Bất Diệt Thần Vương

Chương 253: Phấn hồng nữ lang

Chương Trước Chương Tiếp

Chín ngày sau, Thiên Lang Tông, trong một gian đại điện ở Tây Lang Phong!

Điện chủ Tây Lang Điện Mạc Tam Sơn nhàn nhã uống trà xanh, ngồi bên cạnh là Mộ Dung Lục Quang, sắc mặt nhìn có vẻ rất khó coi.

- Ngày mai sẽ là ngày công ty Thần Vương của Vương Khả khai trương! Làm sao, đến giờ ngươi vẫn chưa nắm xuống được Trương Ly Nhi? Lại mũi dính đầy tro quay về đây?

Mạc Tam Sơn nhấp một ngụm trà, bình tĩnh nói.

Cái khuôn mặt người chết kia, dù có đang cười cũng vô cùng kinh dị.

- Mạc điện chủ, chuyện này buồn cười đến vậy ư?

Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói.

- Không có gì buồn cười cả, chỉ là cảm thấy hơi kỳ quái, mấy ngày gần đây, mỗi lần Vương Khả đến cao ốc Thần Vương, Trương Ly Nhi đều tươi cười đón chào, sao đến lượt ngươi lại mặt lạnh như tiền? Tên Vương Khả kia thì có điểm nào tốt hơn ngươi?

Mạc Tam Sơn nhấp ngụm trà, thản nhiên nói.

Sắc mặt Mộ Dung Lục Quang tái xanh.

- Luận về tu vi, ngươi quăng Vương Khả không biết bao xa! Luận về thân phận, Vương Khả dù cũng là Đông Lang phó điện chủ, nhưng, mọi người đều biết đó là hư, chỉ có ngươi sau này mới có tư cách kế thừa vị trí điện chủ Đông Lang Điện! Luận về tướng mạo, Mộ Dung Lục Quang ngươi cũng ngọc thụ lâm phong! Ha ha, chẳng lẽ mấy cô nương xinh đẹp kia đều mắt mù … U Nguyệt công chúa như thế, Trương Ly Nhi cũng như thế? Vứt phác ngọc là ngươi không cần, lại đi nhặt cục đá vừa thối vừa cứng Vương Khả kia? Hắc, đúng là quái lạ!

Mạc Tam Sơn cười nói.

Mặt Mộ Dung Lục Quang đen như đáy nồi:

- Mạc điện chủ, ngươi có lời gì cứ nói thẳng! Đừng vòng vo nữa được không?!

- Ta chỉ là hiếu kỳ thôi, chẳng qua, ở chỗ Tây Lang Điện này của ta quả thật tra ra được một ít tin tức!

Mạc Tam Sơn bình tĩnh nói.

- Hả?

- Lúc trước Vương Khả đáp ứng phối hợp chúng ta dẫn ra Đồng An An, tin tức lần này chính là có liên quan đến Đồng An An, hắn đến rồi!

Mạc Tam Sơn hờ hững nói.

- Đến? Ai đến?

Mộ Dung Lục Quang sững sờ.

- Đương nhiên là Đồng An An! Hắn muốn đến tham dự điển lễ khai trương công ty Thần Vương!

Mạc Tam Sơn nhấp ngụm trà, nhẹ giọng nói tiếp.

- Thật hay giả đấy? Tên Đồng An An này muốn tìm chết à! Vương Khả mời bao nhiêu cường giả chính đạo đến đây, hắn còn muốn tự chui đầu vào lưới?

Mộ Dung Lục Quang cả kinh kêu lên.

- Không sai được, ta xác minh qua mấy lần, Đồng An An muốn ám sát Vương Khả ngay trong ngày khai trương công ty Thần Vương!

Mạc Tam Sơn giải thích nói.

- Ngay trong ngày khai trương? Đến cả Ma Tôn đều không có bản lãnh như thế. Khoan nói xung quanh có vô số cao thủ chính đạo, lúc đó ngay cả tông chủ cũng có mặt tại hiện trường!

Mộ Dung Lục Quang kinh ngạc nói.

