Trên thuyền lớn của Vương Khả!
Cuối cùng Vương Khả và công chúa U Nguyệt cũng không có quen thuộc đến một bước kia, hôn mấy cái xong, công chúa U Nguyệt liền xấu hổ không chịu được đẩy Vương Khả ra.
- Trên thuyền còn có người kìa?
Công chúa U Nguyệt lập tức ngượng đỏ mặt.
Vương Khả quay đầu nhìn về phía Chu Yếm cách đó không xa, cái tên Chu Yếm đáng chết này, thổ huyết thì cứ thổ huyết, nôn lớn tiếng như vậy làm gì? Không thấy người khác đang bận bịu sao?
- Không có việc gì, người kia là bạn ta, Chu Yếm, ngươi cũng đã gặp qua!
Vương Khả cười giới thiệu nói.
- Chu Yếm? Không phải là người muốn giết ngươi lần trước sao?
Công chúa U Nguyệt lập tức biến sắc.
- Nào có chuyện đó, ta và hắn là bạn bè, đùa giỡn thôi!
Vương Khả cười nói.
Chu Yếm cách đó không xa nghe thấy, lại tứ giận phun ra một ngụm máu tươi, đùa giỡn cái em gái ngươi, ai đùa với ngươi?
- Đùa giỡn?
Công chúa U Nguyệt khó hiểu nói.
- Đúng vậy, ngươi đừng nhìn Chu Yếm thê thảm như vậy, hắn là tài thần của ta đó, cũng không biết chuyện gì xảy ra, mỗi lần gặp phải hắn, ta đều phát tài một phen!
Vương Khả lắc đầu, nhíu mày nói.
- Mỗi lần gặp hắn đều phát tài? Đây là cái đạo lí gì?
Công chúa U Nguyệt tỏ vẻ không hiểu.
Chu Yếm cách đó không xa cảm giác không áp chế nổi độc khí trong người.
- Ta cũng không biết, dù sao, có hắn ở bên cạnh, cuối cùng ta luôn an tâm một cách khó hiểu! Hơn nữa đều vô cùng an toàn!
Vương Khả nhíu mày nhớ lại, nói.
- Có đúng không?
Công chúa U Nguyệt mờ mịt nói.
Chu Yếm cách đó không xa, đang trúng độc trọng thương, bằng không đã giơ đao đến giết chết cái tên khốn kiếp Vương Khả này.
- Không sao đâu, hắn rất an toàn, sẽ không tổn thương ta, chúng ta tiếp tục!
Vương Khả cười tiếp tục ôm công chúa U Nguyệt.
Thời điểm Vương Khả nếm rồi mới biết ngon, muốn tiếp tục ôm công chúa U Nguyệt, thì đột nhiên có một đạo kiếm quang bay thẳng đến.
- Oanh!
Thời khắc nghìn cân treo sợi tóc, công chúa U Nguyệt đẩy Vương Khả ra, một chuôi phi kiếm lập tức chém lên boong thuyền trước mặt hai người, khiến boong thuyền bắn ra vô số mảnh vụn lên trời.
- Phi kiếm?
Vương Khả biến sắc.
Trong nháy mắt công chúa U Nguyệt bảo vệ ở trước người Vương Khả, phòng bị nhìn bêm trong sương mù dày đặc.
Chu Yếm cũng trừng to mắt, rốt cục nhìn thấy, trong sương mù dày đặc xuất hiện cái thuyền lớn thứ hai, trên thuyền lớn có rất nhiều tu chân giả, người cầm đầu có dáng người khôi ngô, trên người mặc đồ tang, mắt lộ ra vẻ hung ác.
- Mộ Dung Lục Quang?
Công chúa U Nguyệt trợn mắt, tức giận nói.
Nếu không phải vừa rồi mình phản ứng nhanh, phi kiếm kia đã chém tới Vương Khả, tên Mộ Dung Lục Quang đáng chết này.
- Là đệ tử chính đạo?
Chu Yếm lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ.
Ngày xưa Chu Yếm là đại vương Đại Thanh, cũng tính là kiến thức rộng rãi, còn từng thấy qua Mộ Dung Lục Quang, Thiên Lang Tông, một trong tứ đại tiên môn đỉnh cấp, đối chọi với Thái Âm Ma Giáo.
Nếu như bình thường, Chu Yếm không sợ đệ tử chính đạo, dù sao cũng không thù không oán, nhưng bây giờ khác biệt, hiện tại bản thân đã nhập ma. Chính ma bất lưỡng lập, đây là không chết không thôi!
Không nói bản thân kém xa Mộ Dung Lục Quang, với bộ dạng trúng độc trọng thương hiện tại, ngay cả trốn cung trốn không thoát.
- Công chúa U Nguyệt? Ngươi thật, ngươi thật . . . !
Con mắt Mộ Dung Lục Quang ở trên thuyền lớn cách đó không xa đỏ bừng.
Hoàn toàn khác với thái độ của Chu Yếm, thời điểm Vương Khả và công chúa U Nguyệt bẹp miệng, Chu Yếm nhiều nhất chỉ cảm nhận được mình bị cho ăn cẩu lương, cảm thụ bản thân thê lương. Nhưng Mộ Dung Lục Quang thì sao?
Ngày xưa bản thân đi Thi Quỷ hoàng triều theo đuổi công chúa U Nguyệt, nhiều năm như vậy, nhiều năm như vậy, ngay cả tay công chúa U Nguyệt cũng chưa sờ qua, vậy mà Vương Khả thì sao? Hiện tại mới qua mấy tháng? Hai người đã . . . !
Mộ Dung Lục Quang không nhịn được, giờ khắc này mục đích trước khi tới đầu óc bị ghen ghét làm choáng váng, quên luôn mục đích trước khi tới, lập tức xuất phi kiếm ra.
- Ta cái gì? Ta làm gì mắc mớ gì tới ngươi! Mộ Dung Lục Quang, tại sao các ngươi tìm được nơi này? Các ngươi, các ngươi theo dõi ta?
Công chúa U Nguyệt trừng mắt, nổi giận nói.
- Bành!
Đám đệ tử Thiên Lang Tông Mộ Dung Lục Quang mang theo ở trên thuyền lớn Cách đó không xa, lập tức nhảy lên thuyền của Vương Khả.
Vương Khả tiến lên một bước, bảo vệ công chúa U Nguyệt ở sau lưng.
- Không sai, là chúng ta theo dõi ngươi! Nếu không phải theo dõi ngươi, làm sao tìm được tên phản đồ Vương Khả này?
Mộ Dung Lục Quang lạnh lùng nói.
- Làm sao các ngươi biết ta tới Chướng Hải?
Công chúa U Nguyệt biến sắc.
- Hừ, ngươi ở bên ngoài Chướng Hải, đi bốn phía tìm hiểu tình huống Chướng Hải, thời điểm mua thuyền, liền bị sư đệ ta theo dõi, ta bảo hắn đừng rêu rao, đi theo phía sau ngươi, đi theo gian phu dâm phụ ngươi, quả nhiên có thể tìm được tên khốn Vương Khả này!
Mộ Dung Lục Quang lạnh giọng nói.
- Ngươi nói ai là gian phu dâm phụ?
Công chúa U Nguyệt lập tức tức giận nói.
Lúc này, công chúa U Nguyệt mới hoàn toàn thấy rõ bộ mặt thật của Mộ Dung Lục Quang, tên khốn này, lại dám mắng ta?