Bất Diệt Thần Vương

Chương 222: Tình tiết máu chó (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Ngươi là ai? Thả bạn gái ta ra!

Vương Khả tức giận nói.

U Nguyệt là để cho ngươi ôm sao? Khốn kiếp!

Vương Khả lập tức lao đến.

- Oanh!

Một tiếng nổ thật lớn vang lên, Vương Khả bị cản lại, dường như giữa nam tử tuấn mỹ và Vương Khả xuất hiện một bức tường không khí, chỉ một cái tường không khí vô hình này, lại ngăn Vương Khả lại.

- Thứ gì vậy? Khốn kiếp, phá cho ta!

Vương Khả vung tay lên.

- Oanh!

Trong nháy mắt mười thanh phi kiếm đụng vào bên trên tường không khí, nhưng, tường không khí không nhúc nhích tí nào.

Nam tử kia hứng thú nhìn về phía Vương Khả:

- Tiểu gia hỏa, phi kiếm cũng không ít nhỉ? Nhưng tu vi quá yếu!

- Thả bạn gái ta ra, khốn kiếp, thả ra!

Vương Khả quát.

Vương Khả vừa rống to vừa há miệng phun.

- Oanh!

Trong nháy mắt, trọc chân khí từ trong miệng phun ra, cuồn cuộn giống như pháo laser, ầm ầm đụng vào tường không khí.

- Miệng phun ra lửa? A, đây là pháp thuật ai sáng tạo ra? Không sợ nóng miệng sao?

Nam tử tuấn mỹ kinh ngạc nói.

Hiển nhiên, miệng phun pháo laser, là tuyệt chiêu của Vương Khả.

Thế nhưng, tuyệt chiêu cũng vô dụng, cái tường không khí này quá mạnh, căn bản không bắn xuyên được.

- Oanh!

Đại hỏa quấn quanh cái tường không khí này thật lâu không tiêu tan, nhưng không thể đánh xuyên cái tường không khí này.

- Pháp thuật hỏa diễm thật kỳ lạ, cái tường này của ta, vạn bụi không nhiễm, vạn vật không dính, vậy mà cái hỏa diễm này có thể dính vào? Lại còn đốt lâu như vậy?

Nam tử tuấn mỹ ngạc nhiên nói.

Sau khi cảm thấy kỳ lạ, nam tử tuấn mỹ nhìn về phía công chúa U Nguyệt trong ngực, nhẹ nhàng sờ lên đầu công chúa U Nguyệt, lại sờ lên vết sẹo trên mặt công chúa U Nguyệt, khẽ nhíu mày.

- Dâm tặc, dám làm nhục bạn gái của ta, ta giết ngươi!

Vương Khả hét lớn.

Trong lúc hét to, Vương Khả lập tức lao vào cái tường không khí này.

- Oanh!

Vương Khả lấy thân thể mình đụng vào, nhìn thôi cũng thấy đau. Bộ dạng này, giống như điên cuồng, khiến nam tử tuấn mỹ ở phía đối diện khẽ nhíu mày.

- Vì nàng, ngươi lại liều mạng như thế?

Nam tử tuấn mỹ bị hành động giống như điên cuồng của Vương Khả làm kinh ngạc.

Nhưng nội tâm Vương Khả lại không phải như thế.

- Con mẹ nó Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm, ngươi phản kích đi, tự động hộ chủ đi, lão tử đã gặp trở ngại rồi, ngươi động một cái! Không thấy ta đau hay sao? Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm, ngươi có động hay không, chém cái tường này, chém tên dâm tặc này!

Trong lòng Vương Khả gào thét.

Đáng tiếc, bất kể Vương Khả kích thích như thế nào, Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm cũng không nhúc nhích, giống như nhận định chủ nhân không bị uy hiếp tính mạng, chỉ là não ngắn tự mình hại mình, căn bản không có đáp lại Vương Khả.

Cho dù Vương Khả đụng đến mặt mũi bầm dập, máu mũi phun ra, Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm cũng không phản ứng.

Đúng lúc Vương Khả gặp trở ngại giống như lên cơn điên, một tiếng kêu to vang lên trên không trung.

- Vương Khả, ngươi đang làm gì thế?

Một tiếng kêu to truyền đến, khiến Vương Khả như nghe được tiên nhạc.

- Sư tôn, là ngươi? Quá tốt rồi!

Vương Khả vui mừng nói.

Chỉ thấy, Trần Thiên Nguyên ở trong không trung, đặt chân xuống thuyền.

- Sư tôn, nhanh, nhanh giúp ta chém tên dâm tặc này, bạn gái của ta trong ngực hắn, hắn muốn cướp người yêu của ta, vợ tương lai của đồ đệ ngươi, sư tôn, nhanh lên!

Vương Khả nóng nảy kêu.

- Ngươi nói linh tinh gì vậy!

Trần Thiên Nguyên trợn mắt.

- Sư tôn, là thật, U Nguyệt đã đồng ý, bây giờ chúng ta là người yêu của nhau, ngươi nhanh hỗ trợ đi, vừa rồi tên dâm tặc này còn chiếm tiện nghi của U Nguyệt đấy! Giết hắn!

Vương Khả lo lắng cầu xin, nói.

- Hắn là cha công chúa U Nguyệt, ngươi nói cái gì vậy?

Trần Thiên Nguyên trầm giọng nói.

- Cha cũng không được? Hả, ngươi nói cái gì? Cha? Hắn là, hắn là cha của U Nguyệt?

Vương Khả há miệng ngạc nhiên.

- Hiu!

Chỉ thấy nam tử tuấn mỹ kia vung tay lên, bỗng nhiên tường không khí trước mặt biến mất.

Trần Thiên Nguyên quay đầu, nghi hoặc nhìn chung quanh.

- Sư tôn, ngươi không nhìn nhầm đấy chứ? Hắn thật là cha công chúa U Nguyệt? Hắn còn trẻ như vậy?

Vương Khả mờ mịt nói.

- Vi sư lừa ngươi bao giờ chưa?

Trần Thiên Nguyên nghiêm mặt nói.

- Không, không, chỉ là, chỉ là ta không nghĩ tới, hắn đến không nói một tiếng, làm hại ta chật vật như thế!

Vương Khả cười khổ nói.

Đã là cha thì không sao, vừa rồi hắn kiểm tra thương thế cho U Nguyệt, bản thân lại hiểu lầm.

- Tiểu tử, can đảm lắm, rất lâu rồi không có ai dám mắng ta là dâm tặc!

Nam tử tuấn mỹ cười nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️