- Bởi vì Vương Khả núp trong Thiên Lang Tông suốt chín tháng nay, Đồng An An lo lắng Vương Khả sẽ cứ tiếp tục súc ở trong này, thế nên, hắn bí quá hoá liều! Lấy Kim Đan Cảnh ám sát Tiên Thiên Cảnh Vương Khả, độ khó cũng đâu lớn? Hơn nữa, chỉ ngày mai Vương Khả mới ra ngoài trong thời gian dài, tông chủ có thể thời thời khắc khắc ở sát bên người Vương Khả không? Nhiều người như vậy, một khi loạn lên mới càng thuận tiện ám sát!

Mạc Tam Sơn nói.

Trên mặt Mộ Dung Lục Quang hiện ra biểu tình cổ quái, sau đó gật đầu một cái, tiếp nhận lý do này.

- Vậy chúng ta có cần thông báo cho tông chủ không?

Mộ Dung Lục Quang hỏi.

Mạc Tam Sơn lắc đầu:

- Đây cũng là nguyên nhân ta tìm ngươi, ta cảm thấy, lần này không cần thông báo tông chủ!

- Vì sao?

Mộ Dung Lục Quang nhíu mày nói.

- Ta tra qua một chút về thói quen hành sự làm việc của Vương Khả, đứa này có vẻ khá là tham sống sợ chết, một khi báo cáo tông chủ, Vương Khả sẽ biết được, đến lúc đó Vương Khả sợ chết một mực trốn ở bên người tông chủ, tên Đồng An An kia liền vĩnh viễn không khả năng lộ diện! Chúng ta làm sao bắt?

Mạc Tam Sơn trầm giọng nói.

- Vậy ý ngươi là . . . ?

- Cứ để chúng ta nhìn chằm chằm Vương Khả là được rồi, không cần Vương Khả biết rõ, để tránh hắn không phối hợp. Chỉ cần Đồng An An vừa lộ diện, chúng ta liền bắt hắn lại! Như thế mọi chuyện liền kết thúc!

Mạc Tam Sơn giải thích nói.

- Làm vậy không tốt lắm đâu? Trước đó chúng ta đã đáp ứng tông chủ …!

Nét mặt Mộ Dung Lục Quang thoáng hiện vẻ khó xử, nói.

- Cho nên ta mới tìm ngươi thương lượng! Có lẽ bỏ lỡ lần này, lần sau muốn bắt được Đồng An An không biết còn phải chờ đến khi nào, dù sau này để Vương Khả dẫn dụ Đồng An An cũng chưa hẳn đã dẫn dụ ra được. Không sai, dựa theo ý tưởng này của ta, Vương Khả tất sẽ gặp nguy hiểm! Nhưng, không phải còn có ngươi ta bảo hộ ư? Đương nhiên, nếu ngươi vẫn thực sự không yên tâm cho an toàn của Vương Khả, vậy coi như ta chưa nói lời này!

Mạc Tam Sơn lắc đầu.

Thần sắc Mộ Dung Lục Quang không giấu được vẻ phức tạp, nếu trước đó Mạc Tam Sơn không nhắc tới thái độ của Trương Ly Nhi, có lẽ Mộ Dung Lục Quang còn sẽ bẩm báo tông chủ, nhưng lúc này, ngọn lửa đố kỵ bùng lên trong lòng khiến Mộ Dung Lục Quang không còn quá để ý đến an nguy của Vương Khả.

- Được rồi, không nói thì không nói, lần này chắc không đến nỗi xảy ra sơ suất gì đâu!

Mộ Dung Lục Quang tự an ủi nói.

- Yên tâm, trước nay ta hành sự đã lúc nào có sơ suất chưa?

Mạc Tam Sơn tự tin nói.

…………….

________________________________________

Lang Tiên Trấn, trong một gian phòng khách sạn.

Đồng An An quả nhiên đến, gian phòng còn đứng mười tên nam tử áo đen, cả đám cung kính vái chào Đồng An An.

- Đàn chủ, sao chỉ có mười người chúng ta? Những người khác đâu?

Một tên nam tử áo đen nghi hoặc nói.

- Gần nhất, ta không ngừng kiểm kê nhân số, phát hiện liên tục có người biến mất, khẳng định là bị Thiên Lang Tông bắt đi, hừ, bí mật của chúng ta không chừng đã bị tiết lộ!

Đồng An An lạnh lùng nói.

- Hả?

