Qua một thôi một hồi giải thích của Vương Khả, Trương Thần Hư phát hiện toàn bộ tiền của đám người bên mình đều đổ hết xuống sông xuống biển? Còn thiếu ngược lại Vương Khả?
- Vương Khả, ngươi muốn quỵt đồ của ta?
Trương Thần Hư trừng mắt cả giận nói.
Lập tức, đám đệ tử Kim Ô Tông cũng trừng mắt, dồn dập giơ đao lên. Trương Chính Đạo vừa thấy liền hô không ổn, đây là muốn gây sự?
- Làm gì? Các ngươi muốn làm gì?
Một tiếng nữ tử gầm quát vang lên.
Ngắt đứt bầu không khí giương cung bạt kiếm.
- Hả?
Mọi người nhìn về phía nữ tử kia.
Là Trương Ly Nhi nãy giờ một mực không lên tiếng, đại sư tỷ Kim Ô Tông dù có tiếng là nữ thổ phỉ, nhưng dung mạo nàng lại cực kỳ xinh xắn mỹ lệ. Y phục màu đỏ càng tôn lên cá tính nóng bỏng của nàng, tuy khoác lên đạo bào rộng thùng thình, lại vẫn khó che đi vóc người bốc lửa.
- Tỷ, ngươi nghe thấy không? Tiểu tử Vương Khả này muốn quỵt nợ!
Trương Thần Hư lập tức kêu lên.
Vương Khả nhíu mày nhìn sang, nói:
- Nguyên lai là đại sư tỷ Kim Ô Tông? Vừa rồi không để ý, mong thứ lỗi cho!
- Vương Khả, chẳng lẽ ta không có chút sức hấp dẫn nào như vậy? Phải mãi đến giờ ngươi mới nhận ra ta?
Trương Ly Nhi cười nói.
- Ách?
Vương Khả sững sốt, quay đầu nhìn Trương Chính Đạo ở bên một cái.
Trương Ly Nhi này chẳng phải là nữ thổ phỉ mà ngươi nói ư? Sao nói chuyện nhỏ nhẹ vậy? Là đang tán ta ư?
Vẻ mặt Trương Chính Đạo cũng rất mờ mịt.
- Tỷ, ngươi khách khí với Vương Khả làm gì?
Trương Thần Hư cũng khó hiểu nói.
- Khách khí? Hừ, Vương Khả người ta cứu mạng các ngươi, các ngươi lại đến đây lấy oán trả ơn, việc này mà truyền đi ra, ngươi nói xem sau này đệ tử Kim Ô Tông chúng ta làm sao ngẩng đầu làm người?
Trương Ly Nhi trách mắng nói.
- Ách?
Vương Khả ngạc nhiên nhìn Trương Ly Nhi.
Cái quái gì vậy? Một đứa hát mặt đỏ, đứa còn lại hát mặt trắng? Còn muốn vét tiền của ta? Đừng đùa, trò này ta không phải chưa chơi qua, có tin ta lập tức nằm xuống cho ngươi, sau đó mời sư tôn đi ra làm chủ!
- Tỷ, ngươi không phải . . . !
Trương Thần Hư kinh ngạc nói.
- Tỷ cái gì mà tỷ, còn nói mấy lời như thế, đừng trách ta không khách khí!
Trương Ly Nhi trừng mắt nói.
- Ta!
Trương Thần Hư nhất thời không biết phải làm sao.
Tỷ tỷ hóa điên rồi ư? Ta đại náo cao ốc Thần Vương không phải là do ngươi chỉ điểm? Giờ lại quay sang trách ta?
- Trương Ly Nhi? Ngươi đây là . . . ?
Vương Khả nhíu mày đề phòng.
- Vương Khả, đệ đệ này của ta không hiểu chuyện, từ bé bị chiều hư, ngươi đừng để trong lòng. Còn về chuyện bọn hắn mất tiền, ngươi nói không sai, là bị Chu Hồng Y lấy mất, không liên quan gì tới các hạ!
Trương Ly Nhi trịnh trọng nói.
Vương Khả híp mắt nhìn Trương Ly Nhi. Kịch bản không đúng? Các ngươi không phải một đứa hát mặt đỏ, một đứa hát mặt trắng?
- Người không biết không có tội, nếu ai ai cũng thông hiểu đạo lý được như ngài thì tốt biết mấy!
Vương Khả thuận thế gật gật đầu.
- Vương huynh khách khí!
Trương Ly Nhi cười ra chiều thân thiết.
- Tỷ? Sao ngươi lại kêu “huynh? Hắn làm gì xứng . . . !
