lễ khai trương được kéo lên.
Dải lụa màu bị cắt đứt, tuyên cáo công ty Thần Vương chính thức khai trương!
- Sinh ý thịnh vượng! Tài nguyên quảng tiến!
“Tay trong được Vương Khả bố trí sẵn trong đám đông lập tức hô lên.
- Sinh ý thịnh vượng! Tài nguyên quảng tiến!
Thật nhiều “tay trong đồng thanh kêu lớn.
Lúc này, cường giả đến từ các đại tiên môn mới đột nhiên ý thức được một chuyện.
- Trần trưởng lão, liệu có phải chúng ta nghĩ lầm rồi không? Công ty Thần Vương chẳng qua chỉ một nhà hiệu buôn bình thường?
Tôn trưởng lão nói.
- Khai trương một hiệu buôn mà thôi, chúng ta lại từ xa xôi dẫn theo một đống đệ tử đến cổ động giúp người ta?
Trần trưởng lão cũng há hốc mồm, ngạc nhiên nói.
- Có phải chuyện bé xé ra to quá không?
- Ta đâu biết . . . !
- Nhưng có người đang kêu sinh ý thịnh vượng, tài nguyên quảng tiến?
. ..
. ..
. ..
Trong đám đông, vô số cường giả tiên môn đều dùng ánh mắt hoài nghi nhân sinh nhìn Vương Khả, bọn họ trao đổi ánh mắt cho nhau, ai nấy đều có cảm giác bị chơi xỏ, nhưng mà, nhìn lại nguyên một đám quý khách Thiên Lang Tông, Kim Ô Tông trên đài lại cảm thấy không quá giống.
- Xem không hiểu!
Tôn trưởng lão nhíu mày nói.
- Cứ nhìn xem, đợi lát nữa là rõ ràng chân tướng cả thôi!
Trần trưởng lão hít sâu một hơi nói.
Chúng nhân đè nén huyết áp dâng cao trong người, mí mắt mấp máy yên ắng chờ đợi.
Trong khi đó đám người Trần Thiên Nguyên, Mạc Tam Sơn vừa cắt băng xong liền vội không kịp đợi tránh xuống dưới đài.
Nói thế nào mình cũng là người có thân phận, làm sao lại có cảm giác đứng ra chống lưng cho Vương Khả, giúp hắn gạt người? Chúng ta đều mắt lừa Vương Khả? Then chốt là, lúc trước bọn hắn đều tự nguyện! Mẹ nó!
Trước lúc xuống đài, Trần Thiên Nguyên hung hăng trừng nhìn Vương Khả một cái, ý tứ rất rõ ràng, cắt băng cái khỉ khô, sao ngươi không nói sớm. Nói sớm ta đã không tới!
Vương Khả rụt rụt đầu.
- Được rồi, hôm nay mỗi người đến đây tham dự điển lễ khai trương công ty Thần Vương sẽ được tặng một món quà lưu niệm tinh mỹ, mời mọi người dời bước tiến vào đại sảnh lầu ba cao ốc Thần Vương, nơi đó đã bố trí sẵn chỗ ngồi cho chư vị, ta sẽ long trọng giới thiệu cho mọi người về sản phẩm của công ty Thần Vương! Chư vị, mời!
Vương Khả đứng ra, cao giọng hô lên.
Bên ngoài, dàn nhạc tấu lấy nhạc khúc khiến người phấn khích, trên trời Thịnh Điển Chi Quang nở rộ, giờ này khắc này, điển lễ khai trương của công ty Thần Vương tuy không dám nói thịnh đại long trọng, chí ít cũng là náo nhiệt phi phàm.
Có lẽ, trên Thập Vạn Đại Sơn suốt nhiều năm qua, chưa từng có cảnh tượng nào náo nhiệt đến thế.
Trần Thiên Nguyên lo lắng có người trong đồng đạo hỏi dò thâm ý của phân đoạn cắt băng, vội vã tiến vào cao ốc Thần Vương tránh né, quá mất mặt, tên nghiệt đồ này thật quá biết gây chuyện.
Lượng lớn nhân viên được Vương Khả huấn luyện nghiêm chỉnh mời chúng nhân tiến vào cao ốc Thần Vương.