- Ám sát Vương Khả không cần quá nhiều người, đám Kim Đan Cảnh chúng ta ra tay là đủ rồi, những người thực lực yếu kém kia … theo tới cũng là vướng víu, ngày mai là trường hợp nào? Bao nhiêu cường giả chính đạo tụ tập tới, bọn họ có đến cũng là tìm chết?

Đồng An An trừng mắt nói.

- Vậy tại sao chúng ta còn phải chọn vào ngày mai?

Một tên nam tử áo đen lo lắng nói.

- Con rùa đen rụt đầu Vương Khả kia, cứ chờ đợi tiếp không biết còn phải kéo đến khi nào, đã chín tháng hắn không rời khỏi Thiên Lang Tông! Mẹ nó, lại hao thêm mấy năm, lão tử chắc bị đường chủ số ba giết sống mất, không được, ngày mai nhất định phải thừa loạn tìm cơ hội ám sát Vương Khả!

Trong mắt Đồng An An chớp qua một tia kiên định.

- Nhưng mà. . . !

- Không nhưng nhị gì hết, yên tâm, cái cao ốc Thần Vương rắm chó gì kia chỉ được mỗi mẽ ngoài thôi, ta đã được đến bản vẽ cao ốc Thần Vương, tuyệt không vấn đề! Đến lúc đó các ngươi chỉ cần phối hợp với ta là được, hơn nữa, đường chủ số ba cũng tới, các ngươi sợ cái gì?

Đồng An An quét mắt nhìn chúng nhân, nghiêm giọng nói.

- Đường chủ số ba cũng đến? Vậy thì tốt rồi!

Chúng nhân không khỏi yên tâm phần nào.

- Còn nữa, đây là chỗ nào các ngươi còn không biết? Bao nhiêu đệ tử chính đạo đang ở trong Lang Tiên Trấn, các ngươi thế này không cảm thấy quá rêu rao?

Đồng An An trừng mắt nói.

- Chúng ta?

Thần sắc cả mười người đều hiện vẻ khó hiểu.

- Cả người đen sì, sợ người khác không để ý hả? Đây là địa bàn chính đạo, phải đê điệu!

Đồng An An trừng nói.

- Vâng!

Cả đám gật đầu ứng tiếng.

- Sáng ngày mai cải trang lại một lần, không cho phép tiếp tục mặc áo bào đen, giả mạo đệ tử chính đạo, cùng ta tham dự điển lễ khai trương công ty Thần Vương. Còn nữa, thay ta đi trên trấn mua một chiếc áo choàng, nhớ tuyệt đối không được lấy màu đen!

Đồng An An trầm giọng dặn dò.

- Vâng!

- Ngày mai, công ty Thần Vương khai trương cũng chính là tử kỳ của Vương Khả!

- Giết Vương Khả!

Cả đám tà ma Kim Đan Cảnh gằn giọng nói.

________________________________________

Sáng sớm hôm sau. Cao ốc Thần Vương bắt đầu bận rộn lên.

Đồng An An nhìn mười tên thuộc hạ cải trang đứng trước mặt, thần sắc không giấu được vẻ bực bội. Mười người này cải trang rất đơn giản, cởi xuống áo khoác đen, lộ ra cánh tay lực lưỡng và đầu trọc.

- Đây chính là cách các ngươi cải trang? Có phải tối hôm qua các ngươi lại đi đánh mạt chược?

Đồng An An giương mắt nhìn đám thuộc hạ.

- Ách, tối hôm qua có đánh mấy ván!

Một tên thuộc hạ ấp úng nói.

- Còn gạt ta? Tiếng mạt chược vang cả một đêm, còn kêu đánh mấy ván? Ta không phải đã nói rồi sao? Mạt chược là thứ Vương Khả dùng để độc hại Ma giáo chúng ta, các ngươi còn chơi?

Đồng An An trừng mắt mắng.

- Chúng ta . . . !

- Bảo các ngươi cải trang lại một lần, thế là cạo thành đầu trọc? Còn mặc đồ dành cho cu li?

Đồng An An trợn mắt nói.

