Lúc này, Vương Khả mới nhìn Ma Tứ một cách đăm chiêu.
Ma Tứ lật bàn tay, ngay lập tức, một đống pháp bảo bằng vàng chói lóa lộ ra.
Đáy mắt Vương Khả lộ ra vẻ tham lam, vội vàng tiến lên phía trước để nhìn ngắm cẩn thận hơn.
- Ha ha ha, Ma Tứ huynh, chuyện này, làm sao ta có thể không biết xấu hổ như vậy được chứ?
Vương Khả đột nhiên như biến thành một người bình thường cười nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây