Bất Diệt Thần Vương

Chương 242: Giấy dán sao? (3)

Chương Trước Chương Tiếp

Đồng An An căm hận nói.

- Hả?

- Hôm qua, ta để Bạch Cân đi vạch trần thân phận của ngươi, ha ha ha, không nghĩ ra, ngươi thật sự là đệ tử chính đạo, căn bản không có nhập ma. Ngươi, một tên đệ tử chính đạo, dám đi đến phân đàn Ma Giáo hô phong hoán vũ, vì sao ta không dám giết ngươi ở địa bàn chính đạo ngươi? Hừ, hôm nay chính là ngày chết của các ngươi, ta thà bại lộ đám người Bạch Cân, cũng muốn các ngươi chết!

Đồng An An căm hận nói.

- Chúng ta có thù hận lớn như vậy sao?

Vương Khả lộ vẻ cổ quái nói.

- Không có sao? Vương Khả, ngươi là tên đại lừa gạt! Ta muốn nhìn ngươi chết, ngươi làm hại ta chật vật như thế, ta muốn mạng của ngươi!

Đồng An An căm hận nói.

Vương Khả cảm giác trong lòng nặng nề, xem như hôm nay xui xẻo rồi. Thế nhưng, không thể biểu lộ ra, trước kéo dài thời gian đã. Lại nói, loại nguy hiểm này cũng không phải chưa từng gặp qua. Thần Long đảo ta cũng đi tới, còn sợ các ngươi sao?

- Ha ha ha ha ha!

Vương Khả chợt cười to.

- Ngươi cười cái gì?

Đồng An An lạnh lùng nói.

- Ta biết các ngươi có âm mưu, cho nên, ta đã sớm để sư tôn ta chờ ở bên ngoài sơn động!

Vương Khả cười to nói.

- Ngươi nói cái gì?

Sắc mặt đám người Bạch Cân biến đổi.

- Còn nữa, ngươi thật sự cho rằng, mấy tên tà ma các ngươi có thể lừa qua mắt sư tôn ta sao? Không, sư tôn đã sớm biết! Hơn nữa, trong các ngươi cũng có nằm vùng của sư tôn ta!

Vương Khả chỉ mọi người nói.

- Ngươi nói cái gì?

Bạch Cân sầm mặt lại.

- Không tin ư? Lấy cái pháp bảo lồng giam này của các ngươi tới nói, nó đã bị đánh tráo, ngươi biết không? Bạch Cân!

Vương Khả cười lạnh nói.

- Đánh tráo?

- Không sai, cái pháp bảo này ở trước mặt ta, chính là một cái hàng dỏm mà thôi, ở trước mặt ta nó giống như giấy dán, ngươi thật sự cho là chúng ta bị ngươi vây nhốt?

Vương Khả khinh thường nói.

- Đừng nghe hắn nói bậy, tên Vương Khả khốn kiếp này chính là một tên đại lừa gạt, không có một câu nào là thật!

Đồng An An lại căm hận nói.

- Không tin? Không tin ta chứng minh cho các ngươi xem!

Vương Khả cười lạnh nói.

- Sư đệ, vừa rồi ta đập tới, cái lồng giam này là thật!

Thiết Lưu Vân ở một bên cười khổ nói.

Sắc mặt Vương Khả tối đen, nhị sư huynh quá ngay thẳng đi? Ta đang lừa dối bọn họ, ngươi không phối hợp một chút được sao?

Vương Khả không để ý tới nhị sư huynh kêu la, tiếp tục lấy ra một que diêm, đốt lên.

- Bành!

Chỉ thấy, bỗng nhiên song sắt trước mặt Vương Khả bị đốt cháy, hơn nữa trong nháy mắt có mấy chỗ bị đốt đỏ bừng. Vừa rồi Vương Khả lại lặng lẽ truyền trọc chân khí vào.

Trọc chân khí ngay cả Chính Khí Kiếm cũng có thể đốt đứt, thì cái pháp bảo phổ thông này cũng sẽ không ngừng bị đốt?

- Bành bành bành!

Song sắt bị đốt đỏ bừng, hơn nữa biến dạng cong lại.

- Hả? Thật là giấy dán?

Thiết Lưu Vân kinh ngạc nói.

Đồng An An:

“. . .

Bạch Cân:

“. . .

Chúng tà ma cũng luống cuống tay chân, không phải chứ, tại sao cái song sắt này lại bị đốt cháy?

- Thấy chưa, ta nói rồi? Các ngươi cho rằng cái lồng giam này nhốt được ta sao? Ta kéo một cái, nó liền gãy!

Bỗng nhiên Vương Khả kéo một cái.

- Bành!

Cứ như vậy hai thanh sắt đang bốc cháy rơi ra. Mà kết giới bên ngoài lồng giam cũng bị phá mở một cái lỗ hổng lớn.

Rơi?

- Bạch Cân, đây là lồng giam bằng giấy để đốt viếng mồ mả của các ngươi sao?

Đồng An An trợn mắt nói.

- Không, không thể nào, đây là thứ ta phải bỏ rất nhiều tiền mớ mua được, tại sao lại là giấy dán chứ?

Bạch Cân sợ hãi kêu lên.

- Đó là vì trong chúng ta có gian tế, đánh tráo?

Đồng An An biến sắc, hoảng sợ nhìn người ở bốn phía.

- Không đúng, không phải vừa rồi Thiết Lưu Vân nói không phá được lồng giam sao? Thiết Lưu Vân là người thành thật nhất, hắn sẽ không gạt người!

Bạch Cân nói.

- Thiết Lưu Vân sẽ không gạt người, vậy thì là Vương Khả gạt người?

Đồng An An biến sắc.

- Hả?

Đám người đều nhìn về phía Vương Khả.

- Nhị sư huynh, thất thần làm gì, chạy đi!

Vương Khả buồn bực kêu lên.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️