Đại lao Thần Long đảo!
Từ khi Vương Khả đoán được mình bị người mưu hại, vẫn phòng bị. Đánh bài cũng không quá để ý, ngẫu nhiên lên bàn cho mọi người khỏi hoài nghi, phần lớn thời gian, đều đang đề phòng.
Hiện tại là đêm dài thăm thẳm, nhưng đối với đám tà ma mà nói, đêm dài tính là cái gì? Nên đánh bài thì tiếp tục đánh bài, trong đại lao, vẫn vang lên tiếng cười nói, tiếng mạt chược như cũ.
Vương Khả đi đến lan can Vạn Xà Trì, ngẩng đầu nhìn ánh trăng sáng trong, suy tính khả năng bị tính kế.
- Vương huynh đệ, hoá ra ngươi ở nơi này! Vừa rồi ta tìm ngươi rất lâu đấy!
Một cái thanh âm đột ngột truyền đến.
Vương Khả quay đầu nhìn lại, chính là Bắc đổ thần.
Vương Khả lập tức đề phòng, đây là muốn bắt đầu tính kế ta sao?
- Vâng, nghỉ ngơi một chút, ngắm nhìn ánh trăng!
Vương Khả cười nói.
Nụ cười Vương Khả rất tự nhiên, nhưng lại đề phòng Bắc đổ thần.
- Ngắm trăng tốt, Vương huynh đệ, có phải toàn thân khô nóng khó nhịn, rất muốn làm cái kia hay không?
Bắc đổ thần cười hỏi.
Vương Khả: “. . .
Vương Khả nghĩ tới rất nhiều chuyện Bắc đổ thần có khả năng nói, nhưng làm sao cũng không nghĩ đến, bỗng nhiên lời này trở nên bỉ ổi.
- Ý của ngươi là . . . ?
Sắc mặt Vương Khả trở nên kỳ lạ, nói.
- Ta biết, giờ phút này dục vọng Vương huynh đệ rất nặng, cho nên, ta đã xin với đàn chủ, chuẩn bị tốt cho ngươi rồi! Cam đoan sẽ khiến ngươi có một đêm sảng khoái!
Bắc đổ thần cười nói.
Vương Khả há to mồm, cái này, đây là tình huống gì vậy?
Không phải các ngươi đang tính kế ta sao? Đầu tiên là đưa tiền, hiện tại lại chuẩn bị tốt rồi? Mẹ nó, hoàn toàn xem không hiểu mà!
- Vương huynh đệ, ngươi đi theo ta!
Bắc đổ thần mời nói.
Vương Khả:
“. . .
Đây là tính kế ta sao?
Bắc đổ thần chân thành mời, Vương Khả vừa cảm thấy kỳ quái vừa đề phòng thêm, hắn không có từ chối, mà gật đầu một cái, phòng bị đi theo Bắc đổ thần.
Bắc đổ thần và Vương Khả vừa đi không bao lâu, bên lan can Vạn Xà Trì, liền vang lên một tiếng ba, lại là Chu Yếm đập vỡ một quả trứng luộc.
- Các ngươi đang làm cái gì vậy? Đang làm cái gì vậy? Đây là tính kế Vương Khả, hay là đưa than cho hắn sưởi ấm? Lúc trước đánh bài đưa tiền, sau đó làm nền, cố ý tìm Thánh Tử ngu ngốc đến thua tiền cho Vương Khả, Vương Khả chỉ ngồi đây hóng mát, các ngươi lại giúp hắn tìm phụ nữ? Hơn nữa còn đích thân xin đàn chủ? Hiện tại đệ tử Ma Giáo đều rảnh rỗi như vậy sao? Chuyện này cũng phải xin cấp trên? Cấp trên lại còn cho phép nữa?
Chu Yếm bi phẫn chửi mắng.
Hoá ra vừa rồi Chu Yếm vẫn luôn đứng nghe ở góc tường, làm sao cũng không nghĩ đến kết quả nghe được lại là chuyện này?
Vì sao chứ? Hai người cùng bị bắt vào đại lao, tại sao bản thân lại xui xẻo như vậy? Dựa vào cái gì?