- Chúng ta trước kia ăn thịt người, hắc khí tội nghiệt trên thân rất nhiều, bình thường cũng là hắc khí che mặt, có rất ít người biết dung mạo chúng ta. Chúng ta lộ ra mặt ra, không ai nhận ra được, trước đây chúng ta thực sự chưa từng cải trang qua, nghĩ thật lâu, mới nghĩ đến cạo đầu trọc!

Một người nói.

- Then chốt là, trên đầu các ngươi không có giới sẹo, không phải là hòa thượng, mười cái đầu trọc đứng chung một chỗ, nhìn còn gai mắt hơn cả áo đen! Các ngươi đang làm cái gì?

Đồng An An giận mắng.

Mười người ngơ ngác nhìn nhau, nét mặt cứng đờ, đúng thật, trong đám đông ai nấy đều tóc đẹp gọn gàng, chỉ có đám người mình để đầu trọc, không chói mắt mới là lạ?

- Còn nữa, ta dặn các ngươi giúp ta mua một chiếc áo khoác không phải màu đen, các ngươi mua về thứ gì thế này? Màu hồng phấn? Vì sao? Ngươi nghĩ thế nào đấy hả? Ta mặc áo khoác màu hồng phấn?

Đồng An An trừng nhìn tên thuộc hạ đi mua đồ.

- Hôm qua đi mua lúc trời đã tối muộn, ánh sáng không tốt lắm, lúc ấy ta đi tiệm may kia, có mỗi kiểu áo khoác này là bán sẵn! Còn là một tên đệ tử Thiên Lang Tông định chế, ta liền mua xuống!

Người kia nói.

- Ngươi không thể chạy thêm mấy tiệm khác xem xem?

Đồng An An trừng mắt nói.

- Chạy rồi, không có!

Người kia nói.

Đồng An An:

- . . . !

Chạy cái rắm, ngươi vội vã quay về chơi mạt chược đúng không?

- Đàn chủ, phía công ty Thần Vương rộ lên động tĩnh không nhỏ, hình như sắp bắt đầu! Giờ mà lên trên trấn đi mua áo khoác, sợ rằng không kịp nữa!

Một tên thuộc hạ khác nhắc nhở.

Đồng An An:

- . . . !

Quét nhìn mười tên thuộc hạ trước mắt, Đồng An An gắng gượng đè ép huyết áp đang lên cao.

- Được rồi, mười tên đầu trọc các ngươi đứng tách ra cho ta, lần lượt tiến vào tham dự điển lễ khai trương cao ốc Thần Vương, đừng dựa chung một chỗ, còn chê không đủ bắt mắt ư? Tách ra, không có lệnh của ta, tuyệt đối không được phép đứng gần nhau!

Đồng An An trừng mắt nói.

- Vâng!

Mười tên đầu trọc đồng thanh ứng tiếng.

Đồng An An nhìn xuống áo khoác màu hồng phấn nữ tính trong tay, cơ mặt co quắp một lúc lâu, lát sau mới nhịn xuống cảm giác ghê tởm, mặc vào.

Đồng An An vốn hơi béo, mặc lên chiếc áo khoác nhỏ nữ tính này, thịt thừa liền bị siết đi ra, nhìn rất quỷ dị. Cũng may áo khoác có may liền mũ choàng, Đồng An An tức tối đeo lên.

Mười một người phân tán tiến tới quảng trường cao ốc Thần Vương.

Lúc này quảng trường bên ngoài cao ốc Thần Vương đã tụ đầy người, hơn mười tiên môn chính đạo ở Thập Vạn Đại Sơn đều có đệ tử đến đây, một tông tới hơn mười người, chẳng mấy chốc, trên quảng trường đã có hơn hai ba ngàn người.

Đồng An An và mười tên đầu trọc lẫn trong đám đông đi tới quảng trường.

Trên đường gặp phải một ít đệ tử Thiên Lang Tông, đệ tử Thiên Lang Tông thấy bộ dạng mập mạp kết hợp với áo khoác màu hồng phấn kia của Đồng An An đều bất giác tránh người, nghiêng đầu đi.

- Đại sư huynh, không phát hiện nam tử nào có dung mạo, thể hình tương tự Đồng An An!

Một tên đệ tử hướng về phía Mộ Dung Lục Quang ở trong góc, bẩm báo nói.