Có thang máy, có thang cuốn, nhưng đối với cường giả tiên môn mà nói, lầu ba? Nơi đó trống huơ trống hoác, nhảy một cái liền lên.
Trong lòng chúng nhân tràn đầy nghi hoặc, đến cùng muốn làm gì? Công ty Thần Vương này muốn làm cái gì? Mua bán cái gì? Mời chúng ta tới làm trò chắc?
Đương nhiên, cũng có rất nhiều người ánh mắt nông cạn, bị cảnh trí sang trọng của cao ốc Thần Vương làm cho kinh hãi.
Mọi người ở đây đa phần đều cư trụ trong kiến trúc phong cách cổ xưa, có một ít tông môn tôn sùng cảm ngộ tự nhiên, thậm chí ở trong nhà tranh vách đất, cái nơi đen thui tối mù như thế, cầm ra so với cao ốc Thần Vương lát đá cẩm thạch, thảm đỏ, ánh đèn sặc sỡ, xung kích thị giác khiến không ít người hoa hết cả mắt.
Có chừng ba ngàn người tiến vào đại sảnh lầu ba.
Vương Khả làm một phiên bản thu nhỏ phỏng theo Nhân Dân đại lễ đường, bên trong cũng có hai tầng.
Người có thân phận cao của các tông như Trần Thiên Nguyên tự nhiên ngồi ở ghế dựa trên tầng hai. Vô số ghế dựa tầng dưới cũng miễn cưỡng đủ cho chúng nhân an tọa.
Đồng An An và mười tên đầu trọc lẫn vào đám đông, thần sắc cổ quái nhìn lên bảng đá dựng trên đài cao chính giữa đại sảnh.
Chỉ thấy trên bảng đá kia viết từng đạo từng đạo chữ viết màu đỏ máu cực bắt mắt.
Một trăm hai mươi bốn năm trước, chiến dịch Lãng Nhan Sơn, chính ma đại chiến, chính đạo tử vong một ngàn ba trăm người. Ma đạo tử vong một ngàn bốn trăm người.
Một trăm mười ba năm trước, chiến dịch Thái Hư Hồ, chính ma đại chiến, chính đạo tử vong tám trăm hai mươi bốn người, ma đạo tử vong bảy trăm chín mươi tám người!
Một trăm lẻ tám năm trước, chiến dịch Chướng Hải Nam, chính ma đại chiến, chính đạo tử vong ba ngàn không trăm lẻ tám người, ma đạo tử vong bốn ngàn hai trăm mười ba người!
Chín mươi sáu năm trước, chiến dịch Chướng Hải Bắc, chính ma đại chiến . . . !
. ..
. ..
. ..
Trên bảng đá kia ghi lại từng trường chính ma đại chiến, còn thống kê ra số người chết mỗi bên, nháy mắt khơi gợi lên ký ức trong lòng rất nhiều người, những đại chiến đó, không ít người ở chỗ này từng tự thân trải qua. Sư tôn, sư bá, sư huynh, sư đệ, sư muội, sư tỷ, rất nhiều người thân thuộc của bọn họ đẫ chết trong từng trường chiến dịch kia.
Chúng đệ tử tiên môn tiến vào đại sảnh vốn đang nghị luận xôn xao, lúc này bỗng chợt im ắng lại.
Công ty Thần Vương liệt kê một hệ liệt thảm án, đến cùng muốn làm gì?
Từ cắt băng mới rồi liền có thể nhìn ra, Thiên Lang Tông, Kim Ô Tông đều đang toàn lực ủng hộ hoạt động lần này của công ty Thần Vương!
Hai đại tiên môn đỉnh cấp cùng thúc đẩy? Quan hệ tới chính ma hai đạo? Đây há là việc nhỏ?
Nháy mắt, thần sắc chúng nhân tại trường lập tức chuyển vẻ trang trọng, nghiêm túc theo dõi buổi họp báo giới thiệu sản phẩm sắp diễn ra.
Chính ma chi chiến, há là việc nhỏ!
Bao nhiêu tiền bối chết bởi chính ma chi chiến, lúc này chúng nhân hội tụ một đường, nhất định phải có sự kiện long trời lở đất nào đó được tuyên bố?