Trương Thần Hư buồn bực kêu lên.
- Ngươi im mồm, người lớn nói chuyện, có phần cho ngươi chõ mõm vào?
Trương Ly Nhi trừng nhìn Trương Thần Hư.
Trương Thần Hư trố mắt đứng xem, hôm nay tỷ tỷ uống lộn thuốc, phát điên?
Vương Khả cũng quay sang nhìn Trương Chính Đạo, không đúng, đây không phải Trương Ly Nhi mà ngươi nói với ta?
- Trương Ly Nhi, không biết hôm nay các ngươi tới là . . . ?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Hôm nay chúng ta tới là để nói lời cảm ơn! Cảm ơn ngươi lần trước ở Chu Tiên Trấn cứu giúp đệ đệ ta!
Trương Ly Nhi giải thích nói.
- Hả? Thật vậy ư?
Vương Khả cổ quái nói.
Thái độ vừa rồi của các ngươi có thật là tới để nói lời cảm ơn?
- Đúng vậy, vừa nãy ta nhìn qua một lượt, phát hiện cao ốc Thần Vương này của ngươi chỉ có một ít người bình thường quản lý sự vụ, đệ tử Thiên Lang Tông thỉnh thoảng mới đi qua, như vậy sao được? Vạn nhất có người đến gây chuyện, chẳng phải sẽ hủy mất cao ốc Thần Vương? Đặc biệt điển lễ khai trương gần tới, lúc đó sẽ có càng nhiều người góp mặt, không có người thủ vệ không được đâu!
Trương Ly Nhi nhìn cao ốc Thần Vương hào hoa sang trọng trước mắt, nghiêm túc nói.
- Các sư huynh Thiên Lang Tông đều phải tu luyệ, không dám quấy rầy thời gian dài, nhưng đến lúc đó ta tất sẽ mời mấy vị sư huynh giúp một tay!
Vương Khả thần sắc cổ quái nói.
Có người gây chuyện? Không phải nói chính các ngươi ư? Ngươi đây là vừa ăn cướp vừa la làng?!
- Như vậy sao được, Vương huynh có ân cứu mạng với đệ đệ ta, ta sao có thể trơ mắt nhìn người ta gây sự với ngươi được. Thế nên, ta quyết định, đệ đệ ta cần phải báo đáp ân cứu mạng của ngươi, đoạn thời gian này, bao gồm cả buổi lễ khai trương, bọn hắn sẽ phụ trách giúp Vương huynh giữ gìn trật tự ở cao ốc Thần Vương, nhất định không cho đạo tặc làm loạn điển lễ! Đây cũng tính là chút tâm ý của bọn ta, mong Vương huynh đáp ứng!
Trương Ly Nhi giải thích nói.
- Tỷ?
Vẻ mặt Trương Thần Hư rất không tình nguyện, kêu lên.
- Ngươi im mồm!
Trương Ly Nhi trừng đệ đệ một cái, sau đó quay mặt nhìn sang Vương Khả, chờ đợi câu trả lời của hắn.
- Bảo an? Các ngươi muốn đến cao ốc Thần Vương của ta làm bảo an?
Vương Khả sững sờ.
Hành vi gì đây? Mới rồi còn định lừa tiền ta, giờ đổi thành muốn làm bảo an? Các ngươi muốn làm gì?
- Bảo an? Bảo vệ an toàn? Ừ, tên hay lắm! Vương huynh, ngươi cảm thấy thế nào? Mong ngươi đáp ứng, đừng làm uổng tấm lòng đền ân của đệ đệ ta!
Trương Ly Nhi vừa cười vừa nói.
Vương Khả:
- . . . !
Trương Chính Đạo ở bên lập tức đi đến sát người Vương Khả, nhỏ giọng nhắc nhở:
- Cẩn thận có trá!
- Trương Chính Đạo, ngươi nói cái gì? Đừng tưởng là ta nghe không được! Kim Ô Tông ta ân oán phân minh, giờ đến đây trả ân, ngươi ở bên khiêu khích ly gián là muốn làm gì? Có phải định vu khống Kim Ô Tông chúng ta? Hay là chúng ta sang một bên nói chuyện riêng?
Trương Ly Nhi trừng nhìn Trương Chính Đạo.
Nói chuyện riêng? Ta có bị bệnh đâu, nói chuyện riêng, vậy chẳng phải giơ mặt cho ngươi đánh!
Trương Chính Đạo tức thì núp sang một bên không lên tiếng nữa.
- Vương huynh, ngươi cảm thấy thế nào?
