Bất Diệt Thần Vương

Chương 193: Bình dị gần gũi vương huynh đệ (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- Đại lão Nguyên Anh cảnh? Kim bài nằm vùng?

Đồng An An tự nói, mồ hôi lạnh toàn thân đổ như thác.

- Đàn chủ? Thế nào rồi? Tại sao vừa rồi ngươi . . . ?

Chúng tà ma kinh ngạc nói.

Mặc dù Vương Khả nói lời chắc như đinh đóng cột, nhưng mọi người vẫn không có tin tưởng tất cả. Đàn chủ, ngươi không dùng lực à?

Nhưng Đồng An An đã tin tưởng. Nếu không phải là đại lão Nguyên Anh cảnh, làm sao có thể tiếp được một quyền của bản thân?

- Đồng đàn chủ, ngươi không dùng hết toàn lực à, Vương Khả không thể chống lại ngươi, nếu hắn là Nguyên Anh cảnh, năm đó tạo phản ở vương triều Đại Thanh, đã không bị doạ sợ bỏ đi, nhất định là giả!

Chu Yếm lo lắng nói.

Vương Khả là tên đại lừa gạt, các ngươi tuyệt đối không thể tin lời hắn nói.

- Vậy ngươi thử một quyền của ta xem!

Đồng An An nói.

Giờ phút này nội tâm Đồng An An hết sức kinh hoảng, cỗ kinh hoảng này khiến Đồng An An sắp hỏng mất. Nếu Vương Khả nói là sự thật, vậy mình đến bao vây Vương Khả chẳng phải là muốn nhận xui xẻo sao?

Chu Yếm mở miệng, vừa vặn hóa giải sự căng thẳng của Đồng An An, đúng rồi, nói không chừng là ảo giác thì sao?

Ngươi nói Vương Khả gạt ta, vậy ngươi và Vương Khả cùng tiếp một quyền của ta đi.

- Oanh!

Quyền của Đồng An An nhanh như thiểm điện, Vương Khả không kịp hô, quyền kia đã đánh lên trên người Chu Yếm.

- Bành!

- Phốc!

Chu Yếm ở giữa không trung, phun ra một ngụm máu thật dài, bị Đồng An An đánh bay ra ngoài, ngã ở nơi xa trên bãi cát, máu me khắp người, vô cùng thê thảm.

- Khụ khụ, Đồng đàn chủ, tại sao lại đánh ta, phốc!

Chu Yếm trọng thương không thể đứng dậy.

Vì sao, vì sao lần nào xui xẻo cũng là ta? Tại sao ngươi không đánh Vương Khả? Đánh ta làm gì?

Chu Yếm giống như thoi thóp. Chuyện này đã nói rõ, nắm đấm của Đồng An An là thật, chưa từng xuất hiện ảo giác.

Toàn thân chúng tà ma xiết chặt.

- Ta hiểu rồi, ta hiểu rồi, vì sao lúc trước Vương Khả nhảy vào Vạn Xà Trì lại không có việc gì, bởi vì hắn là Nguyên Anh cảnh!

Nam đổ thánh tự nói.

- Bành!

Đúng lúc này, quanh thân Vương Khả trầm vang một trận, phóng ra một cỗ khí lưu thổi bay xung quanh.

- Tiên Thiên cảnh đệ tứ trọng?

Lông mày Vương Khả nhíu lại.

Vừa rồi bản thân giả tranh nửa ngày, kết quả tu vi lại đột phá, chẳng lẽ bị bại lộ sao? Cái khí tức đột phá này, rõ ràng chỉ là Tiên Thiên cảnh.

- Vương huynh đệ, không, tiền bối, là ta không tốt, vừa rồi không cẩn thận, phá cấm chế ngươi dùng để che giấu tu vi, tiền bối thứ tội!

Đồng An An lập tức lo lắng nói.

- Hả?

Vương Khả sững sờ.

- Hoá ra Vương huynh đệ, à không, Vương tiền bối dùng từng tầng cấm chế phong bế tu vi bản thân, khó trách từ bên ngoài nhìn vào chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh!

Cả đám tà ma lập tức sợ hãi, than nói.

Vương Khả:

“. . .

Các ngươi đang che lấp cho ta sao?

- Đồng đàn chủ, các ngươi không cần gọi ta là tiền bối, mặc dù Ma Tôn đồng ý cho ta không cần che giấu, nhưng nếu một ngày ta chưa công khai thân phận, một ngày vẫn không thể bại lộ, các ngươi hoặc gọi ta là Vương Khả, hoặc gọi ta là Vương huynh đệ đi!

Vương Khả lắc đầu nói.

- Được, được, quả nhiên Vương huynh đệ không hổ là kim bài nằm vùng, thực sự là bình dị gần gũi!

Đồng An An lập tức lau mồ hôi lạnh trên trán nói.

- Đúng vậy, Vương huynh đệ, hôm đó ngươi đến Thần Long đảo, ta đã nhìn ra, ngươi nhất định là nhân trung long phượng, Vương huynh đệ thần uy vô hạn, không câu nệ tiểu tiết, cùng xưng huynh gọi đệ với bọn ta, chúng ta thật là đáng chết, trước đó chậm trễ Vương huynh đệ!

Chúng tà ma lập tức cười làm lành nói.

Giờ phút này, chúng tà ma hối hận tím cả ruột.

Mẹ nó, tại sao trước đó phải tính kế Vương Khả chứ? Nếu không tính kế Vương Khả, sẽ không có nhiều người thiêu thân như vậy. Tại sao lại xui xẻo như vậy! Coi hắn là một tiểu Tiên Thiên không có chỗ dựa, kết quả hắn là đại lão Nguyên Anh cảnh. Còn là kim bài nằm vùng trà trộn ở bên người chúng ta?

- Vương huynh đệ, ta muốn báo cáo, ta muốn báo cáo!

Đồng An An lập tức kêu lên.

- Báo cáo?

Vương Khả nghi ngờ nói.

- Hắn, hắn, Chu Yếm hắn, hắn muốn hại ngươi! Nói ngươi là đại lừa gạt, nói ngươi lừa gạt tất cả chúng ta! Nói ngươi đánh bài chính là chơi bẩn, để cho hắn và chúng ta tới tìm ngươi tính nợ! Vương huynh đệ, ngươi cũng biết tính tình của chúng ta, chúng ta đối với ngươi thế vô cùng kính ngưỡng, hôm nay chúng ta tới, đều là do Chu Yếm lừa dối, chính là hắn gạt chúng ta!

Đồng An An lập tức chỉ Chu Yếm cách đó không xa mắng.

Chu Yếm nằm trong vũng máu cách đó không xa, trừng mắt nhìn Đồng An An, tức giận đến mức không tự giác lại nôn ra một ngụm máu. Mẹ nó, không phải là các ngươi muốn tìm Vương Khả phiền phức sao? Đâu có chuyện gì liên quan tới ta?

- Không sai, không sai, hắn còn nói, muốn giết ngươi, nói một đao cuối cùng để cho hắn tới giết!

Đám tà ma lập tức bỏ đá xuống giếng.

Vương Khả cổ quái nhìn về phía Chu Yếm cách đó không xa.

- Chu Yếm? Khả năng hắn có chút hiểu lầm đối với ta! Dù sao hắn cũng là thân thích của Chu đường chủ, ta cũng không tiện trách cứ hắn!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️