Chu Yếm hùng hùng hổ hổ, nhìn thấy Bắc đổ thần mang theo Vương Khả tiến vào một cái sơn động cách đó không xa.
- Mẹ nó!
Chu Yếm ước ao ghen tị.
Chu Yếm không biết, giờ phút này Vương Khả nhưng không có tư tưởng bẩn thỉu như Chu Yếm, mà là càng ngày càng trở nên cẩn thận. Vương Khả bị đưa tới cái hang núi kia, lòng bàn tay càng ẩn chứa một cái chân khí cầu, đề phòng có mai phục, sẵn sàng xuất thủ.
Thế nhưng giờ phút này bản thân ở trong ma quật, có thể không động thủ thì không động thủ, trước chịu đựng.
- Vương huynh đệ, ngươi xem, ta đã xin đàn chủ, chuẩn bị cho ngươi một người?
Bắc đổ thần cười chỉ vào chỗ sâu trong sơn động.
Vương Khả đang muốn nói gì, nhưng khi theo phương hướng Bắc đổ thần chỉ nhìn qua, lại nhìn thấy một người đàn ông? Sắc mặt Vương Khả cứng đờ.
Người này không phải ai khác, mà chính là tù phạm chính đạo bị Đồng An An rút chân nguyên huyết vài ngày trước, nhị sư huynh Thiên Lang Tông.
Nhị sư huynh bị tỏa liên trói ở trên cây cột trong góc sơn động, cả người tóc tai bù xù, sinh cơ yếu ớt.
- Vương huynh đệ, đêm nay, ngươi cứ hưởng thụ cho tốt đi!
Bắc đổ thần vừa cười vừa nói.
Vương Khả:
“. . .
Hưởng thụ cái em gái ngươi ấy! Ngươi bị điên rồi? Đêm hôm khuya khoắt, nói chuyện bỉ ổi như vậy, lại dẫn ta đưa tới đây, là vì nhìn cái này sao?
- Ta không hiểu ý của ngươi?
Vẻ mặt Vương Khả xụ xuống.
- Hắn là người có phẩm chất tốt nhất trong đại lao Thần Long đảo chúng ta! Vương huynh đệ yên tâm, sẽ không để ngươi thất vọng đâu!
Bắc đổ thần khuyên nhủ.
Vương Khả:
“. . .
- Ta không quấy rầy Vương huynh đệ nữa, chúc ngươi có một đêm thật tốt!
Bắc đổ thần muốn lui ra khỏi phòng.
Vương Khả:
“. . .
Khinh người quá đáng. Mẹ nó, cái tên bệnh tâm thần nhà ngươi!
- Không được, ngươi ưa thích, chính ngươi ở lại đi, khẩu vị ta không nặng như vậy!
Vương Khả dậm chân, muốn trở mặt rời đi.
- Vương huynh đệ, Vương huynh đệ, ngươi làm sao vậy?
Bắc đổ thần lập tức giữ chặt Vương Khả.
Vương Khả lại súc tích chân khí cầu trong tay, ta thế nào? Ta muốn giết chết tên biến thái như ngươi!
- Vương huynh đệ, người nọ là nhị sư huynh Thiên Lang Tông, cường giả Kim Đan cảnh cao giai, mặc dù hiện tại chỉ còn lại một hơi, hơn nữa vài ngày trước bị đàn chủ rút lấy hơn phân nửa chân nguyên huyết, nhưng chân nguyên huyết của hắn vẫn là phẩm chất tốt nhất trong đại lao Thần Long đảo! Khó khăn lắm ta mới giúp ngươi tranh thủ được, ngươi rút chân nguyên huyế của hắn, sẽ có nhiều chỗ tốt đối với ngươi!
Bắc đổ thần lo lắng, giải thích với Vương Khả.
- Hả?
Vương Khả sững sờ.
Ngươi muốn ta tới rút chân nguyên huyết? Không phải để ta làm cái khác?
- Vương huynh đệ, không phải ngươi vừa mới nhìn mặt trăng, khô nóng khó nhịn sao?
Bắc đổ thần hỏi.
- Ta vừa rồi . . . !
Vương Khả ngạc nhiên.