Trương Ly Nhi cười nhìn Vương Khả.
Đám người Trương Thần Hư ở bên vẻ mặt rất không tình nguyện, nhưng có Trương Ly Nhi đè ép, ai cũng không dám mở miệng.
- Muốn đến cao ốc Thần Vương làm bảo an? Cũng được, nhưng mà ta thấy ánh mắt mấy người Thần Hư có vẻ không tình nguyện cho lắm?
Vương Khả cau mày nói.
Trương Thần Hư trừng nhìn Vương Khả, tình nguyện cái rắm. Ai muốn làm bảo an cho ngươi?
- Yên tâm, bọn hắn nhất thời hồ đồ thôi, để ta tới khuyên! Vương huynh, đây là đáp ứng?
Trương Ly Nhi cười nói.
Vương Khả cổ quái nhìn Trương Ly Nhi, vóc người rất xinh đẹp, nhưng, hắn cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, theo như trải nghiệm đoạn thời gian gần đây, Vương Khả biết, nữ nhân càng xinh đẹp lại càng biết lừa người.
Tỷ như U Nguyệt công chúa, Trương Ly Nhi chắc cũng kém không nhiều.
Nhưng, nếu ta không đáp ứng, bọn họ nhất định sẽ từ phương diện khác quấy rối? Không bằng trước ổn định cái đã!
- Trương Ly Nhi, nếu các ngươi thật muốn như thế, vậy, phải đáp ứng hai điều kiện ta mới đồng ý cho các ngươi làm thử!
Vương Khả nhíu mày trầm tư một lúc, sau đó mới nói.
- Hả? Điều kiện gì?
Trương Ly Nhi hiếu kỳ hỏi lại.
- Thứ nhất, có thể làm bảo an ở cao ốc Thần Vương! Nhưng, tất phải tuân thủ chế độ điều lệ ở đây! Phục tùng thượng cấp điều phối, không thể ỷ vào thực lực cường đại liền ngang ngược làm loạn!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Đây là tự nhiên! Bọn họ đến đây làm là vì báo ân, sao có thể làm loạn được?
Trương Ly Nhi cười đáp.
- Thứ hai, lần này Kim Ô Tông mang theo thành ý mà đến, ta tính mời Trương Ly Nhi ngài tham dự điển lễ khai trương, đến lúc đó cùng theo gia sư và các vị điện chủ Thiên Lang Tông các chung tay cắt băng khánh thành!
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Cùng cắt băng khánh thành với tông chủ Thiên Lang Tông? Được, không vấn đề!
Trương Ly Nhi cười nói.
Mặc dù không biết cắt băng là cái gì, nhưng, đám người Trần Thiên Nguyên đều tham gia, khẳng định rất chính quy, Trương Ly Nhi tự nhiên không có lý do gì để cự tuyệt.
- Ha ha ha, vậy là được rồi! Đã vậy, ta đa tạ chư vị trước! Còn mười ngày nữa liền khai trương, làm phiền chư vị!
Vương Khả cười nói.
- Hẳn nên mà, cũng phải đa tạ Vương huynh cho đệ đệ ta cơ hội báo ân!
Trương Ly Nhi cười nói.
- Ha ha, hẳn nên!
Vương Khả cười nói.
Hai người trò chuyện thật vui, khiến đám người Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư ở bên nghe mà trố mắt cứng lưỡi, chuyện này là thế nào? Các ngươi hẳn phải gây sự, ra tay đánh lớn mới đúng chứ? Giờ lại nói chuyện vui vẻ như vậy? Vương Khả, ngươi không phải định làm Chí Phèo ăn vạ? Sao còn chưa nằm xuống?
Sau đó Vương Khả dẫn đám người Trương Ly Nhi tiến vào trong đại sảnh lầu một.
Chứng kiến quang cảnh hoa lệ trong đại sảnh, cả đám có cảm giác như đang tiến vào thủy tinh cung.
Chúng đệ tử Kim Ô Tông dù cảm thán độ xa hoa của nơi này, song không đến nỗi quá mức trầm mê, rốt cuộc đây chỉ là chút vật chết không đáng tiền, nhìn qua lộng lẫy mà thôi.
- Cự tuyệt nội dung độc hại, phát huy năng lượng tích cực?
Trương Ly Nhi lẩm nhẩm mười chữ lớn được khắc trên cây cột ở đại sảnh lầu một, thần sắc không giấu được vẻ cổ quái.