- Tìm, tiếp tục tìm, Đồng An An dù có cải trang thì cũng không biến hình được! Người béo như thế đâu khó tìm, tra cho kỹ, tất cả nam tính to béo, các ngươi lại gần xác minh xem xem!

Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói.

- Vâng!

Tất cả nam tính to béo đều bị thuộc hạ Mộ Dung Lục Quang để ý tới, lại vừa khéo để lọt mất “nữ tử áo hồng phấn Đồng An An.

…..

Một gian phòng ngủ bên trong cao ốc Thần Vương.

Trong tay Trương Ly Nhi cầm lấy bản vẽ cao ốc.

- Tất cả các nơi đều đi qua một lần?

Trương Ly Nhi trầm giọng hỏi.

- Tỷ, ngươi yên tâm đi, mọi ngóc ngách chúng ta đều điều tra qua mấy lần, trừ tầng cao nhất ra, tầng cao nhất là văn phòng của Vương Khả, còn những nơi khác chúng ta đều tra xét rất kỹ!

Trương Thần Hư vỗ ngực nói.

- Văn phòng Vương Khả?

Trương Ly Nhi cau mày nói.

- Không sai, là thư phòng của Vương Khả, còn dán biển gọi cái gì là văn phòng Vương Khả, cái tên lạ thật! Nơi đó không cho người tiến vào! Mà lại, hình như còn có pháp bảo che lấp khí tức, rèm cửa sổ cũng bị kéo xuống, tiếng động ánh sáng bên trong không lọt ra được! Đó là nơi duy nhất chúng ta không đi qua, mỗi lần Vương Khả đến đều tiến vào văn phòng! Nơi đó rất thần bí!

Trương Thần Hư giải thích nói.

- À?

Hai mắt Trương Ly Nhi thoáng nhắm lại.

Tầng cao nhất? Văn phòng Vương Khả? Có trận pháp ngăn cách âm thanh, ánh sáng? Nơi tốt! Đó chẳng phải là nơi thích hợp cho mình gõ ám côn?

- Ha ha ha, các ngươi làm tốt lắm, quay đầu phối hợp ta!

Trương Ly Nhi trầm giọng nói.

- Tỷ, ngươi yên tâm, tất cả chúng ta đều nghe ngươi!

Trương Thần Hư vỗ ngực bảo chứng.

- Ừ, thời gian không còn nhiều, đi, chúng ta trước đi cắt băng cho Vương Khả, cắt băng xong, hắn sẽ giúp ta vét tiền, ha ha ha!

Tâm tình Trương Ly Nhi rất là sướng khoái, hớn hở nói.

…….

Thiên Lang Tông, Ngộ Kiếm Phong!

- Vương Khả, người đều đến cả rồi, ngươi sao chẳng gấp gáp gì cả!

Trương Chính Đạo vội vàng nghênh đón Vương Khả.

- Gấp cái gì? Trên quảng trường ngoài cao ốc Thần Vương đã bố trí người tổ chức tiệc đứng, thời gian còn chưa tới!

Vương Khả nhìn vào trong gương, phun keo tạo kiểu tóc.

- Ngươi đến nhiều chút cũng không sao, then chốt là, ngươi định kết thúc chuyện này thế nào? Hôm nay công ty Thần Vương khai trương, cửa hàng lại trống rỗng, cái gì cũng không có?

Trương Chính Đạo buồn bực nói.

Đến hôm nay, Trương Chính Đạo vẫn không thấy cái gọi là sản phẩm của Vương Khả đâu cả. Ngươi mở cửa hàng, định bán rắm chắc? Làm ra động tĩnh lớn như vậy chỉ là để mời đệ tử các đại tiên môn đến ăn uống vui đùa?

- Sản phẩm đã thiết kế xong! Yên tâm đi, hôm nay nhất định sẽ phát đại tài! Ngươi kéo tới nhiều người như vậy, hoa hồng cũng sẽ lớn vượt ngoài sức tưởng tượng!

Vương Khả tự tin nói.

- Sản phẩm? Thương phẩm đúng không, nó ở đâu? Mắt ta mù rồi? Sao ta chẳng thấy gì cả?

Trương Chính Đạo khó hiểu nói.

- Lát nữa sẽ biết, được rồi, chúng ta đi!

Vương Khả chỉnh lý đầu tóc xong xuôi, tự tin nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️