- Đúng rồi, cao ốc Thần Vương này của chúng ta có một ít phòng ốc, dùng cho quý khách tôn quý vào ở, công ty Thần Vương là công ty nghiêm chỉnh, không cho phép tồn tại những thứ ô yên chướng khí kia. Địa bàn chính đạo, tự nhiên chỉ có năng lượng tích cực! Đến đây còn mong chư vị sư huynh đệ Kim Ô Tông chú ý, tránh cho có người phạm quy!
Vương Khả vừa cười vừa nói.
- Yên tâm, đây là quy củ của cao ốc Thần Vương, bọn đệ đệ ta sẽ xử lý tốt! Chỉ là, ngươi nói nơi này có một ít phòng ốc? Thế đoạn thời gian này, chúng ta có thể ở tạm trong cao ốc Thần Vương?
Trương Ly Nhi cười nói.
- Đương nhiên, ta sẽ để quản lý đại sảnh chọn cho các ngươi phòng ở có view tốt nhất!
Vương Khả cười nói.
- Đa tạ Vương huynh!
Trương Ly Nhi không hiểu “view là gì song vẫn cười nói.
- Hẳn nên, hẳn nên!
Vương Khả cười bồi, thái độ rất tốt.
Sau một phen khách sáo, Vương Khả cáo biệt đám người Kim Ô Tông, nhún người rời đi, về lại Thiên Lang Tông.
Vừa tiến vào sơn môn Thiên Lang Tông, chợt thấy Mộ Dung Lục Quang vội vàng bước đến.
- Vương Khả? Sao ngươi trở lại?
Mộ Dung Lục Quang kinh ngạc nhìn Vương Khả ở ngay dưới sơn môn.
- Hả? Đại sư huynh, lời này của ngươi là có ý gì?
Vương Khả khó hiểu nói.
- Ta nghe nói đệ tử Kim Ô Tông tới tìm ngươi gây chuyện, cả Trương Ly Nhi cũng tới, sao ngươi lại trở về? Ngươi không mạo phạm Trương Ly Nhi đấy chứ?
Mộ Dung Lục Quang nhíu mày, trầm giọng nói.
- Mạo phạm?
Vương Khả nghi hoặc hỏi.
- Không sai, tính tình Trương Ly Nhi không tốt lắm, nhưng dù sao nàng cũng là đại sư tỷ Kim Ô Tông, nếu ngươi mạo phạm nàng, vậy thì mau lập tức cùng ta qua đó xin lỗi!
Mộ Dung Lục Quang trừng mắt, trầm giọng nói.
Thần tình Vương Khả rất là cổ quái, cái tên Mộ Dung Lục Quang này, lần trước không kết hôn được với Trương Ly Nhi, người ta cũng không thích ngươi, ngươi kích động làm cái gì?
- Làm gì có chuyện mạo phạm? Vừa rồi chúng ta trò chuyện rất vui, còn uống trà tán gẫu!
Vương Khả lắc đầu.
- Uống trà?
Mộ Dung Lục Quang tròn mắt nhìn Vương Khả, ngươi nghĩ ta sẽ tin? Tiểu tử ngươi có lúc nào nói thật đâu?
- Đại sư huynh, Vương Khả sư đệ nói đều là thật, lúc đó ta ngồi bên cạnh, cũng gọi một ly! Chỉ là hơi đắt chút!
Một tên đệ tử Thiên Lang Tông đi theo giải thích nói.
Mộ Dung Lục Quang:
- . . . !
- Thế đám Trương Thần Hư kia không tìm ngươi gây sự?
Mộ Dung Lục Quang vẫn cứ không tin.
- Làm gì có, giờ bọn hắn đang làm bảo an cho cao ốc Thần Vương, còn nói không cần tiền! Đại sư huynh, ngươi biết đấy, con người ta cực hào phóng, làm nhân viên cho ta, làm sao có thể không được phát tiền lương? Ngươi yên tâm, ta đã bố trí xong xuôi theo tiêu chuẩn bảo an cả rồi, đến lúc đó bọn họ sẽ nhận tiền lương không khác gì nhân viên bình thường cả!
Vương Khả giải thích nói.
- Làm việc cho ngươi? Vương Khả, ngươi đừng khoác lác được không?
Mộ Dung Lục Quang nhìn Vương Khả, thần sắc đầy vẻ nghi ngờ.
- Là thật, đại sư huynh, vừa rồi ta cũng thấy, thủ hạ Vương Khả chính đang phát trang phục nhân viên cho bọn hắn, bọn hắn cảm thấy kích thước không vừa, Vương Khả đồng ý bọn hắn không cần mặc trang phục bảo an!
Tên sư đệ uống trà vừa rồi lại lên tiếng giải thích.
Mộ Dung Lục Quang:
- . . . !
Nếu không phải tên sư đệ kia là tâm phúc của hắn, Mộ Dung Lục Quang sớm đã quất cho một tát rồi. Chuyện hoang đường như vậy mà ngươi cũng nói ra được?
Mộ Dung Lục Quang hừ một tiếng, quay đầu rời sơn môn, đi tới cao ốc Thần Vương.
- Đại sư huynh vẫn cứ hấp tấp như thế, ai! Không đủ trầm ổn!
Vương Khả lắc lắc đầu về lại Ngộ Kiếm Phong.
…..
Cao ốc Thần Vương, trong một gian phòng khách.
Trương Ly Nhi đứng trước cửa sổ, nhìn xem phòng ốc sạch sẽ sáng bóng này, thần sắc rất là kinh kỳ, trên mặt lại lộ ra ý cười.
- Tỷ, ngươi không phải nói đến tìm Vương Khả gây sự, buộc hắn trả tiền ư? Vừa rồi ngươi làm gì? Mặt mũi chúng ta đều mất sạch!
Trương Thần Hư tức giận nói.
- Ta vừa đến, nhìn bộ dạng phô trương này của cao ốc Thần Vương, ta liền hiểu!
Trương Ly Nhi híp mắt nói.
- Hiểu cái gì?
Trương Thần Hư ngơ ngác nói.
- Vương Khả muốn vét tiền, hơn nữa còn vét một mẻ lớn!
Trương Ly Nhi kích động nói.
- Sau đó thì sao?
Trương Thần Hư khó hiểu nói.
Trương Ly Nhi nhíu mày nhìn đệ đệ:
- Ngươi ngu à?
- Ta?
Nét mặt Trương Thần Hư cứng đờ.
- Hiện tại chúng ta có thể móc được bao nhiêu tiền từ trong tay Vương Khả?
Trương Ly Nhi trợn mắt nói.
- Hả?
- Cứ từ từ, đợi công ty Thần Vương khai trương, đợi khi Vương Khả kiếm tiền, vét thật nhiều tiền, mập rồi, chúng ta lại . . . !
Trương Ly Nhi hưng phấn nói.
- Tìm hắn đòi tiền?
Thần sắc Trương Thần Hư cũng khẽ động.
- Đánh rắm, đường đường chính chính đòi hắn thì đòi được bao nhiêu?
Trương Ly Nhi trừng mắt.
- Hả? Vậy làm thế nào?
- Gõ ám côn, lấy hết tiền hắn vét được lần này, nhét vào trong túi chúng ta! Ta không muốn mấy cắc bạc lẻ, ta, ta muốn tất!
Trong mắt Trương Ly Nhi lóe lên quang mang hưng phấn.
- Muốn tất?
Trương Thần Hư há hốc mồm kinh ngạc.
- Không sai, ta muốn tất, cố chờ, nhịn đi!
Trương Ly Nhi phấn khích nói.
- Khó trách người ta gọi ngươi là nữ thổ phỉ!
Trương Thần Hư cổ quái nói.
- Nữ thổ phỉ cái gì? Còn không phải vì ngươi vô năng? Ngươi xem đệ đệ người ta kiếm tiền cho tỷ tỷ tiêu, nhìn lại ngươi xem? Ngày ngày chỉ biết bồi tiền! Nếu ngươi có bản lĩnh kiếm tiền cho ta tiêu, ta còn cần tính toán ư? Thanh danh của ta đều bị ngươi làm hỏng!
Trương Ly Nhi trừng nhìn đệ đệ.
Nét mặt Trương Thần Hư lập tức cứng đờ:
- Tỷ, ta, ta …. Đừng nhắc tới chuyện này nữa được không? Nói xem chuyện bảo an lần này đi? Vì cái gì? Tại sao đệ tử Kim Ô Tông chúng ta lại phải làm bảo an cho Vương Khả?
- Ngươi biết cái gì! Ngươi không có thân phận, làm sao tiện gõ ám côn người ta? Nghe cho kỹ đây, đoạn thời gian này, các ngươi ngày ngày tuần tra khắp trong ngoài cao ốc Thần Vương, thăm dò rõ ràng từng ngóc ngách cao ốc Thần Vương cho ta! Vẽ lại bản vẽ thật cặn kẽ! Bảo an, không phải chính là tuần tra ư? Mỗi một góc đều không được bỏ qua, nhớ chưa?!
Trương Ly Nhi trừng mắt nói.
- Hả? Được rồi!
Trương Thần Hư sắc mặt cổ quái nói.